Chương 324: Thuyền Dưới Chân
Chương 324: Thuyền Dưới ChânChương 324: Thuyền Dưới Chân
Nếu hiện tại chỉ có suối nguồn vui vẻ thì Đỗ Cách sẽ không dám mạo hiểm như vậy, bởi vì kỹ năng này chỉ có thể đảm bảo hắn không gặp xui xẻo mà thôi.
Nhưng nếu có thêm kỹ năng bên dưới thì... trở thành bên hưởng lợi lớn nhất cũng không phải là trò đùa.
Hiện tại trên mặt biển có ba thế lực, hải quân của Antonio, trung đoàn canh đảo của Trung tướng Ed và một số lượng lớn hải tặc đến đây tiếp ứng...
Trong ba cỗ thế lực này, hắn chính là bên yếu nhất.
Nhưng thân là người được hưởng lợi lớn nhất, chứng tỏ hắn mới là kẻ được cười đến cuối màn... ....
Âm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Sau khi tàu hải quân di chuyển lên nửa hải lý thì bắt đầu phát động pháo kích.
Còn Ed thì vừa dẫn theo mười lăm chiếc tàu của mình lùi về phía sau vừa mắng Paul. Hắn không ngốc đến mức đứng ra đối đầu trực tiếp với hàng trăm tàu chiến hải quân. ...
Vô số đạn pháo rơi xuống như mưa, nặng nề đập vào mấy chiếc tàu của Đỗ Cách. Còn viên thì rơi xuống boong tàu, có viên thì rơi trúng cánh buồm.
Cột buồm đứt gãy, buồm cũng rơi xuống.
Bốn trong năm chiếc tàu hải tặc của Đỗ Cách đã mất đi khả năng di chuyển, chúng cứ đứng yên trên biển không nhúc nhích.
Mũi boong tàu của Cá Hề 1 bị pháo xuyên thủng, con tàu bốc cháy dữ đội rồi từng chút từng chút chìm xuống biển.
Các thủy thủ đang nhảy múa hoảng loạn chạy trốn.
Nhưng hiện tại bọn họ đang ở trên biển, muốn trốn cũng không biết trốn ở đâu.
Bất đắc dĩ, bọn họ chỉ có thể nâng pháo lên rồi tiến hành đánh trả. Nhưng hỏa lực của bọn họ quá yếu, khi đối mặt với Hải quân Hoàng gia hùng mạnh, họ căn bản không thể nhấc lên sóng gió gì.
Ngay cả tầm bắn của đạn pháo cũng không thể tiếp cận đến các tàu chiến hải quân đối diện.
Vào giờ khắc này, đoàn hải tặc Hải Ngư của Đỗ Cách nghiễm nhiên trở thành một cái bia sống trên biển, một cái bia vừa hốt hoảng vừa bất lực.
"Quả nhiên chỉ là một đám hề."
Nhìn thấy cảnh này, các hải quân càng thêm vui vẻ.
Phía sau hạm đội của Ed, những chú tép riu vừa mới thay cờ đổi tên đều bị bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng váng.
Đây mà gọi là được nữ thần may mắn chiếu cố?
Mới chịu có một vòng pháo kích mà đã biến thành bia sống...
Hay do bọn họ đổi tên nhiều quá, nên cắt bớt sự may mắn của đoàn hải tặc Hải Ngư rồi...
Hoặc là nói, Cá Thời Đại đơn giản chỉ là một sự lừa dối......
"Đây là cái mà ngươi gọi là nữ thần may mắn?" Martha điên cuồng nhìn tàu Cá Hề 1 bị đạn pháo đánh chìm, vẻ mặt đều là sự tuyệt vọng.
"Đầu ta nhất định bị cửa kẹp nên mới có thể tin tưởng nữ thần may mắn của ngươi. Cá Thời Đại gì chứ, biến mẹ hết đi! Sớm biết như vậy thì ta thà ở lại đảo Herder làm phù thủy, ít ra ta còn có thể sống..."
"Martha, ta nhấn mạnh lại một lần nữa, ngươi không phải tự nguyện rời đi với ta mà là bị ta bắt cóc."
Đỗ Cách cười cười, rồi nhấn mạnh.
"Với lại ngươi còn chưa phát hiện à? Nhiều đạn pháo như vậy, nhưng có viên đạn nào bắn trúng chiếc thuyền dưới chân chúng ta không?"
Martha sửng sốt, theo bản năng nhìn chung quanh.
Barry và Wien cũng ngây ngẩn.
Con tàu Thiên Sứ Mỉm Cười vốn khá là nhỏ, cảm giác thoải mái không được cao lắm, nên tngười trên tàu Thiên Sứ Mỉm Cười đều chạy sang Cá Hề 2.
Sau khi được Đỗ Cách nhắc thì bọn họ mới phát hiện, sau một loạt pháo của hải quân, bốn chiếc thuyền xung quanh hoặc bị tổn hại hoặc bị chìm, nhưng chỉ có Cá Hề 2 dưới chân bọn họ là nguyên vẹn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nữ thần may mắn quả nhiên đang che chở cho bọn họ...
"Ha ha, nữ thần may mắn che chở?"
Antonio nhìn Ed đang dẫn tàu lui về phía sau, cười trào phúng một tiếng rồi lại hạ lệnh.
"Cecil, để lại mười chiếc thuyền để tiêu diệt thằng hề Paul, số còn lại thì tiếp tục truy kích, thừa thế xông lên chiếm luôn cả đảo Herder. Có vẻ như nữ thần may mắn che chở cho Hải quân Hoàng gia của chúng ta nhiều hơn rồi, thằng hề Paul đúng là ngôi sao may mắn của chúng ta, Mahamadu thật sự chưa chuẩn bị gì cả..."
Hắn còn chưa nói xong thì chợt nghe thấy một loạt tiếng nổ của hoả lực vang lên phía sau đoàn tàu hải quân.
Cùng lúc đó, một tiếng kèn du dương vang lên, vang vọng khắp hải vực.
Antonio biến sắc, bất ngờ quay đầu lại. Hắn giơ ống nhòm treo trước ngực lên rồi nhìn về phía sau.
Đầu tiên là một lá cờ hải tặc màu đen, tiếp đó là một con tàu toàn thân tối đen. Một chiếc tàu lớn có một con quái thú đáng sợ được khảm trước mũi nhanh chóng xông vào ống kính của hắn.
Antonio nhíu mày:
"Luolang Swan? Chết tiệt, sao hắn lại tới đây?"...
"Luolang Swan?"
Ed cũng nghe được tiếng kèn. Hắn chợt mừng, sau đó phất cờ hiệu, điều khiển đoàn tàu hướng ra bên ngoài rồi tiến hành đánh trả.
Khi đối mặt với hải quân thì tất cả cướp biển đều là một gia đình.
Mà lúc này, Ed và quân tiếp viện đã tụ hợp lại với nhau, ngoại trừ việc cờ cá biển có hơi chướng mắt ra thì số lượng thuyền hải tặc cũng không ít.