Chương 192: Súng
Chương 192: SúngChương 192: Súng
Đỗ Cách đảo mắt nhìn xung quanh, ngồi dậy, thứ đầu tiên đập vào mắt vẫn cứ là giao diện cá nhân lơ lửng:
Tên họ: Đỗ Cách;
Số hiệu: 48699527;
Tỉnh thần lực: 160;
Thứ hạng hiện tại: 3000/3000
Từ khóa diễn xuất: Mậu dịch;
Từ khóa diễn xuất: Thiện lương;
Kỹ năng thăng cấp: Tạm thời chưa có;
Vật diễn sinh hợp chất: Tạm thời chưa có. ...
Mậu dịch: Cách gọi chung của hoạt động mua bán hoặc giao dịch, thường đề cập đến tất cả các hành vi hoặc hoạt động dùng tiền làm phương tiện trung gian trao đổi; từ gần nghĩa: giao dịch, mua bán.
Lương thiện: Tấm lòng thuần khiết, ngây thơ hiền hậu, không có ác ý, hiền lành, tốt bụng; từ gần nghĩa: hiền lành, yêu thương, nhân từ, thân thiện.
Nghĩ đến cách giải thích của hai từ này, suy nghĩ của Đỗ Cách dần dần ngừng lại. Cái cọng lông ấy? Một thế giới mà trật tự xã hội sụp đổ như vậy, hiển nhiên nắm đấm ai lớn thì đồ sẽ thuộc về người đó, ai sẽ giao dịch với ngươi? Mèo chó ở bên ngoài à? Còn lương thiện nữa chứ, trong thời tận thế, ngươi tranh ta giành đã trở thành chuyện đương nhiên, lương thiện tương đương với việc đưa đồ ăn cho người ta! Chó chết! Biết trước từ mấu chốt này hại người, không ngờ mới lần mô phỏng thứ hai thôi đã hãm hại lên đầu hắn rồi... Dù chia cho hắn từ mấu chốt như giết chóc, hung ác, hủy diệt gì đó, ít ra còn có thể chém giết khắp nơi trong thế giới này.
Không gian xảo không phải thương nhân, làm ăn với một trái tim lương thiện, chưa chắc được hoan nghênh ở thế giới hòa bình, trong thời tận thế này e rằng sẽ bị người ta ăn đến xương cũng chẳng còn! Hơn nữa Đỗ Cách còn phát hiện ra hai chuyện đáng buồn. Thứ nhất hắn không có ký ức của người bị đoạt xá, xem ra là hậu di chứng của việc hai linh hồn đoạt xá. Thứ hai mắt sau ót và gai lưng còn có thể dùng trong thế giới hiện thực lúc này đã mất hết hiệu lực, trừ sức mạnh tỉnh thần ra, trận mô phỏng gần như dẹp sạch tất cả kỹ năng vốn có của hắn. Nhưng nghĩ cũng phải, chiến trường ngoài hành tỉnh là sân chơi của giải trí Phiếm Vũ Trụ, người từng ra chiến trường ngoài hành tỉnh có thể rút kỹ năng ra ngoài, nếu còn để họ mang kỹ năng vào đây nữa sẽ làm trái tính công bằng của trò chơi, khoang thuyền kiểm tra kia hẳn đã ngăn chặn chuyện này xảy ra.
Tất cả trở về số không, lại ngẫu nhiên có hai từ mấu chốt không phù hợp khiến Đỗ Cách hơi uể oải, sở dĩ lần trước ra sức như vậy là vì từ giữ gìn của hắn rộng rãi, gần như có thể áp dụng ở bất cứ trường hợp nào. Thực ra mậu dịch cũng rất rộng, nhưng muốn giao dịch trong thế giới gần như tê liệt này, phải làm lớn đến mức nào mới có thể mở rộng tầm ảnh hưởng ra toàn thế giới hoặc mấy thành phố xung quanh đây? Đi con đường lương thiện lại càng khó thực hiện. Lương thiện phải có sự sắc sảo! Tình huống trước mắt hiển nhiên không thể đi con đường lật bàn được, tạm bợ một chút, có thể đảm bảo mười hạng đầu đã tốt lắm rồi. Quả nhiên bản thân suy nghĩ về trận mô phỏng quá ngây thơ rồi. Có điều Đỗ Cách chỉ uể oải trong thoáng chốc rồi phấn chấn trở lại. Lần trước hắn không hiểu quy tắc gì cả, mở màn với một cơ thể bị thương nặng, vẫn có thể sống thuận lợi, lần này mở màn đã có thế lực thuộc về mình, còn cả một cơ thể mạnh khỏe. Điểm khởi đầu cao hơn rất nhiều so với lần trước, không lý nào không bằng lần trước được. Chẳng phải chỉ là mậu dịch thôi à? Cùng lắm thì làm từng bước. Lần mở màn này hắn không dễ làm, người khác chắc chắn cũng chẳng sống tốt!
Đỗ Cách kiểm tra súng trong tay, hộp đạn không đầy, bên trong chỉ có tám chín viên đạn, người mà hắn đoạt xá hẳn đã dựa vào khẩu súng này giành được vị trí người lãnh đạo trong khu vực tập trung người sống sót. Đỗ Cách không hiểu về các loại súng, nhưng người bị Đỗ Cách đoạt xá xăm đầy cánh tay, có hoa văn hình báo, mắt, mặt người, rối loạn lung tung thoạt nhìn rất dọa người, vừa thấy đã biết không phải loại hiền lành... Đỗ Cách duỗi tay chà xát, trên cánh tay không phải hình dán mà là xăm thật, hắn than một tiếng, muốn khiến người như vậy lương thiện thật sự có chút làm khó hắn. Kiểm tra chốt an toàn của súng xong, cắm con dao dưới gối nằm vào thắt lưng, Đỗ Cách mở cửa bước ra ngoài.
"Hổ ca, ngươi tỉnh rồi à?"
Trong thoáng chốc khi hai người gác cửa nhìn thấy Đỗ Cách, gương mặt lập tức nở nụ cười, đã quen đứng sau lưng hắn, móc một bao thuốc từ túi áo ra, rút một điếu đưa qua đó. Đỗ Cách nhìn thoáng qua hắn, duỗi tay nhận điếu thuốc:
"Bao nhiêu tiền?"
Đàn em sửng sốt:
"Hổ ca, ngươi nói gì vậy?"
"Không còn nhiều thuốc lá nữa phải không!"
Đỗ Cách nói.
"Ừm, khoảng thời gian này hút dữ quá."
Đàn em cười khổ một tiếng, gật đầu đáp.
"Coi như ta nợ ngươi, lát nữa lấy bình nước bên trong gán nợ."
Đỗ Cách nói.
Ghi sổ nợ là cách giao dịch cho phép khách nhận hàng trước rồi mới thanh toán sau.
"Hổ ca, ngươi nói gì vậy, thiếu thuốc của ai cũng không thể thiếu Hổ ca được!"