Chương 318: Bánh Gừng
Chương 318: Bánh GừngChương 318: Bánh Gừng
Acker Bael quay đầu gọi người bán bánh gừng, lên tiếng:
"Đi thôi, Shelton, chúng ta nên đi rồi."
Trước đây người bán bánh gừng nói phải giết Paul, nhưng mãi không ra tay, Acker cho rằng hắn sẽ không ra tay nữa. Dù sao ai cũng không ngờ Paul lại trở thành nữ phù thủy, chẳng ai muốn giết nữ phù thủy cả. Bây giờ họ đã lấy được rất nhiều bí ẩn quan trọng từ lời nói của Paul, đạt được mục đích, không cần phải cứu nữ phù thủy về đảo Herder nữa.
"Thuyền trưởng Paul, có thể bói tương lai giúp ta không?"
Người bán bánh gừng thấy Đỗ Cách không để ý mình, cuối cùng cũng yên tâm, chủ động hỏi. Lúc Đỗ Cách xem bói, từ đầu đến cuối hắn đều ở bên cạnh quan sát, cuối cùng khẳng định phán đoán của mình. Hắn quả thật là nhân vật kịch bản, không có bất kỳ quan hệ gì với từ khóa. Nếu từ khóa là hỗn loạn sẽ không thể có năng lực bói toán, không có thí sinh nào chơi trò xem bói thành hỗn loạn được. Nếu từ khóa là bói toán thì không cần thiết phải gây ra động tĩnh lớn đến thế, dù sao trước khi cướp Martha Haya, Paul đã nổi tiếng khắp thiên hạ rồi. Tất nhiên càng không thể là vui vẻ được, hành vi của hắn chẳng dính dáng chút gì đến vui vẻ hết, còn việc thêm tên cá vào sau tên mình, hắn không nhìn ra có ý nghĩa gì... Nói tóm lại không có bất cứ từ khóa gì phù hợp với lời nói cử chỉ của Paul. Nếu hắn là người bản địa, sao hắn ta không nhân cơ hội này bói vận mệnh cho mình? Hơn nữa ai cũng xem bói, nếu hắn ta không bói, ngược lại có chút khác thường.
"Đương nhiên."
Đỗ Cách nhìn người bán bánh gừng, mỉm cười gật đầu:
"Ngươi định trả bao nhiêu đồng vàng?"
"Trong túi của ta có hơn tám mươi đồng vàng, ta hi vọng ngươi có thể bói vận mệnh của ta rõ ràng hơn một chút."
Người bán bánh gừng cởi túi tiền bên thắt lưng ra, mỉm cười đưa cho Đỗ Cách. Ánh mắt Đỗ Cách bừng sáng nhưng không nhận đồng vàng, hỏi lại:
"Ngươi muốn bói chuyện gì?"
"Tương lai."
Người bán bánh gừng đáp, giọng điệu Đỗ Cách ôn hòa:
"Ta có thể biết tên của ngươi không?"
"Shelton Guise."
Người bán bánh gừng chẳng chút do dự nói tên mình ra.
"Ngươi có bằng lòng thêm tên loài cá vào sau tên của mình, để tăng giá trị vận may không?"
Đỗ Cách khẽ mỉm cười, tăng sức lan tỏa của mình, từ đầu đến cuối hắn không hề xóa tan nghỉ ngờ của mình với người bán bánh gừng này.
"§Shelton Guise Man Lươn."
Đã nhận định Đỗ Cách là nhân vật kịch bản, người bán bánh gừng dứt khoát buông bỏ. Dù sao khi trước cũng có rất nhiều tuyển thủ vì tuyến chính mà tìm nữ phù thủy Heya xem bói. Trong thế giới này, bói toán là một chuyện rất bình thường. Hơn nữa giống như Paul đã nói, vận mệnh sẽ không giữ nguyên không đổi, những kẻ từng tìm nữ phù thủy Heya xem bói, đã bị hắn âm thầm giết chết rất nhiều! Nếu bói ra vận mệnh không tốt, cùng lắm thì hắn thay đổi kế hoạch tương lai của mình là xong. Đỗ Cách lại mỉm cười với hắn, nhận túi tiền từ tay người bán bánh gừng, lúc lấy tiền ngón tay hắn lơ đãng vuốt qua mặt bên lòng bàn tay của hắn ta, biến hắn ta thành vật sở hữu riêng của mình. Sau đó hắn ngồi lại xuống đất, đọc thần chú bói toán. Người bán bánh gừng nín thở tập trung, cảm giác sự thay đổi của cơ thể, nhưng cơ thể hắn không có bất kỳ thay đổi gì, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm. Một lúc sau, ánh sáng trên quả cầu thủy tỉnh biến mất. Đỗ Cách mở mắt, nhìn người bán bánh gừng, một lúc lâu cũng không lên tiếng.
"Thuyền trưởng Paul, ngươi nhìn thấy gì?"
Người bán bánh gừng hỏi. Đỗ Cách mở miệng, muốn nói lại thôi.
"Tương lai không tốt sao?"
Người bán bánh gừng mỉm cười:
"Ngươi cứ nói thoải mái, ta chịu được."
"Ta có thể nói riêng với ngươi không?"
Đỗ Cách đứng dậy, nhìn thoáng qua người bán bánh gừng, cau mày nói. Một nhóm thuyền trưởng sửng sốt, nhìn Đỗ Cách với vẻ kỳ lạ, không hiểu tại sao Paul lại đối xử đặc biệt với hắn như vậy.
"Được."
Người bán bánh gừng gật đầu, sau khi biến thành vật sở hữu riêng của Đỗ Cách, hắn sẽ bất tri bất giác nghe theo những mệnh lệnh nhỏ không ảnh hưởng gì đến đại cục của Đỗ Cách.
"Ngươi đi theo ta."
Đỗ Cách xoay người, đi đến một chỗ khác trên boong thuyền. Người bán bánh gừng đi theo. Victor do dự một lúc nhưng không theo cùng, Đỗ Cách bịa ra vận mệnh của nhóm người này, định sẵn sẽ thả họ đi, hắn qua đó cũng chẳng có ý nghĩa gì, nếu phá hỏng mưu kế của Đỗ Cách, ngược lại sẽ không hay. Đứng ở đuôi thuyền, tránh khỏi nhóm người, Đỗ Cách nhìn người bán bánh gừng, sắc mặt nghiêm nghị:
"§helton, ngươi khác với bọn họ, ta nhìn thấy máu và thi thể, ngươi đứng giữa thi thể, vẻ mặt đắc ý, trong số những kẻ bị ngươi giết, có một người tay cầm quyền trượng hải thần..."
Âm! Ầm! Ầm! Người bán bánh gừng trước giờ bình tĩnh không dao động, trái tỉm bỗng đập dữ đội, mặt hắn lộ vẻ bất ngờ mừng rõ, không khỏi tiến lên một bước, run giọng hỏi:
"Ngươi thật sự nhìn thấy ta đứng giữa một đống thi thể sao?"