Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 273 - Chương 273: Tăng Thuộc Tính

Chương 273: Tăng Thuộc Tính Chương 273: Tăng Thuộc TínhChương 273: Tăng Thuộc Tính

"Chẳng lẽ còn có bác sĩ nào tốt hơn nữ vu nữa sao?"

Đỗ Cách cười nói:

"Nếu đến cả nàng cũng không trị được bệnh mất trí nhớ của ta, vậy các bác sĩ khác trên thế giới này càng trị không được."

Piero ngẩn người, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết Paolo có phải đang giả vờ không.

Hiện tại hắn ta lại bắt đầu nghi ngờ có phải Paolo đang định dùng một cách khác để tiếp tục lừa bọn họ đi tìm quyền trượng Hải Thần hay không.

"Vì sao lại nhìn ta như thế chứ? Ta nói sai gì sao?"

Đỗ Cách cười cười:

"Piero, ngươi đừng lo lắng ta sẽ đột nhiên ngu xuẩn đi tìm quyền trượng Hải Thần gì đó. Nhớ rõ những gì ta đã nói lúc nãy sao? Cuộc đời ngắn ngủi, phải tận hưởng cuộc vui trước mắt. Hiện tại ta cảm thấy vui sướng càng thêm quan trọng. Chúng ta đi đến đảo Herder đảo, một là có thể tìm được nữ vu, xem xem nàng có thể giải quyết vấn đề mất trí nhớ của ta không; thứ hai, chúng ta cũng có thể đi xem thử xem rốt cuộc có bao nhiêu tên ngu ngốc đi tìm quyền trượng Hải Thần. Còn có chuyện gì vui vẻ hơn việc nhìn một đám người làm chuyện ngu ngốc không? Nói không chừng chúng ta còn có thể đen ăn đen, vớt được một đống thuyền..."

"Được rồi, ta đi thương lượng với Barry, thông báo ý kiến của ngươi cho mọi người biết."

Piero lại nhìn Đỗ Cách lần nữa, ôm theo một đống nghỉ ngờ rời khỏi phòng thuyền trưởng.

Nói thật, sau khi Đỗ Cách mất trí nhớ làm hắn ta cảm thấy có chút khó hiểu, dường như đến cả tính cách cũng thay đổi.

Sau khi Piero rời đi, Đỗ Cách cũng ra khỏi phòng thuyền trưởng, xoay người đi đến phòng bếp.

Một mình hắn không thể nào lái một chiếc thuyền lớn như thế, cho nên, nhất định phải giữ những người trên thuyền lại.

Hơn nữa hắn muốn tăng thuộc tính thì cũng cần phải có người phối hợp.

Cho nên mất trí nhớ lập tức biến thành một cái cớ rất tốt để làm dịu mối quan hệ của mọi người, Paolo không còn ký ức của quá khứ, hắn thậm chí còn không cần cố ý đi giả vờ, cho dù tính cách thay đổi thì cũng có thể đổ lôi cho hải yêu Thelma.

Nhưng vẫn phải tiếp cận chủ tuyến.

Dù sao thì trên thuyền có quá ít người, hắn không tiện phát huy.

Hắn dùng lí do mất trí nhớ để trêu chọc người trên con thuyền này cho nên vẫn luôn vui vẻ, thuộc tính đang liên tục tăng lên từng chút một.

Nhưng tốc độ tăng trưởng quá chậm.

Hiện tại Đỗ Cách cần phải nhanh chóng tăng thực lực của bản thân lên, hắn cần có vũ lực mạnh mẽ để khống chế cục diện trên thuyền.

Lúc trước từ khóa khẩy của Phùng Trung có thể dựa vào khẩy lỗ tai ngựa để làm ra một kỹ năng thăng cấp, vậy hắn thông qua động tác sờ cá vật lý chắc chắn cũng có thể, cho dù không thể tạo ra kỹ năng thăng cấp thì tăng trưởng một ít thuộc tính cũng khá tốt. ... Trong phòng bếp có đầy đủ mọi thứ, có cá khô, cũng có cá vừa mới bắt từ dưới biển lên, còn đang nuôi trong thùng gỗ.

Đầu bếp William là một tên mập bụng phệ, hắn ta đã biết chuyện thuyền trưởng mất trí nhớ.

Lúc này hắn ta đang liên tục xoa muối lên một con cá vừa mới mổ bụng, thấy Đỗ Cách bước vào, hắn ta theo bản năng túm lấy con dao mổ đặt bên cạnh hỏi:

"Paolo, ngươi khôi phục trí nhớ rồi sao?"

"Vẫn chưa, William."

Đỗ Cách nhìn bàn tay đang cầm chặt dao mổ của hắn ta, cười lắc đầu. Rất rõ ràng, kỹ thuật diễn của đầu bếp không bằng lái chính và phó nhì ở bên ngoài, hắn có thể cảm nhận được rất rõ đối phương đang căng thẳng.

Hắn đã thức tỉnh kỹ năng Duỗi tay không đánh người đang cười, cho nên ngay từ đầu đã lộ ra nụ cười để làm dịu sự căng thẳng của đối phương.

Ở khu mô phỏng trước, mậu dịch thức tỉnh Ra giá rõ ràng, trực tiếp làm cho khu mô phỏng bị sụp đổ.

Hắn cảm thấy có lẽ Duỗi tay không đánh người đang cười cũng có thể khai thác ra phương pháp sử dụng mới, tuyệt đối không chỉ đơn giản là làm cho người ta cảm thấy sung sướng hơn mà thôi.

Đương nhiên, cho dù không có thì việc lan truyền niềm vui sướng ra bên ngoài cũng đã làm thuộc tính của hắn tăng lên rồi.

Quả nhiên, sau khi Đỗ Cách mỉm cười, William lập tức không còn căng thằng nữa, hắn ta bất giác cũng mỉm cười, giống như đã quay trở về lúc chưa ám sát.

Hắn ta thành tạo mà thò tay vào thùng gỗ lấy ra một ít khô bò, đặt lên đĩa đưa qua:

"Paolo đáng thương, ăn chút khô bò mà ngươi thích nhất đi, có lẽ thức ăn ngon có thể giúp ngươi khôi phục lại ký ức."

Trên tay của ngươi còn đang dính máu cá kia kìa!

Không thèm chùi đã trực tiếp đi bốc khô, không sợ ám mùi sao?

Đỗ Cách bất giác nhíu mày:

"Không cần, ta chưa đói, ta đến đây là để xem cá, không biết vì sao, tuy rằng ta đã mất đi trí nhớ, nhưng vẫn luôn có cảm giác cá sẽ mang đến may mắn cho ta."

'William hơi sững sờ, lại quăng thịt khô vào trong thùng gỗ.

Sau đó hắn ta quay đầu lại, lập tức nhìn thấy thuyền trưởng của bọn họ đang vói tay vào bên trong thùng gỗ đựng cá, xách lên một con cá mú, sau khi ngẩn người một lúc rồi bắt đầu cẩn thận vuốt ve từ đầu đến đuôi con cá kia một lần, còn lộ ra nụ cười ngu ngơ giống hệt như một đứa con nít.

William kinh ngạc nhìn Đỗ Cách đang sờ cá, thầm than, Paolo đáng thương, hắn không chỉ bán ký ức cho TheÌlma, đến cả trí tuệ cũng bán luôn rồi!
Bình Luận (0)
Comment