Chương 221: Hữu Dụng
Chương 221: Hữu DụngChương 221: Hữu Dụng
Hai đùi tê rần, rầm một tiếng, dùng tư thế chó ăn phân hoàn hảo ngã xuống đất. Đỗ Cách đá văng chó mèo đang cắn xé bên cạnh hắn, cúi người nhặt thanh đao rớt dưới đất lên, ngang nhiên khởi động "cơn giận của người thành thật", vung vẩy thanh đao như gió lốc. Trong thoáng chốc, chém nát đám chó mèo đang bao vây tấn công hắn. Giết ra một con đường máu, Đỗ Cách đi thằng đến trước người ông lão, chỉ vài đao đã chém ra vài lỗ thủng trên tay, chân hắn, sau đó nắm tóc hắn, nhấc hắn lên, đấm vào quai hàm, khiến hàm hắn trật khớp.
"Cho ngươi nói mấy lời rác rưởi này, cho ngươi tra tấn ông đây này, thật sự cho rằng người thành thật dễ bị ức hiếp à?”
Đỗ Cách hung hắng ném hắn xuống đất, rầm một tiếng lại trở về, dùng tốc độ nhanh như chớp giải quyết đám chó mèo biến đị còn sót lại. ...
Phải đẩy nhanh quá trình mậu đích, nhanh chóng nâng cao thuộc tính.
Hành động đánh lén của ông lão làm cho Đỗ Cách cảm thấy cấp bách, thế giới tận thế cho dù ít nhân tài thì cũng là bối cảnh hiện đại.
Thế giới này có súng và đại bác, ông lão dùng hai khẩu súng ngắn suýt nữa mang hắn đi, nếu ông ta dùng súng trường với tầm bắn xa hơn hoặc súng ngắm thì sao?
Có lẽ hắn đã chết từ vừa nãy rồi!
Nghĩ đến đây, Đỗ Cách cảm thấy sợ hãi, nếu hắn có được thuộc tính gần như vô địch của sân mô phỏng trước - cảm nhận được sự tồn tại của mọi âm thanh trong phạm vi một km, thì làm gì có chuyện hắn để cho ông lão lại gần mình?
Quả nhiên.
Trong sân mô phỏng, từ khóa hữu dụng là tất cả.
Ở giai đoạn đầu, mậu dịch hãy còn quá yếu.
Từ khóa của ông lão đó chắc là trào phúng hoặc khiêu khích.
Những câu nói vô dụng khiến người nghe bất an có lẽ tương tự kỹ năng mồm mép thị phi...
Kỹ năng như thế phù hợp đánh giai đoạn đầu nhất, đến giai đoạn sau dễ bị người khác đánh chết, thảo nào ông ta lại chủ động đi săn. ...
Mấy người Tóc Vàng nhìn ông già nằm trong vũng máu, cộng thêm việc Đỗ Cách bùng nổ, tiêu diệt chó mèo biến dị trong nháy mắt, họ nhìn nhau, không nói nên lời.
Đến bây giờ, họ mới nhận ra Thiên Ma quả thực rất mạnh.
Họ nhìn Diêu Đồng, trong lòng nghĩ mà sợ, nếu không có Hổ ca trấn áp thì chỉ sợ Diêu Đồng sẽ không để mặc cho họ bắt bí.
Lúc này.
Diêu Đồng mặc quần lót bên ngoài, chữa trị vết thương với tư thế quái dị bấy giờ cũng đứng dậy, ngoại trừ vết máu, hắn không hề có một vết thương nào cả, Cẩu Khôn và Tóc Vàng trốn sau lưng Đỗ Cách theo bản năng, như thể chỉ có đứng cạnh Đỗ Cách, họ mới cảm thấy an toàn.
Thừa dịp Đỗ Cách đi ra ngoài giết đám chó mèo biến dị còn sót lại, ông lão bị đánh lệch cằm vẫn ú ớ nói chuyện:
"Chỉ có thế thôi à? Chỉ có thế thôi à? Lục Đạo còn không chém chết được ta, đến cả đám đàn bà còn khỏe hơn ngươi..."
Đồng thời ông ta giơ ngón giữa lên một cách khó nhọc. Sau một loạt hành động ấy, vết thương của hắn ấy vậy mà đang dần dần lành lại, gần như không chảy máu nữa... ....
Đỗ Cách nhìn ông lão giãy giụa sống sót trên mặt đất, hắn ngồi xổm xuống, trong lúc lơ đãng giẫm lên ngón tay giữa giơ lên của đối phương, sau đó bóp cằm ông ta:
"Ngươi nói cái gì? Nói to lên, ta không nghe thấy!"
Ngón tay bị giẫãm!
Ông lão kêu la thảm thiết.
Quai hàm bị bóp chặt, ông ta không có cách nào phát ra âm thanh, vết thương không tiếp tục khép lại nữa.
Đỗ Cách nở nụ cười, thả quai hàm của ông ta ra:
"Lão già, ta là người làm ăn, chúng ta thương lượng đi, ngươi bán từ khóa của ngươi cho ta, được không? Giá là mạng sống của ngươi, bán từ khóa của ngươi cho ta, ta thả ngươi đi."
"Nằm mơ."
Ông lão vừa mở miệng ra nói chuyện là nước bọt chảy ra:
"Không có từ khóa, ta còn chơi cái chó gì nữa!"
"Đừng nghĩ vậy chứ, ta giết ngươi thì ngươi còn chơi được hay sao!"
Đỗ Cách cười nói:
"Vì sao không cho mình hy vọng nhỉ? Ngươi cũng biết từ khóa là cơ sở, lỡ như không thể lấy ra để đổi chác thì sao? Hổ gia có lòng tốt cho ngươi một cơ hội sống sót, ngươi đừng không biết quý trọng, sống sốt, phải sống thì mới có cơ hội, người hiền lành như ta ít thấy lắm đấy!"
Con ngươi của Diêu Đồng co lại, hắn nhìn Đỗ Cách, không ngừng thuyết phục bản thân, không, không đâu, Tề Phi Hổ đang thí nghiệm thôi, từ khóa làm sao có thể dùng để mua bán được?
Mua bán từ khóa, thí sinh cũng mất tư cách thi đấu, sân mô phỏng sẽ không cho phép thí sinh làm như vậy!
"Ngươi thật sự chịu thả ta đi?"
Ông lão ú ớ hỏi.
"Ta còn liều mạng bảo vệ những người bình thường này huống chỉ là ngươi?"
Đỗ Cách mỉm cười:
"Hơn nữa, ngươi còn có con bài chưa lật nào sao? Vì sao thử không đánh cuộc một lần, đánh cuộc ta thật sự tốt bụng?"
"Ngươi lấy cái gì ra đổi?"
Ông lão im lặng một chốc rồi hỏi.
"Đương nhiên là mạng của ngươi. Mạng của ngươi nằm trong tay ta, dùng mạng sống của ngươi để trao đổi từ khóa của ngươi."