Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 189 - Chương 189: Mong Chờ

Chương 189: Mong Chờ Chương 189: Mong ChờChương 189: Mong Chờ

Đỗ Cách chửi thầm, khiêm tốn tiếp thu lời dạy bảo của giáo viên: "Dạ vâng, thầy Hồ, ta đều hiểu, ta sẽ chứng minh cho họ biết, ta có thể giành được hạng nhất một lần là có thể giành hạng nhất lần thứ hai."

"Được, có tự tin như thế là tốt rồi."

Giáo viên Hồ nhìn Đỗ Cách cười cười: "Nhưng khi vào khu mô phỏng thì phải thay đổi phương pháp lại, thật ra các thầy cô đều nói không sai, nổi điên một lần là đủ rồi, nếu cứ tiếp tục làm như thế thì người có hại sẽ là ngươi."

"Đỗ Cách, khả năng tùy cơ ứng biến của ngươi rất mạnh, lại có tỉnh thần lực rất cao, điểm xuất phát đã cao hơn người khác rất nhiều, lại cẩn thận khiêm tốn một ít thì giành một hạng nhất nữa về cũng không phải chuyện khó khăn gì. Ta biết lần trước ngươi đột nhiên phát điên giành được rất nhiều điểm có lợi, nhưng lần này nhất định phải nghe lời giáo viên. Tứ Thập Nhị Trung của chúng ta chỉ có một mình ngươi có hi vong vượt qua chế độ luân khảo, đừng để sự tùy hứng phá hủy chính mình..."

Đỗ Cách luôn giữ vững hình tượng bé ngoan trước mặt giáo viên: "Thầy Hồ, thầy cứ yên tâm đi, ta sẽ tùy cơ ứng biến. Ngươi chỉ cần chờ tin tức tốt của ta là được, Tứ Thập Nhị Trung sẽ kiêu ngạo vì ta.”

Giáo viên Hồ nhìn Đỗ Cách, ánh mắt lộ ra chút sầu lo, lại vẫn cứ cười gật đầu: "Được, ta chờ tin tức tốt của ngươi. Nhưng nhất định phải nhớ kỹ, cẩn thận, cẩn thận lại cẩn thận. Dù không vì Tứ Thập Nhị Trung thì cũng vì chính ngươi, cũng không cần làm bậy giống như lúc trước. Hiệu trưởng đã nói rồi, lần này nếu ngươi lọt ra khỏi top mười, trường học sẽ thu hồi hết tất cả phúc lợi đã cho ngươi."

Dùng phúc lợi để đe dọa hắn sao?

Đúng là keo kiệt thật!

Đỗ Cách lèm bèm nói: "Thầy Hồ, ta biết rồi. Nếu không còn việc gì thì ta đi về trước chuẩn bị, Phùng Trung cho ta một cuốn công pháp tỉnh thần lực, tu luyện được nhiều thêm chút nào hay chút đó..."...

Quay về ký túc xá, Đỗ Cách lại thông qua điện thoại trao đổi duy trì tình cảm với mấy người Ân Nhị Xuyên, Chu Thế Kiệt, rồi lập tức điều chỉnh cơ thể và tỉnh thần chuẩn bị bước vào khu mô phỏng tiếp theo.

Trong tận thế, một khi trở thành người thường thì mạng sống đã không còn là chính mình, không biết sẽ bị chính phủ vứt bỏ vào lúc nào, im hơi lặng tiếng chết trong một cuộc bạo động nào đó hoặc là trong cơn đói khác, ở trong cái thế giới giống như một khu nô lệ như thế này, muốn tìm một nơi quy ẩn trồng trọt cũng không được.

Cho nên hắn chỉ có thể thành công, không thể thất bại. ...

Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua.

Trong sự mong chờ của tất cả mọi người, kiểm tra lại bắt đầu, tất cả thí sinh đều bước vào khu mô phỏng, trong trường học im lặng đến khác thường.

Đỗ Cách lại ngâm mình trong dịch dinh dưỡng của khoang kiểm tra.

Nắp khoang chậm rãi đóng lại, tiếng máy móc quen thuộc vang lên: "Đã vào khu mô phỏng, các thí sinh giữ bình tĩnh, thả lỏng đầu óc, hô hấp chậm rãi, đừng đứng lên, đừng làm ra những động tác dư thừa, vì động tác dư thừa sẽ ảnh hưởng đến sự vận hành của khoang kiểm tra, coi như chủ động từ bỏ kiểm tra. Một phút sau kiểm tra mô phỏng sẽ chính thức bắt đầu, chúc các thí sinh lấy được thành tích tốt trong khu mô phỏng... Năm, bốn, ba, hai, một."

Tiếng máy móc và tiếng âm nhạc giống như có công năng thôi miên, đầu óc Đỗ Cách dần dần trống rỗng, trong tai ngoại trừ tiếng đếm ngược thì cũng chỉ còn lại tiếng tim đập của bản thân, không còn nghe được bất cứ âm thanh gì khác.

Lúc này, tâm trạng của hắn bình tĩnh hơn bao giờ hết.

Đếm ngược kết thúc. Cảm giác chóng mặt đột nhiên ập đến.

Ngay sau đó, cảm giác chóng mặt lại đổi thành cảm giác mất trọng lực.

Hình ảnh đột nhiên thay đổi.

Đỗ Cách tiến vào thế giới bên trong máy mô phỏng.

Lúc này, cơ thể hắn đã trong suốt gần tám mươi phần trăm, bị bao vây ở bên trong một cái bong bóng trong suốt.

Bong bóng nổi lơ lửng ở trong không trung, bay lơ lửng trên không trung.

Đây là một loại cảm giác mà hắn chưa bao giờ trải nghiệm, giống như đang ở trong khoang vũ trụ không có trọng lực, lại giống như linh hồn đã thoát khỏi xác.

Đây là lần đầu tiên Đỗ Cách thật sự tiến vào khu mô phỏng, hắn tò mò quan sát khắp nơi, rất nhiều bong bóng trong suốt giống như hắn được phân tán ra xung quanh, bên trong đều là những thí sinh tham dự vào khu mô phỏng lần này.

Nhìn từ bên ngoài thì mỗi người là một một đốm sáng dịu nhẹ có hình người, hoàn toàn không thể nhìn ra được dáng vẻ trước đó, không thể nào thông qua gương mặt để đoán xem người đó là ai, sau đó theo dõi trả thù được.

Nhìn xuyên qua bong bóng khí, Đỗ Cách thấy được núi cao, rừng rậm, sông lớn và các thành thị nhỏ rải rác điểm xuyến ở bên dưới...

"Hiện đại? Tai nạn? Phế tích? Tận thế?"

Nhìn mấy chiếc ô tô đâu rải rác, nhà lầu sập và đường phố không một bóng người ở bên dưới.
Bình Luận (0)
Comment