Chương 245: Phẩn Thưởng Cho Hạng Nhất
Chương 245: Phẩn Thưởng Cho Hạng NhấtChương 245: Phẩn Thưởng Cho Hạng Nhất
Vừa dứt lời, giao dịch được chấp thuận. Đỗ Cách nhìn danh sách xếp hạng cá nhân biến thành dấu chấm hỏi, hạng 287 vẫn ở vị trí đang giao dịch, hắn sửng sốt, cái quái gì vậy, có bug rồi à? Nhưng kỹ năng vẫn còn, Đỗ Cách lại nhìn về phía Bao Bản Vĩ đang ngơ ngác:
"Năm điểm sức mạnh, bán thứ hạng của ngươi cho ta."
Bao Bản Vĩ lấy lại tỉnh thần, vội vã gật đầu:
"Thành giao."
Khoảnh khắc khi giao dịch thành công, vị trí xếp hạng cá nhân của Đỗ Cách, chữ số đã biến thành: 449/449, chỉ thoáng chốc, trận mô phỏng lại loại thêm bốn người nữa. Nhìn thứ hạng mới xuất hiện, Đỗ Cách thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn về phía Diêu Đồng đang ngơ ngác quan sát bảng cá nhân của mình hỏi:
"Tiểu Diêu, hạng nhất sướng không?"
"Màu vàng kim."
Diêu Đồng ngẩn ngơ đáp.
"Còn thay đổi gì khác không?"
Đỗ Cách hỏi.
"Phần thưởng ba mươi sức mạnh tỉnh thần."
Diêu Đồng chuyển động cần cổ cứng ngắc, nhìn Đỗ Cách, cười ngốc nghếch:
"Phần thưởng hạng nhất cao quá."
Đỗ Cách sửng sốt, chỉ cần hạng nhất sẽ được thưởng sức mạnh tỉnh thần à?
"30 sức mạnh tỉnh thần?"
Bao Bản Vĩ kinh ngạc thốt lên, hắn phản ứng lại, nhanh chóng nhào đến trước mặt Đỗ Cách, nở nụ cười ngượng ngùng:
"Đỗ gia, Hổ ca, thất ca, cho ta mượn hạng nhất chơi thử, ta cũng muốn sức mạnh tỉnh thần."
Đỗ Cách còn chưa lên tiếng, Diêu Đồng đã biến sắc:
"Hổ ca, hạng của ta đang rớt xuống."
"Ta thấy rồi."
Bảng cá nhân của Đỗ Cách vẫn luôn mở, hắn vốn xếp hạng 452, nhưng sau khi ngừng lại hai phút, con số xếp hạng bắt đầu trượt lên, 451,450... Chưa đến hai mươi giây lại trở về hạng nhất lấp lánh ánh vàng. Chẳng qua lần này sức mạnh tỉnh thần không tăng lên nữa.
"Hai phút."
Đỗ Cách nhìn mình lại trở về hạng nhất, tính toán thời gian làm mới của hệ thống. Xếp hạng của hệ thống được đổi mới liên tục, không hề vì hắn mua bán hạng nhất mà để đối phương giữ hạng nhất mãi, thuộc tính và sức ảnh hưởng của đối phương không đủ, xếp hạng vẫn sẽ rớt xuống.
"288 rồi."
Diêu Đồng cười khổ:
"Quả nhiên không có thực lực, thứ hạng mua được cũng chẳng giữ nổi." "Sức mạnh tỉnh thần thì sao?"
Đỗ Cách hỏi.
Diêu Đồng sửng sốt, ngơ ngác nhìn bảng cá nhân, lại chớp mắt, mừng rỡ nói:
"Sức mạnh tỉnh thần được thưởng vẫn còn."
Bao Bản Vĩ ngơ ngác. Biểu cảm của Đỗ Cách như đoán được từ sớm, bĩu môi nói:
"Quả nhiên, phần thưởng mà trận mô phỏng phát sẽ không thu hồi lại, đây hẳn được coi là tràn số liệu!"
