Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320: Bất Thường

Chương 320: Bất Thường Chương 320: Bất ThườngChương 320: Bất Thường

Sờ cá cả ngày, tạo ra xu hướng tương lai, Đỗ Cách mở bảng cá nhân ra xem xếp hạng của mình, từ hạng mười lăm nhảy vọt lên hạng năm.

Chuyện gì vậy?

Hắn có hai từ khóa, gây ra động tĩnh lớn như vậy mà vẫn còn bốn người nữa xếp trước hắn...

Đây là trận đấu tỉnh anh sao?

Sức ảnh hưởng của người nào còn lớn hơn cả hắn?

Năm ngày trước danh tiếng của Hắc Ma Thủy giết chóc bừa bãi đã truyền đến bến cảng Maddock, chắc chắn hắn là một trong số đó, nhưng ba người còn lại là ai?

Tuyệt đối không phải là Shelton Guise.

Không có danh tiếng gì, vì sao lại xếp hạng cao hơn hắn?

Chẳng lẽ có người đoạt xác vua biển cả?

Đỗ Cách bỗng nghĩ đến khả năng này, tỉnh thần lực của thí sinh trong trận đấu tỉnh anh đều rất cao, hắn chưa từng nghe nói về loại phép thuật đặc biệt nào nhằm vào linh hồn ở thế giới này.

Vậy thì trực tiếp đoạt xác vua biển cả, có lẽ không phải là không có khả năng.

Vua biển cả có sẵn sự nổi tiếng, kết hợp thêm một từ khóa phù hợp, tùy ý đưa ra một vài quyết định ảnh hưởng thế giới là có thể giành được thứ hạng cao.

Hiện nay, Antonio phong tỏa đường biển, danh tiếng của hắn bị giới hạn trong đảo Herder, không lan rộng ra bên ngoài, không vượt qua được vua biển ca, âu cũng là chuyện thường tình.

Trừ phi hải tặc trên đảo Herder có thể đột phá phòng tuyến của Antonio, lan truyền tin tức Thelma tiêu tiền có con và thời đại loài cá ra bên ngoài, có lẽ tiếng tăm và sức ảnh hưởng của hắn mới có thể sánh ngang với vua biển cả.

Nếu thật sự có thí sinh đoạt xác vua biển cả thì hắn gặp rắc rối to!

Lần này khó chơi rồi đây!...

"Paul], tại sao ngươi lại có được ma lực cao đến vậy?"

Martha đi đến bên cạnh Đỗ Cách, nàng tựa lưng vào mạn thuyền, ngoảnh lại nhìn Đỗ Cách, ánh mắt tràn đầy vẻ tỏ mò:

"Kể cả mẹ của ta cũng không thể xem bói cho mấy chục người trong vòng một ngày được."

“Có lẽ là nhờ giao dịch với Thelma."

Đỗ Cách nở nụ cười:

"Sau khi trở về từ chỗ của Thelma, ta bị mất một phần ký ức, thậm chí ta không biết rốt cuộc ta đã giao dịch bao nhiêu thứ với nàng."

"Ngươi lưa được người khác chứ không lừa được ta, Thelma sẽ không tham cái lợi trước mắt mà xem nhẹ lợi ích lâu đài."

Martha chớp mắt:

"Hơn nữa, nếu một người mất đi quá nhiều thứ thì sẽ trở nên bất thường, mà ngươi ngoại trừ mất một phần ký ức thì gần như không khác gì người bình thường, ta không thấy được bất cứ khiếm khuyết nào cả."

"Nỗi buồn, ta mất đi sự buồn đau." Đỗ Cách nói:

"Có lẽ còn mất đi nhiều cảm xúc tiêu cực khác nữa, bằng không ta sẽ chẳng truy tìm niềm vui mãi."

"Rõ ràng ta thông qua quả cầu thủy tỉnh nhìn thấy ngươi cầm quyền trượng Hải Thần, vì sao ngươi lại lừa Shelton rằng cuối cùng hắn sẽ lấy được quyền trượng Hải Thần?"

Martha hỏi.

Đỗ Cách sửng sốt:

"Ngươi nghe được cuộc trò chuyện giữa hai bọn ta?"

"Tất nhiên rồi."

Martha gảy tai mình, cười nói:

"Đừng quên, ta là một phù thủy. Chỉ cần ta muốn, không có chuyện gì có thể giấu giếm được ta, ma lực cường hóa ngũ giác của bọn ta, thậm chí mẹ ta có thể nghe được âm thanh cách xa một nghìn mét. Đừng nói với ta rằng ngươi sở hữu ma lực mạnh mẽ mà lại không nghe thấy gì cả..."

"Có lẽ ta là một phù thủy giả, không có ma lực mạnh..."

Đỗ Cách nói, đột nhiên sắc mặt hắn thay đổi, hắn rút ngay loan đao ra, chém về phía sau lưng Martha:

"Cẩn thận!"

Ánh đao vụt qua.

Martha dường như chết sững vì sợ hãi, không dám động đậy.

Roẹt!

Thanh đao rạch một đường trên cánh tay của Martha, găm vào mạn thuyền.

Martha thốt lên hô đau, nàng che cánh tay chảy máu của mình:

"Paul, có chuyện gì thế?"

"Không có gì, ta nhìn nhầm, vừa nãy ta nhìn thấy một bóng đen sau lưng ngươi, thế nhưng khi chém thì lại không có gì cả."

Đỗ Cách nhìn vết thương do mình gây ra trên tay Martha với vẻ áy náy, giải thích:

"Có lẽ ta tiêu hao ma lực quá độ nên hoa mắt. Xin lỗi, ta làm ngươi bị thương, ta lập tức đi tìm đồ băng bó cho ngươi..."

Vết thương không có dấu hiệu tự động lành lại, hành động né tránh theo phản xạ có điều kiện nhưng độ nhanh nhạy không bằng Vitor hồi trước...

Đỗ Cách thở phào một hơi, tạm thời loại bỏ hiềm nghỉ nàng là thí sinh.

"Có lẽ là u hồn, đôi khi buổi tối sẽ gặp phải những thứ này, chẳng qua bình thường bọn họ sẽ không làm hại con người."

Martha không nghi ngờ gì, nàng nhịn đau lấy một cái chai nhỏ từ trong áo choàng ra, xé ống tay áo của mình rồi nhổ nút gỗ ở miệng chai, rắc thuốc bột trong chai lên vết thương, nàng vừa rắc thuốc vừa nói:

"May mà ngươi cầm theo kha khá thuốc từ tủ âm tường của ta, bằng không bị ngươi chém một nhát nghiêm trọng thế này thì mấy ngày tới ta chẳng làm được gì mất. Shh, Paul, cắt tay áo hộ ta, giúp ta băng bó vết thương..."

Đỗ Cách gật đầu, cắt ống tay áo của nàng ra, rắc thuốc bột lên vết thương rồi băng bó giúp nàng một cách thành thạo.
Bình Luận (0)
Comment