Chương 278: Ta Chờ Ngày Đó Đến
Chương 278: Ta Chờ Ngày Đó ĐếnChương 278: Ta Chờ Ngày Đó Đến
Nhưng nếu chủ nô lệ đối xử khắt khe quá đáng với nô lệ, rất có thể sẽ khiến họ chống đối hoặc bạo loạn, tiến tới phản kháng người chủ nô lệ là hắn, cũng như ngươi nuôi gà, tuy nó là vật sở hữu cá nhân của ngươi, nhưng khi ngươi giết nó ăn thịt, nó cũng sẽ vùng vẫy, chạy trốn... Quyền sinh mệnh lớn hơn mệnh lệnh của hẳn. Vật sở hữu cá nhân hiển nhiên không bằng lòng trung thành của trận mô phỏng trước. Dù sao những người trung thành với hắn, tuy giữ được suy nghĩ của mình, nhưng lúc hắn gặp nguy hiểm sẽ chủ động qua đó chắn dao cho hắn, hơn nữa sẽ tỉ mỉ chấp hành bất cứ mệnh lệnh nào do hắn đưa ra. Là sự trung thành mà vua muốn thần chết, thần không thể không chết...
Có điều như vậy đã tốt lắm rồi. Ít nhất đám người này tạm thời sẽ không rời khỏi thuyền của mình, cũng sẽ không chống lại những mệnh lệnh nhỏ không ảnh hưởng toàn cục của hắn. Đã có người sẵn, ai lại muốn thuê một nhóm người mới vào nghề chứ! Cũng như muốn nuôi bò lấy sữa thì phải cho nó ăn đủ cỏ, đối xử với nô lệ của mình, cho họ một chút tự do và tôn trọng, họ sẽ khăng khăng đi theo mình, vậy là đủ rồi. Đây là một bến cảng có tên Maddock, sau cảng là thành trấn nhỏ khoảng năm mươi ngàn dân cư, trên cảng có chừng 120 đồn trú, phụ trách bảo vệ an toàn của bến cảng. Thuyền cự điểu bay lượn cập bờ. Để lại hai thuyền viên trông thuyền, Đỗ Cách và nhóm người Barry vào cảng. Có hai chiếc thuyền buôn cũng neo lại sát bờ, những người công nhân khuân vác trong trang phục vải lanh đang vận chuyển những thùng gỗ chứa đầy bia rượu và rượu rum lên thuyền, cũng có người chuyển vải bông, hương liệu, ngà voi từ trên thuyền xuống. Thủy thủ trên thuyền cũng trang bị đao kiếm, ai nấy đều cường tráng, thoạt nhìn không khác gì hải tặc. Lúc nhóm người Đỗ Cách bước qua, nhóm thủy thủ nhìn họ với ánh mắt cảnh cáo, cũng có thủy thủ nhổ nước bọt xuống đất, mắng mỏ mẹ của họ, tỏ ý khinh thường bọn họ.
"Đó là thuyền hàng của gia tộc Duffy, bọn họ cấu kết với thượng tướng Camillo của hải quân."
Hiển nhiên Barry không muốn tuyển những thủy thủ đó, nhỏ giọng giải thích với Đỗ Cách:
"Trừ bốn vua biển lớn ra, không ai dám động đến thuyền buôn của họ, có lúc họ cũng sẽ treo cờ hải tặc, cướp bóc những thuyền buôn khác..."
Thật đúng là thế giới hỗn loạn! Đỗ Cách thản nhiên đáp một tiếng, ánh mắt lướt qua thuyền buôn, lúc nhìn thấy quản sự của thuyền buôn hắn còn mỉm cười thân thiện với hắn ta, lên tiếng:
"Barry, ngươi yên tâm đi, thời khắc chúng ta trở thành vua hải tặc, tất cả thuyền buôn đều sẽ ngoan ngoan cống nạp cho chúng ta."
Suốt đoạn đường, tâm trạng của Barry tốt hơn rất nhiều, nhưng đầu lâu mỉm cười màu hồng kia vẫn xoay chuyển trong đầu hắn, khiến hắn uể oải với tương lai, nghe vậy không khỏi hừ một tiếng:
"Ta chờ ngày đó đến."
Lúc này, trong trận mô phỏng vẫn còn hơn sáu trăm tuyển thủ, vừa nãy Đỗ Cách quan sát thuyền buôn, muốn nhìn xem có tuyển thủ trên đó hay không, nhưng cách ăn mặc biểu cảm của mỗi một người trên thuyền đều tương tự nhau, muốn nhìn ra ai là tuyển thủ chằng phải chuyện dễ dàng. Có lẽ đây mới là trận mô phỏng bình thường! Mỗi người đều cố gắng diễn vai của mình, tăng cường thực lực của mình, không ai lật bàn, chỉ đợi một tháng sau, khi trận mô phỏng công bố mười hạng đầu mới dẫn đến đấu tranh thật sự. Nói ra thì Đỗ Cách vẫn chưa thấy cảnh mười hạng đầu được công bố ra ngoài sẽ như thế nào? Trận mô phỏng của hai lần trước sụp đổ quá nhanh. Tất nhiên hắn cũng chưa từng thấy vật phẩm tương ứng. Nam Hữu Long nói vật phẩm tương ứng chỉ từng xuất hiện một lần trong trận mô phỏng, là một loại vũ khí có tên thanh mâu giết chóc, vật phẩm tương ứng của từ khóa "giết chóc". Nghe nói thí sinh nắm giữ từ khóa kia, dùng thanh mâu giết cả thành phố, đích thân giết chết tám mươi ngàn nam giới trưởng thành, mới khiến cho thanh mâu này thăng cấp thành vật phẩm tương ứng.
Thanh mâu này sinh ra linh trí, trở nên rắn chắc không thể phá vỡ, tự động truy sát kẻ địch, không chết không thôi. Nhưng sau khi thí sinh chế tạo "thanh mâu giết chóc" giết chết tám mươi ngàn người, trận mô phỏng cũng đã kết thúc, hoàn toàn chưa có ai được chứng kiến uy lực của thanh mâu giết chóc kia. Dần dà cũng không còn ai chú ý đến vật phẩm tương ứng trong trận mô phỏng nữa. Có điều Nam Hữu Long từng nói với Đỗ Cách, trong trận mô phỏng "mao trung kiếm" đầu tiên của hắn, nếu cứ cố chấp đâm cúc hoa của người khác, không ngừng đâm vào, rất có thể sẽ phát triển thành vật phẩm tương ứng. ...
Ở trong thế giới hỗn loạn này, hiển nhiên vui sướng không phải một từ khóa có thể phát triển dễ dàng.
Đã qua năm ngày, Đỗ Cách vẫn không thể phát triển ra kỹ năng lên cấp thứ hai, vẫn chỉ có kỹ năng 'tay không đánh mặt cười'.
Ngoài việc khiến tâm trạng đối phương trở nên tốt hơn thì kỹ năng đó không có biểu hiện đặc biệt gì, khi hắn mỉm cười, đối phương mà muốn ra tay với hắn thì vẫn ra tay như thường.
Mò cá cũng không phát triển ra thứ hai kỹ năng.
Không thể không nói.
Kỹ năng lên cấp từ từ khóa thật sự không theo bất kỳ quy luật nào.