Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 313 - Chương 313: Phù Thủy

Chương 313: Phù Thủy Chương 313: Phù ThủyChương 313: Phù Thủy

"Levan, ta đã từng nói rồi, hải tặc giống như chúng ta căn bản không có khả năng giành chiến thắng trong trò chơi này được."

Người lái chính sau lưng Levan Lewis nhíu mày nói:

"Rời khỏi trận chơi này thôi! Ta không tin lời nói của ngươi."

Levan Lewis nhìn Đỗ Cách, chất vấn.

"Điều hắn nói chính là thật sự."

Martha Heya bỗng nhiên xốc áo choàng trên đầu lên, kéo khăn che mặt của nàng xuống, nàng vươn tay phải ra, một viên Lục Mang Tỉnh lơ lửng trong lòng bàn tay của nàng ấy, nàng ấy nhìn mọi người, vẻ mặt căm hận lớn giọng nói:

"Mahamadu đã hại chết mẫu thân của ta, bức bách ta làm việc cho hắn, hắn là kẻ thù của ta, ta cũng không muốn làm việc cho hắn, cho nên ta mới tự nguyện để cho thuyền trưởng Paul mang đi. Ta không hy vọng Mahamadu có được quyền trượng Hải Thần, nếu vậy, ta sẽ vĩnh viễn không thể nào báo thù được nữa."

Lục Mang Tinh đã chứng minh thân phận phù thủy, những hoài nghỉ của các thuyền trưởng lập tức biến mất.

Bao gồm cả Acker Bael, tất cả mọi người đều lâm vào trầm tư, họ không thể không đưa ra sự lựa chọn giữa quyền trượng Hải Thần trong hư vô mờ mịt và Mahamadu.

"Cho nên, ngươi nói cho bọn ta biết manh mối, nhưng lại vốn dĩ không hy vọng chúng ta đi tìm Hải đồ Vận mệnh?"

Thuyền trưởng Helman nhíu mày hỏi:

"Ta đây có thể lý giải thành ngươi muốn độc chiếm phù thủy, sau đó lấy được Hải đồ Vận mệnh hay không... ?"

"Thuyền trưởng Helman, đừng quên ta cũng là một phù thủy, ta chỉ là đồng tình với những gì Martha gặp phải nên mới quyết định ra tay giúp nàng."

Đỗ Cách cười cười, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Martha, dịu dàng nói:

"Đừng nói những lời nói ngu xuẩn này, chưa từng có một nam nhân nào có thể trở thành phù thủy cả."

Levan Lewis đứng dậy, phẫn nộ nói:

"Trừ khi ngươi để ta mang phù thủy đi, ta mới có thể tin tưởng được."

"Thuyền trưởng Levan, mang phù thủy đi có nghĩa là ngươi sẽ trở thành kẻ thù của mọi người, ngươi có thể gánh vác hậu quả này được sao?"

Đỗ Cách chuyển hướng về phía Levan Lewis, chỉ về phía các con thuyền hải tặc đang vây lại ở phía xa, nói:

"Nếu ngươi có dũng khí gánh vác hậu quả đó, cũng bảo vệ cho phù thủy được an toàn thì ta có thể để ngươi mang Martha đi..."

"Hắn là một người nhu nhược, ta sẽ không rời đi cùng hắn đâu."

Martha Heya khinh thường liếc mắt nhìn hắn, không chút khách khí nói.

Mặt của Levan Lewis trong chốc lát đã đỏ lên, hắn ta ngượng ngùng cúi đầu, không dám lên tiếng hứa hẹn chuyện này.

Chỉ một câu đã đánh tan ý niệm cướp phù thủy của mọi người, Paul nói không sai, lúc này ai mang theo phù thủy thì kẻ đó chính là kẻ thù của mọi người.

"Cho nên, ngươi sẽ nói manh mối cho từng người, đúng không?”

Thuyền trưởng Helman hỏi. "Đúng vậy, mỗi người đều có cơ hội bằng nhau, sinh mệnh cũng như vậy, ta tình nguyện dùng manh mối của quyền trượng Hải Thần đổi lấy tự do và an toàn của Martha."

Đỗ Cách sủng nịch nhìn Martha Heya rồi lại quay đầu tới nhìn về phía Helman:

"Thuyền trưởng Helman, thật ra ta nói cho các ngươi biết tin tức này, còn có một dụng ý khác nữa."

"Là cái gì?"

Helman hỏi.

"Không phải mỗi người đều có cơ hội cầm lấy quyền trượng Hải Thần, nhưng mỗi người đều có cơ hội đạt được tài phú."

Đỗ Cách cười cười, lại lần nữa nhìn mọi người xung quanh:

"Đúng thật các ngươi không phải là đối thủ của Mahamadu. Nhưng có người thì lại được, ví dụ như vua của Nam Hải Tát Phất Kéo, ví dụ như vua của Bắc Hải La Lang Tư Vạn, thực lực của họ đủ để chống lại Mahamadu. Hơn nữa, họ sẽ không mặc kệ để cho Mahamadu có được quyền trượng Hải Thần, đánh vỡ sự cân bằng của bốn phiến hải vực, Ta nghĩ, họ nhất định sẽ sẵn lòng chỉ một bút tiền lớn để mua sắm một mảnh Hải đồ Vận mệnh đấy."

Shh!

Các thuyền trưởng vốn dĩ đã rơi vào tuyệt vọng hít ngược một hơi khí lạnh, bỗng nhiên hiểu ra dụng ý của Paul, hắn muốn mượn cơ hội này khơi mào chiến tranh giữa vua của tứ hải, báo thù cho bạn gái Martha Heya của hắn.

Không sai. Không ai tin tưởng Paul đã biến thành phù thủy cả.

Từ ánh mắt hắn nhìn Martha thì có thể đoán được, cái tên ngu xuẩn đã rơi vào tình yêu rồi.

Chỉ có tình yêu mới có thể khiến người ta điên cuồng, khiến hắn bất chấp hậu quả cũng muốn đoạt Martha ra khỏi sự khống chế của Mahamadu, không tiếc đối địch cùng người trong thiên hạ.

Nhưng không thể không nói đề nghị của Paul thật sự rất tuyệt, đồng vàng là sinh mệnh của hải tặc, nếu quyền trượng Hải Thần vô duyên với họ thì vì sao không lấy Hải đồ Vận mệnh đổi một bút tiền tài dùng không hết chứ?...

Không tìm được cơ hội!

Người bán bánh gừng rong nhìn Paul đang đĩnh đạc nói chuyện, trong lòng có hơi nôn nóng, hắn kể một chuyện xưa thì các ngươi liền nghe, hắn vẽ ra một chiếc bánh thì các ngươi liền ăn.

Thật ra thì các ngươi nghi ngờ hắn mà, thật ra mấy người các ngươi muốn đoạt thuyền của hắn mà!

Đừng quên là ai đã hại các ngươi thành cái đạng này. Một đám hàng nhát gan!

Chỉ là lúc này hắn ta cũng không dám mở miệng xúi giục. Một khi mở miệng, lực chú ý của Paul nhất định sẽ chuyển dời tới trên người hắn ta, khi đó sẽ không còn cơ hội đánh lén nữa.
Bình Luận (0)
Comment