"Hổ ca, ngươi trở lại hạng nhất, sức mạnh tỉnh thần có tăng lên không?"
Diêu Đồng hỏi.
"Không có, vẫn như được thưởng khi trước thôi."
Đỗ Cách đáp.
"Có lỗ hỏng."
Bao Bản Vĩ xoa tay nói:
"Kỹ thuật ngoài hành tỉnh vậy mà lại có lỗ hỏng, Hổ ca, ngươi phát hiện ra lỗ hỏng của kỹ thuật ngoài hành tỉnh đấy, giỏi quá đi."
"Hổ ca, bây giờ ta có sức mạnh tỉnh thần 62, nếu giao dịch với ngươi tiếp, chẳng phải có thể chất cao vô hạn sức mạnh tỉnh thần của ngươi hay sao."
Diêu Đồng lên tiếng:
"Chúng ta tìm thêm vài thí sinh giao dịch, có thể quét sức mạnh tỉnh thần của ngươi lên mấy trăm, thậm chí hơn cả ngàn! Sức mạnh tỉnh thần mấy trăm đến cả ngàn, ra chiến trường ngoài hành tỉnh, chẳng phải là vô địch à? Nói không chừng sau khi trận mô phỏng này kết thúc, người sẽ được phá lệ đề bạt thành chiến sĩ."
"Đúng vậy, Hổ ca, chúng ta cứ làm thế đi!"
Bao Bản Vĩ nói:
"Lúc này thứ hạng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, chúng ta dùng kỹ năng thúc đẩy ra một chiến sĩ với sức mạnh tỉnh thần siêu cao, có thế nào quốc gia cũng sẽ cho chúng ta vài đãi ngộ đặc biệt!"
"Dù không có đãi ngộ đặc biệt, Hổ ca trở thành chiến sĩ, đề bạt chúng ta làm quản gia gì đấy, cả đời này cũng không cần lo nữa!"
Diêu Đồng hưng phấn nói:
"Hổ ca, chúng ta cứ làm thế đi, ta là Vương Vân Vĩ năm nhất lớp năm trường Tứ Thập Tam Trung, nếu ngươi trở thành chiến sĩ, nhất định phải nhớ ta đấy!"
"Hổ ca, ta là Hứa Thịnh năm nhất lớp bảy trường Tứ Thập Nhất Trung."
Mẹ nó chứ! Ông đây nghĩ trăm phương ngàn kế để vứt bỏ hạng nhất chính là không muốn ra trận mô phỏng, hai người các ngươi lại ép ta lên đúng không! Thứ chó má! Nếu chuyện liên quan đến lợi ích dân tộc mà ta lại rút lui, người bên ngoài xem chiếu lại sẽ nghĩ thế nào hả? Nếu ta là người bản địa trưởng thành ở hành tỉnh các ngươi thì cũng thôi, nhưng ta là người ngoài mà, nhiều nhất cũng chỉ là lính đánh thuê, chẳng có bao nhiêu tình nghĩa dân tộc với các ngươi! Nhìn hai người kích động, Đỗ Cách hận đến ngứa răng, nhưng lại không dám biểu hiện quá đáng, hắn nghiêm túc nói:
"Nghĩ chuyện tốt vậy hả? Trận mô phỏng của hành tỉnh Khải Nguyên có bug, văn minh ngoài hành tỉnh sẽ không có sao? Nói không chừng người ta đã làm vậy từ sớm. Hơn nữa chiến trường ngoài hành tỉnh chỉ dựa vào một người liệu có thắng nổi không? Thứ mà chiến trường ngoài hành tỉnh dựa dẫm mãi mãi là sức mạnh đoàn đội, thay vì giao dịch sức mạnh tỉnh thần với ta, chỉ bằng lợi dụng lỗ hổng này, bồi dưỡng thêm nhiều chiến sĩ có sức mạnh tỉnh thần cao hơn nữa cho quốc gia."
"Nhưng ta thấy một mình Hổ ca có thể kiểm soát được tình hình mà!"
Diêu Đồng đáp.