Chương 296: Khoa Trương
Chương 296: Khoa TrươngChương 296: Khoa Trương
Nếu để tìm hiểu nghiên cứu về sức mạnh thần bí của thế giới này, Đỗ Cách không quan tâm phải dùng hết bao nhiêu tiền, dù sao đống tiền kia cũng không phải của hắn, muốn mang đi cũng mang không được.
Hơn nữa Vitor còn có kỹ năng nịnh nọt, có lẽ tin tức hắn ta thu hoạch được sẽ càng thêm kỹ càng tỉ mỉ, nói không chừng còn có thể khống chế ngược lại nữ vu......
Mấy tên hải tặc xếp hàng trước Đỗ Cách lần lượt tiến vào nhà của nữ vu, lại lần lượt đi ra ngoài.
Không có ai phát ra bất cứ âm thanh nào.
Thính lực trong phạm vi năm mươi mét của Đỗ Cách cũng mất đi hiệu lực, hoàn toàn không nghe được bất cứ âm thanh nào phát ra từ trong căn nhà của nữ vu.
Không thể không nói, ma pháp của nữ vu thật sự cũng rất ra gì và này nọ.
Khoảng một tiếng đồng hồ sau, cuối cùng cũng đến lượt Đỗ Cách, hắn nháy mắt ra hiệu với Vitor, nhấc chân bước vào nhà của nữ vu.
Căn nhà nhỏ này vô cùng âm u, chỉ dùng mấy cây nến để chiếu sáng, trong không khí tràn ngập mùi thảo dược.
"Tiên sinh, vào cửa cần phải trả mười đồng vàng."
Một thị nữ dùng lụa mỏng che mặt cản Đỗ Cách lại, tay nâng mâm, giọng nói không có bất cứ tình cảm nào:
"Bói toán cần phải trả bốn mươi đồng vàng."
Má ơi!
Năm mươi đồng vàng!
Một giờ tiếp mười tên hải tặc thì sẽ là năm trăm đồng vàng, một ngày làm việc mười tiếng sẽ kiếm được năm nghìn đồng vàng, làm mười sáu ngày là kiếm đủ tiền thưởng truy nã của hắn rồi.
Đúng là ăn cướp mà.
Chẳng trách nàng sẽ điên cuồng trả thù người nào dám tiết lộ nội dung nàng bói toán.
Đổi thành hắn thì hắn cũng sẽ trả thù!
Làm nữ vu kiếm tiền dễ hơn làm hải tặc rất nhiều.
Còn không có nguy hiểm gì nữa.
Phải biết rằng hắn đi cướp hai con thuyền buôn bán của gia tộc Duffy thì cũng chỉ cướp được hơn một nghìn đồng vàng mà thôi...
Đỗ Cách móc ra năm mươi đồng vàng, bỏ vào mâm của thị nữ.
Thị nữ lui ra, nhường đường.
Đỗ Cách đi dọc theo hành lang vào trong.
Hành lang dài chừng mười mét, cứ cách một mét lại có một cây đèn treo tường nhỏ nhỏ, ánh đèn tường lay lắt, có thể làm cho người ta loáng thoáng thấy một ít hình vẽ kỳ lạ trên vách tường.
Một ít mặc người rất khoa trương, sao sáu cánh, tám cánh, chòm sao trên bầu trời linh tỉnh, trông vừa thần bí lại kỳ lạ, làm người ta liên tưởng đến rất nhiều thứ...
Chiêu trò giống hệt như trong chùa miếu.
Đầu tiên là truyền bá đủ loại truyền thuyết, lại thông qua hoàn cảnh để xây dựng bầu không khí, làm mỗi một người tiến vào nơi này đều sẽ bất giác nảy sinh cảm giác kính sợ đối với nữ vu. Mùi thảo dược tràn ngập trong khí chắc là cũng có hiệu quả thôi miên nữa!
Đỗ Cách phân tích thủ đoạn của nữ vu, đi thẳng đến cuối hành lang, mở ra cảnh cửa nhỏ ở cuối hành lang, khom lưng chui vào.
Trong phòng, ánh đèn vẫn cứ mờ ảo.
Một nữ nhân trùm quần áo đen từ trên xuống dưới ngồi ở sau bàn, trước mặt nàng bày một quả cầu thủy tỉnh, tủ âm tường ở sau lưng bày đầy dược tề, chai đựng dược tề không hề được gắn nhãn, chỉ có một ít ký hiệu kỳ lạ.
Ánh đèn tối tăm không hề ảnh hưởng đến thị lực của Đỗ Cách, hắn có thể thấy rõ ràng mọi bày bối trong phòng nữ vu, thậm chí có thể thấy rõ đôi mắt lộ ra dưới lớp áo đen của nữ vu.
Đó là đôi mắt của một người trẻ tuổi, tuy rằng chỉ lộ ra hốc mắt và lông mày, nhưng Đỗ Cách đoán, tuổi của nàng chắc chắn không quá hai mươi lăm tuổi.
Đừng nói người này là kẻ lừa đảo đó nha?
Đỗ Cách không tự chủ được dâng lên ý tưởng này.
Thấy Đỗ Cách, nữ vu cũng không ngẩng đầu lên, duỗi tay chỉ vào ghế dựa ở trước mặt:
"Ngồi đi."
Đỗ Cách ngồi xuống.
Lúc này nữ vu mới ngẩng đầu nhìn hắn, lại cúi đầu xuống, tiếp tục hỏi:
"Người trẻ tuổi, ngươi muốn bói toán chuyện gì?"
Giọng nói của nàng rất khàn, già cả.
Che che giấu giấu, đến cả âm thanh thật cũng không dám lộ ra.
Dù nữ vu giả thần giả quỷ này có ma lực thì có lẽ trình độ cũng chỉ có hạn.
Lúc trước, Đỗ Cách đã từng chứng kiến sức mạnh thần bí của thế giới này.
Nhưng hiện tại hắn lại thay đổi ý kiến:
"Nữ vu Heya, ta từng nghe được một câu ngạn ngữ cổ xưa là mang cá tặng người còn không bằng dạy người bắt cá, câu này có nghĩa là tặng cho người ta một con cá còn không bằng dạy cho người đó kỹ xảo bắt cá. Cho nên ta muốn học tập kỹ xảo bói toán của ngươi, học bói toán xong rồi, ta sẽ có thể biết được bất cứ chuyện gì mà ta muốn biết."
Nữ vu ngẩn người, hoàn toàn không ngờ Đỗ Cách sẽ đưa ra vấn đề như thế.
Một lúc sau, nàng lại ngẩng đầu lên lần nữa, liếc mắt nhìn Đỗ Cách:
"Người trẻ tuổi, đừng suy nghĩ lung tung. Chỉ có nữ vu mới có thể học tập ma pháp, ngươi là đàn ông, vĩnh viễn cũng không thể nào hiểu được ma lực. Ngươi nhanh nói ra câu hỏi của ngươi đi, đừng chậm trễ thời gian của ta..."