Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 217 - Chương 217: Đuổi Giết Đỗ Cách

Chương 217: Đuổi Giết Đỗ Cách Chương 217: Đuổi Giết Đỗ CáchChương 217: Đuổi Giết Đỗ Cách

"Mẹ nó đừng để ý đến ông, tưởng ta dẫn dụ được chúng nó đi dễ lắm sao? Cứu người bị thương trước đi."

Bản tính thiện lương của Đỗ Cách lại phát tác, vừa cắm đầu chạy vừa quát to với mấy người ở đằng sau, sẵn tiện hưởng thụ cảm giác sung sướng khi thuộc tính tăng lên.

Quả nhiên, thiện lương không phải dùng lời nói mà phải hành động mới được.

Còn có hành vi nào càng thiện lương hơn việc hi sinh bản thân để cứu vớt người khác sao?

Tất cả chó mèo biến dị đều đuổi theo Đỗ Cách.

Diêu Đồng vốn chỉ định đứng ở một bên hóng chuyện.

Lại không biết vì sao, khi thấy Tề Phi Hổ bị đuổi giết, hắn ta lại không khống chế được nhấc chân xông lên, dùng tốc độ nhanh gấp mười lần bình thường để chạy vụt qua mấy người Cẩu Khôn, từ đằng sau chém giết mấy con chó mèo biến dị đang đuổi giết Đỗ Cách.

Ngay giây phút chém giết chó mèo, Diêu Đồng lập tức tỉnh táo lại, trong lòng tràn ngập khó hiểu, vì sao hắn ta không đi đánh lén mà lại đi cứu hắn? Để hắn chết đi mới đúng chứ!

Nhưng dù có khó chịu thì hắn ta cũng không thể nào dừng lại động tác được.

Đột nhiên, hình ảnh Đỗ Cách dùng một bữa cơm để mua lòng trung thành của hắn ta vào ngày hôm qua hiện lên trong đầu Diêu Đồng, lại cộng thêm thân phân thí sinh của Đỗ Cách, một suy nghĩ vô cùng đáng sợ nảy lên trong lòng Diêu Đồng, kỹ năng thăng cấp!

Hắn ta lập tức bừng tỉnh, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.

Đệt!

Chỉ vì một bữa cơm mà hắn ta đã tự bán bản thân luôn rồi. ...

"Tề Phi Hổ, tên khốn nhà ngươi, đừng để ông đây tìm được cơ hội chơi chết ngươi."

Hiểu rõ vận mệnh của mình, Diêu Đồng vừa chém giết đám chó mèo truy sát Đỗ Cách vừa chửi ầm lên. Bị ép thành vệ sĩ cho người khác trong trận mô phỏng, nghĩa là hắn có cố gắng đến mấy cũng không thể vượt qua Đỗ Cách được. Sự thật bi thảm này nghĩ thôi cũng khiến người ta tuyệt vọng.

"Diêu Đồng, ngươi dám mắng Hổ ca, lát nữa ta sẽ giết ngươi."

Hoàng Mao cắn chặt phía sau Diêu Đồng, bảo vệ tôn nghiêm của Hổ ca.

"Đám ngu các ngươi, Tề Phi Hổ cũng là thiên ma giống ta, hắn dùng một bữa cơm mua sự trung thành của các ngươi, các ngươi còn nói chuyện giúp hắn, đến cuối cùng chết cũng không biết tại sao mình chết!"

Diêu Đồng giận quá hóa cười, muốn thức tỉnh đám người Hoàng Mao bị Đỗ Cách lừa gạt.

"Ngươi đánh rắm, vừa nãy Hổ ca liều mạng cứu chúng ta, chúng ta bằng lòng trung thành với hắn."

Cầu Khôn nói.

"Diêu Đồng, ngươi chính là tiểu nhân, Hổ ca ba lần bốn lượt tha cho ngươi, ngươi lại đâm sau lưng Hổ ca, còn ly gián quan hệ giữa chúng ta và Hổ ca nữa."

Cầu Khôn lên tiếng.

"Đồ ngốc, quay đầu nhìn thử mấy người bị thương xem, họ không ở yên tại chỗ băng bó mà lại chạy qua cứu Hổ ca tốt của các ngươi, ngươi thấy chuyện đó bình thường à?"

Diêu Đồng cười lạnh nói. Cẩu Khôn sửng sốt, nhìn thoáng qua vết thương của mình vẫn đang chảy máu, rồi lại quan sát mấy tên đàn em rõ ràng bị thương nặng nhưng vẫn kiên trì chạy đến giúp Hổ ca giết đám chó mèo biến dị, đột nhiên yên lặng, có mấy người bị thương rất nặng, chạy như vậy sẽ mất mạng.

"Các ngươi có thể dừng lại không?"

Diêu Đồng hỏi, Cẩu Khôn và người bị thương thử dừng bước, nhưng phát hiện bất kể thế nào cũng không làm được, hình như họ đã mất đi quyền khống chế cơ thể mình. Thoáng chốc đáy lòng mọi người lạnh lẽo, thì ra Hổ ca thật sự đã bị thiên ma đoạt xá? Chẳng trách? Chẳng trách bắt đầu từ hôm qua, hành vi của Hổ ca lại khác thường như vậy, hắn là một người thô lỗ, từ lúc nào lại muốn thành lập công ty? Không nghĩ còn đỡ, càng nghĩ đám người Hoàng Mao càng cảm thấy không ổn.

"Thiên ma, ngươi trả Hổ ca cho ta?"

Cầu Khôn đau đớn gầm lên;

"Ngươi trả tự do lại cho ta."

"Trừ Diêu Đồng, tất cả mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, đây là mệnh lệnh."

Giọng nói của Đỗ Cách đột nhiên truyền đến, nhóm người Cầu Khôn không thể tự chủ lập tức khôi phục lại quyền khống chế cơ thể. Trung thành đại diện cho trung thực, tận tụy và phục tùng. Nhưng nhóm người Cẩu Khôn dừng lại mà sắc mặt vẫn khó coi như cũ, họ nhìn Đỗ Cách, lại quan sát Diêu Đồng, trong lòng bi thương, dù là lưu manh cũng không muốn mình bị người khác khống chế như con rối.

"Diêu Đồng, mau đến cứu chủ tịch, giờ là lúc ngươi tận trung đấy."

Sau đó Đỗ Cách ra lệnh mới cho Diêu Đồng, hắn thật sự có thể dựa vào bản thân để giết chết đám chó mèo biến dị kia, hơn nữa sức chiến đấu gấp mười, tốc độ cũng rất nhanh. Nhưng hắn nhận ra một sự thật đau buồn, khi ra tay giải quyết đám chó mèo biến dị ức hiếp hắn hiền lành, hắn sẽ bị rớt thuộc tính. Nói cách khác, sức chiến đấu gấp mười lần của cơn giận người thành thật được đổi lấy từ việc rớt thuộc tính. Tất nhiên thuộc tính bị rớt kia là phần tăng lên của từ khóa lương thiện. Nhưng cũng không đúng, thuộc tính khó khăn lắm mới tăng lên, bộc phát lần nào rớt lần đó, có còn để người ta chơi hay không?
Bình Luận (0)
Comment