Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 215 - Chương 215: Kích Hoạt Biến Dị

Chương 215: Kích Hoạt Biến Dị Chương 215: Kích Hoạt Biến DịChương 215: Kích Hoạt Biến Dị

Suốt một buổi tối, thuộc tính khác loại của hắn ta đã tăng trưởng không ít, tai thính mắt tỉnh, hiện tại đã tương đương với một cao thủ võ lâm nhị lưu, muốn đối phó với đám chó mèo này cũng không thành vấn đề.

"Lưng tụa lưng, bảo vệ cổ, đừng cho chúng nó có cơ hội."

Đỗ Cách quát.

Trong lúc nói chuyện, một con mèo tam thể cao chừng một mét đã nhảy dựng lên, nhào về phía cổ họng của Đỗ Cách.

"Hổ ca cẩn thận."

Cầu Khôn thấy thế, xoay người cản trước mặt Đỗ Cách.

Đệt!

Đây là trung thành à!

Đỗ Cách trở tay kéo Cẩu Khôn ra, ngay khoảng khắc móng vuốt sắp sửa xé rách lưng của hắn, hắn trở tay ghim thanh đao sắc bén vào cổ mèo tam thể, chém đứt nửa cái cổ của nó.

Bịch, đầu rớt xuống đất, nó không hề nhúc nhích nữa.

Lúc này, Diêu Đồng đã dùng ống thép đâm chết một con mèo vàng, liếc mắt lại thấy Đỗ Cách trở tay chém chết một con chó, giữa mày không khỏi giật giật, má ơi, sao tên này có phản ứng nhanh thế?

Sau khi giết chết một mèo một chó, Đỗ Cách bị máu phun đầy mặt, hưng phấn rống to:

"Các anh em, đừng sợ, liều mạng với chúng nó, hình như ta cũng biến dị rồi, đều thử đi, ngay khoảnh khắc sống chết có thể kích hoạt biến dị..."...

Biến CMN dị!

Khi quá nhiều sự trùng hợp tụ tập lại với nhau, dù chuyện có không tưởng thế nào thì cũng trở thành sự thật.

Diêu Đồng tức muốn nổ phổi, đều là thí sinh của khu mô phỏng, mẹ nó ngươi không thể học tập Đỗ Cách, Phùng Trung và Vương Tam, đôi bên phối hợp với nhau sao? Chơi ta vui lắm à?

Tạm thời cứ để ngươi tung tăng nhảy nhót thêm chốc nữa đi, lát nữa ông đây sẽ giết chết ngươi để gia tăng kinh nghiệm...

Diêu Đồng đã đoán được thân phân của Đỗ Cách, nhưng những người khác không biết, chỉ cho rằng Hổ ca thật sự biến dị, cảm đám như uống thuốc kích thích, anh dũng giết địch.

Nhưng người thường cuối cùng cũng chỉ là người thường, dù có hưng phấn hơn nữa thì cũng không phải là đối thủ của đám chó mèo này.

Chỉ trong chốc lát đã có mấy người bị mèo cào bị thương cánh tay, da tróc thịt bong, cả đám kêu gào thẩm thiết.

Đỗ Cách còn có một từ khóa khác là thiện lương, đương nhiên không thể trơ mắt nhìn đám công nhân mà hắn khó khăn lắm mọi hội tụ được bị giết chết như thế.

Ỷ vào độ nhanh nhẹn của cơ thể, hắn múa đao chạy đến cứu hỏa:

"Đừng sợ, mọi người tụ tập lại một chỗ, dù Hổ ca có đánh cược cả tính mạng cũng sẽ cứu các ngươi, ta mang ra bao nhiêu người thì sẽ dẫn bao nhiêu ngươi về, không ai được phép chết."

Nhét mấy người bị thương vào chính giữa đội ngũ, lại đứng cản ở trước mặt mấy đồng đội sắp sửa không chịu đựng nổi. Đỗ Cách phấn đấu quên mình không chịu buông bỏ làm rất nhiều người cảm động, ấn tượng về Đỗ Cách trong lòng họ lại thay đổi, có không ít người hô to:

"Hổ ca nhân nghĩa, đời này ta đều sẽ đi theo Hổ ca."

"Hổ ca, trước kia ta hiểu lầm ngươi, lần này nếu ta có thể sống sót quay trở về, mạng của ta sẽ là của ngươi."

Người bị thương vô cùng cảm động.

Không có ai phát hiện ra, khi Đỗ Cách cản ở trước ngăn cách họ và đám động vật biến dị, chạy tới chạy lui cứu người, tất cả đều theo bản năng làm ra động tác che chở cho Đỗ Cách.

Chẳng qua động tác của Đỗ Cách quá nhanh, họ còn chưa kịp hoàn thành động tác đón đỡ thì đã bị Đỗ Cách kéo qua một bên, sau đó chém động vật biến dị tấn công họ, biến nó thành Đỗ Cách chủ động cứu tất cả mọi người.

"Không phải nhân nghĩa, là ông đây tốt bụng."

Đỗ Cách lại không chê phiền mà sửa lại lời nói của họ:

"Ông đây là người tốt, không thể trơ mắt thấy người khác chết ở trước mặt mình, dù hi sinh bản thân thì ông đây cũng phải cứu các ngươi về."

Từ trình độ nào đó mà nói, thiện lương và giữ gìn có tính chất giống nhau nhất định, đều là hi sinh bản thân để giúp người khác.

Cho nên khi Đỗ Cách cứu họ, thuộc tính cũng tăng lên một chút ít.

Nhưng tốc độ gia tăng lại kém xa giữ gìn, dù sao thì giữ gìn là chủ quan, mà phương thức biểu hiện của thiện lượng lại quá nhiều, Đỗ Cách đúng là đang cứu người, nhưng cũng lúc đó cũng đang cướp đi sinh mệnh của động vật.

Động vật biến dị cũng là một sinh mạng, có quyền được sống sót.

Chúng sinh bình đẳng.

Chẳng hạn như Hứa Tiên cứu Bạch Xà ra khỏi tay tiều phu sau đó phóng sinh, hoặc là Đường Tăng cứu cá chép từ trong tay người đánh cá rồi thả đi, hành vi của họ mới thật sự được coi là tốt bụng.

Trong quá trình chiến đấu, Đỗ Cách nghĩ đến chuyện này, cho nên khi cứu người, hắn hơi xoay thanh đao định chém về phía cổ mèo đen, đổi thành dùng sống đao đánh bay nó ra ngoài nói:

"Ông đây tốt bụng, tha cho mày một lần, sau này đừng chạy ra ngoài làm người ta bị thương nữa."

Ngao! Mèo đen kêu thẩm, bị đánh bay ra ngoài.

Cả đám công nhân lúc nãy còn vô cùng cảm động lập tức đờ ra, đầu ông chủ nhà họ chắc chắn là bị cửa kẹp rồi, suốt ngày luôn mồm nói bản thân tốt bụng, thật sự coi bản thân là người tốt thật à, ở trên chiến trường mà còn dám thả kẻ địch đi?

Không đúng.

Đối phương thậm chí còn không phải người, chỉ là một con súc vật mà thôi.

Dù ngươi thiện lương thật thì cũng đặt lòng tốt sai chỗ rồi!
Bình Luận (0)
Comment