Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 308 - Chương 308: Suy Tư

Chương 308: Suy Tư Chương 308: Suy TưChương 308: Suy Tư

Nếu không phải hắn bắt nữ phù thủy, sao hắn lại gặm cái thứ đồ ghê tởm như vậy! Tuy phẫn nộ nhưng người bán bánh gừng vẫn giữ lý trí. Dù sao hắn cũng không làm rõ được từ khóa của Đỗ Cách là gì? Paul không tiếc bắt nữ phù thủy, cũng phải gây ra động tĩnh lớn như thế, nói không chừng xếp hạng cao hơn hắn, cẩn thận vẫn hơn. Lại uống một hớp rượu rum rồi nôn ra, người bán bánh gừng nhìn thuyền trưởng đứng phía sau hắn, dặn dò:

"Thuyền trưởng, lát nữa tiến vào tầm bắn, trực tiếp nã pháo, tấn công bốn chiếc thuyền bên hông trước, sau đó giải quyết đội vũ đạo trên boong thuyền của hắn..."

"Thật sự phải nã pháo sao?"

Thuyền trưởng chần chừ, hắn buông kính viễn vọng trong tay xuống, lẩm bẩm:

"Trên mỗi một chiếc thuyền hắn đều có một nữ phù thủy, còn viết một hàng chữ trên buồm "Buông bỏ thù hận, chúng ta có thể cùng nhau chia sẻ nữ phù thủy

Yếu thế?

Lấy lòng?

Hoặc là bẫy rập?

Người bán bánh gừng bỏ kính viễn vọng trong tay xuống, rơi vào trầm tư.

Hắn vô thức uống một ngụm rượu Lamb, lần này hắn không nhổ ra mà nuốt ực một cái.

Sau đó, hắn bỗng phát hiện ra mình vừa làm gì, sắc mặt thay đổi, nôn khan vài tiếng, rồi quằng chai rượu xuống biển.

Trận mô phỏng mới bắt đầu mười ngày, tất cả mọi người đều đang che giấu thân phận một cách cẩn thận hòng phát triển.

Không thể không nói.

Hành vi của Paul đích xác có phần kỳ lạ, còn khác thường hơn cả Hắc Ma Thủ.

Từ khóa của Hắc Ma Thủ có lẽ là giết chóc hay cái gì đó tương tự, vì thế không thể không phô trương, nhưng mỗi lần hắn xuất hiện đều không để lại người sống, đến tận bây giờ không có ai thấy mặt hắn, coi như một cách kín tiếng kiểu mẫu.

Nhưng tên Paul này quá phách lối.

Dù từ khóa của hắn là hỗn loạn thì cũng không cần thiết chưa đến nửa tháng đã biến mình thành bia ngắm sáng choang như hiện nay...

Trừ phi từ khóa của hắn không phải hỗn loạn?

Nếu không phải hỗn loạn thì có thể là cái gì?

Dụ dỗ?

Có khi là phô trương cũng nên?

Lấp lánh?

Hay là trung tâm?

Tự mình đi đến đó có coi như chui đầu vào lưới không?

Nếu Paul cưỡng chế vượt ải thì toàn bộ tàu hải tặc nhất định sẽ bao vây hắn, không ai để cho hắn mang theo phù thủy rời đi, nhưng Paul lại hô hào hưởng chung phù thủy một cách đường hoàng, vậy thì sẽ không có ai tấn công hắn.

Quyền trượng Hải Thần liên quan đến dã tâm của mỗi một tên cướp biển, không có hải tặc nào chịu vứt bỏ cơ hội thực hiện nguyện vọng này!

Tên khốn, làm xáo trộn kế hoạch của hắn......

"Thuyền trưởng, chúng ta có nã pháo nữa không?"

Khuôn mặt vừa dữ tợn vừa rối rắm của người bán bánh gừng khiến thuyền trưởng cũ cảm thấy sợ hãi, thấy ngươi nọ không nói gì, bèn cắt ngang dòng suy nghĩ của đối phương.

Dù không có quyền trượng Hải Thần, thì cũng không có ai bằng lòng giết một phù thủy.

Rốt cuộc.

Có quá nhiều lời đồn về phù thủy, mà trong tất cả truyền thuyết, người giết phù thủy đều không có kết cục tốt.

Người bán bánh gừng hoàn hồn:

"Ngươi tên gì?"

"Acker Bael."

Thuyền trưởng trả lời dè dặt.

"Từ giờ trở đi, ngươi vẫn là thuyền trưởng của con tàu này, ta là phó nhì trên tàu của ngươi."

Người bán bánh gừng nhìn hắn, đặn đò:

"Nhớ kỹ, tên của ta là Shelton Guise, từ trước đến nay là phó nhì trên tàu, chưa từng có sự kiện đẫm máu xảy ra trên con tàu này, rõ chưa? Lát nữa ta và ngươi lên thuyền, đi xem Paul giở trò quỷ gì, chủ yếu sẽ do ngươi trao đổi với Paul..."

"Chúng ta phải lên tàu thật sao?"

Thuyền trưởng nuốt nước bọt:

"Hải tặc với nhau vốn dĩ không có lòng thành tín, lỡ như đối phương nã pháo thì sao?"

"Ngươi bị ngu à?"

Người bánh bánh gừng lườm hắn:

"Họ có năm con tàu, bên ta có tám, hơn nữa liên tục có tàu thuyền đang đi đến đảo Herder, hắn bắn chúng ta thì chẳng khác nào tuyên chiến với tất cả mọi người. Hắn có thể đánh lại chừng ấy người sao? Dù hắn có thể thoát khỏi vòng vây thì tàu Antonio sẽ ngăn cản hắn ở vòng ngoài, hắn còn có thể chạy đi đâu?"

"Ta cảm thấy hắn bắt phù thủy Heya đã là sự tuyên chiến dành cho tất cả mọi người rồi."

Thuyền trưởng Acker nói với giọng xấu hổ.

"Những ngày qua Paul chưa hề giết một người nào, bất kể là gia tộc Duffy hay hải quân hoàng gia, hắn chỉ ép họ nhảy múa, thế nên ngươi không cần lo lắng cho sự an toàn của mình."

Người bán bánh gừng nở nụ cười trào phúng:

"Hơn nữa, ngươi không muốn biết được tin tức về quyền trưởng Hải Thần sao? Ta có sức mạnh to lớn và năng lực cận chiến, ngươi có tàu hải tặc của mình, hai chúng ta hợp tác, chắc chắn có thể giết chết những đối thủ cạnh tranh khác, đưa ngươi lên ngai vàng của vua hải tặc."

"Ngươi không muốn trở thành vua hải tặc sao?"

Thuyền trưởng giật mình, hỏi.

"Không, ta chỉ muốn quét sạch dị đoan trên thế giới này." Người bán bánh gừng hừ lạnh, rồi nói: "Tóm lại, không được tiết lộ thân phận của ta, Paul sẽ không giết ngươi, nhưng ta sẽ giết ngươi."
Bình Luận (0)
Comment