Chương 242: Phát Triển
Chương 242: Phát TriểnChương 242: Phát Triển
Lúc này trái tim của hai người cũng trở về trong bụng.
Diêu Đồng giơ ngón tay cái lên, khen ngợi:
"Đỗ gia, quả nhiên ngài mới là tổ tông của đám nhóc kia, so với ngài, họ chỉ là đám vắt mũi chưa sạch!"
Bao Bản Vĩ chép miệng, cười hắc hắc!
"Dẫn tất cả mọi người tới đây, sau đó giết hết chỉ chừa lại 10 người. Thế giới mô phỏng kết thúc, chuyện này dù không phải là chủ tuyến thì cũng sẽ trở thành chủ tuyến. Thất ca, chiêu này của ngươi quả thật rất cao. Lần này, vị trí no1 của thế giới mô phỏng chắc chắn sẽ lại là của ngươi!"
Bây giờ lão tử cũng đã là người đứng đầu rồi!
Đỗ Cách nhìn hắn, cười gượng nói.
"Các ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm, nói không chừng trong thế giới mô phỏng lần này sẽ xuất hiện kỹ năng tăng cấp gì đấy. Đến lúc đó đừng để bị lật thuyền trong mương, chưa kịp giết người thì đã bị người ta chém đầu."
"Đúng, đúng, Thất ca dạy bảo rất đúng."
Diêu Đồng gãi đầu, ngây thơ cười.
"Ta nhớ kỹ rồi, dù là lúc nào thì cũng phải cẩn thận đề phòng."
Màn đêm dần buông xuống, mọi thứ đều bình yên vô sự.
Ngày hôm sau.
Hơn 50 người của bộ phận kinh doanh và bộ phận tiếp thị đã cùng nhau ra ngoài để mở rộng thị trường mới.
Đỗ Cách thì dẫn Diêu Đồng và Bao Bản Vĩ cùng hơn mười nhân tài vô tuyến viễn thông, kéo máy phát điện, đi đến đài phát thanh thành phố Vĩnh An.
Cả một đường đều có kinh sợ nhưng không nguy hiểm.
Phát triển nhiều đại lý như vậy, thuộc tính của Đỗ Cách đã sớm vượt qua thế giới mô phỏng trước.
Cho dù gặp phải bầy thú biến dị thì chỉ cần mở 'cơn giận của người thành thật' lên là một mình hắn cũng đủ để giải quyết.
Càng đừng nói đến việc hắn đã giao dịch thuộc tính cho kỹ thuật viên, hiện giờ những kỹ thuật viên kia ai nấy đều là tiểu siêu nhân. Thỉnh thoảng có mấy biến dị thú đơn độc đến trước mặt họ, nhưng cũng chưa đủ để họ luyện tập. ...
Đài phát thanh khá hoang vắng.
Nơi này không có vật tư sinh hoạt, thành phố Vĩnh An cũng không có điểm che chở quá lớn cần mời chào người tới.
Người sống sót ở đây phần lớn đều nghĩ đến việc đầu quân vào người khác.
Vì vậy ngoài việc bị gián đột biến cắn đứt một số đường dây thì thiết bị của đài phát thanh gần như đều còn nguyên vẹn.
Sau khi kiểm tra rồi tu sửa lại thì kết nối nó với máy phát điện.
Các kỹ sư thay phiên nhau chuyển kênh, phát tin tức mà chủ tịch Tề cung cấp ra.
"Hy vọng mới của nhân loại, Viện sinh vật Triều Dương thành phố Vĩnh An đã phá giải được bí mật tiến hóa của con người. Nhân loại sau khi tiến hoá sẽ mạnh mẽ hơn, nhanh nhẹn hơn, tốc độ khôi phực sức mạnh cũng nhanh hơn."
"Hiện nay Viện Sinh vật Triều Dương đã chế tạo được mấy trăm tân nhân loại. Tân nhân loại trong trận chiến với biến dị thú đã nhận được thắng lợi áp đảo, hơn nữa không có bất kỳ tác dụng phụ nào." "Dựa vào tân nhân loại, thành phố Vĩnh An đang xua đuổi biến dị thú, từng bước khôi phục trật tự sinh hoạt. Viện sinh học Triều Dương Tề Phi Hổ, kêu gọi những người có chí còn sống sót hãy đến thành phố Vĩnh An, cùng nhau xây dựng một ngôi nhà mới tốt đẹp."
Không sai, vì để gặt hái được hiệu quả, Đỗ Cách đã đổi tên của công ty Từ Thiện Vô Hạn. Từ Thiện Vô Hạn, nghe thế nào cũng không giống một nơi nghiên cứu kỹ thuật. ...
Trong thời tận thế tất cả mọi người đều chú ý tình hình bên ngoài thông qua đài phát thanh. Đỗ Cách buộc phải chen vào các kênh phát thanh, tin tức tuyên truyền, để những người may mắn sống sót nhận tin ngay lập tức. Phần lớn mọi người đều mang theo thái độ không tin, thậm chí là chán ghét. Nếu là thông báo do tập đoàn sinh vật cỡ lớn, viện khoa học, hoặc sở nghiên cứu mũi nhọn cao cấp trong ngành phát ra thì cũng thôi, nhưng gì mà sở nghiên cứu sinh vật Triều Dương, chưa từng nghe nói đến, cứ như viện nghiên cứu gà rừng vậy, dùng cái cớ chẳng đáng tin để thu hút người của thành phố Vĩnh An. Dù sao ai cũng biết, trong thời loạn con người là tất cả.
Căn cứ thành Tây Lâm là một doanh trại quân đội. Lúc này doanh trại quân đội đã mở rộng ra ngoài rất nhiều. Lều bạt dày đặc dựng trên mặt đất. Ngoài cùng doanh địa phủ một lớp vôi sống, bột lưu huỳnh thật dày, vào sâu bên trong là chiến hào rộng ba mét, nước chảy trong chiến hào bốc mùi quái lạ, cũng là dùng để xua đuổi thú dữ, sâu hơn nữa là những người lính trong phiên trực được trang bị súng ống đầy đủ. Thỉnh thoảng có người ra vào doanh địa, lái xe bọc thép hoặc xe tăng vận chuyển vật tư, cũng có lính gác ở các giao lộ khác nhau đón tiếp những người trăm cay nghìn đắng chạy nạn đến đây, đồng thời sắp xếp chỗ ở, phát vật tư sinh hoạt cho họ. Mà trong doanh địa có người đang khai khẩn đất hoang, có người đang rèn luyện cơ thể, tất cả đều bận rộn nhưng lại ngay ngắn trật tự... Sở thông tin, sau khi nhân viên truyền tin nhận được thông báo toàn kênh từ thành phố Vĩnh An, dù biết có thể đối phương là giả nhưng cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng chạy đến chỗ lãnh đạo báo cáo tình hình.