Chương 333: Kẻ Báo Thù
Chương 333: Kẻ Báo ThùChương 333: Kẻ Báo Thù
Vừa chui xuống đáy biển, tất cả đạn pháo đều mất đi tác dụng.
Thuộc tính của Đỗ Cách tăng lên rất nhiều, ít nhất có thể nín thở hai mươi phút dưới nước.
Trong vòng ba phút, bạch tuộc đã bơi qua đó.
Tốc độ của bạch tuộc lớn nhanh hơn trên mặt biển rất nhiều.
Hơn nữa kèn hải dương chính là mốc định vị tốt nhất nó không cần cố ý đi tìm kiếm Kẻ Báo Thù Hào, hoàn toàn không hề bị lạc hướng.
Ào ào!
Sóng biển cực cao nhấc lên.
Đại hải quái Encke từ bên sườn Kẻ Báo Thù Hào chui ra, râu cuốn về phía Kẻ Báo Thù Hào cực lớn kia.
"Encke giữ thuyền lại."
Đỗ Cách quát to, nhảy từ đầu bạch tuộc lớn lên thuyền của Luolang Swan.
Ánh đao lóe lên.
Vẻ mặt kinh ngạc của Luolang Swan bị dừng lại, giây tiếp theo, đầu bay vút lên cao, Đỗ Cách nhẹ nhàng cầm lấy cây kèn hải dương trong tay hắn ta.
Thuộc tính không hề bị tăng lên.
Luolang Swan không hề bị thí sinh đoạt xá. ...
Luolang Swan cực kỳ nổi tiếng cứ thế đã bị người ta chém đứt đầu rồi sao?
Tất cả thuyền viên có mặt trên Kẻ Báo Thù Hào đều sợ ngây người, ngơ ngác đứng yên tại chỗ, mờ mịt không biết phải làm sao.
Đỗ Cách đi lướt qua mọi người, nhanh nhẹn bò lên cột buồm, giơ đầu của Luolang Swan lên cao nói:
"Luolang Swan đã chết, từ giờ trở đi, ta là vua Bắc Hải, kẻ thần phục lập tức hạ cờ hải tặc xuống, ta sẽ dẫn các ngươi chỉnh phục thiên hạ. Những kẻ không muốn thần phục thì có thể rời đi lập tức, ta tuyên bố, các ngươi tự do."
Gió trên biển quá to, lời nói của Đỗ Cách không truyền đi được bao xa.
Nhưng những chiếc thuyền hải tặc xung quanh Kẻ Báo Thù Hào đều nghe thấy được.
Thuyền trưởng của mấy chiếc thuyền đó chần chừ một lúc, nhìn Paul ở trên cột buồm, lại nhìn hải quái Encke đang lượn lờ xung quanh Kẻ Báo Thù Hảo, chỉ huy thuyền viên hạ cờ hải tặc xuống.
Sau đó lại ra lệnh cho người cầm cờ tín hiệu truyền mệnh lệnh của Paul ra xa hơn.
Hết con thuyền hải tặc này đến con thuyền hải tặc khác hạ cờ hải tặc xuống, lựa chọn thần phục.
Không có ai rời đi.
Kẻ biết điều mới là anh hùng thật sự.
Trong biển rộng này, không có con thuyền nào có thể chạy thằng hải quái Encker cả.
Cho dù có muốn báo thù cho Luolang §wan thì cũng sẽ không nhảy ra vào lúc này. ...
Đỗ Cách nhảy xuống cột buồm, tìm được lái chính của Kẻ Báo Thù Hào hỏi:
"Ngươi tên là gì?"
"Remo Bral." Lái chính yên lặng thở dài trả lời.
"Ngươi có muốn thần phục ta không?"
Đỗ Cách hỏi.
"Ta rất sẵn lòng."
Lái chính nhìn cái đầu của Luolang Swan đang nằm trong tay Đỗ Cách, đứng thằng người, ánh mắt vô cùng kiên quyết.
"Được rồi, từ giờ trở đi, tên của ngươi sẽ là Remo Bral Cá Đầu Hổ."
Đỗ Cách nhìn hắn ta cười nói:
"Bây giờ, lặp lại tên của ngươi một lần nữa."
"Remo Bral Cá Đầu Hổ."
Giữa mày lái chính hơi giật nhẹ, đỏ mặt đọc lại tên mới của chính mình.
"Tốt lắm."
Đỗ Cách nắm lấy tay của hắn ta giơ cao lên nói:
"Từ giờ trở đi, ngươi sẽ là thuyền trưởng mới của Kẻ Báo Thù Hào, ngươi thay ta hạ lệnh, toàn bộ hạm đội của vua Bắc Hải xuất phát về hướng đảo Herder....
Một tiếng đồng hồ sao.
Antonio, đại tướng Eder dưới trướng Mahamadu trú tại đảo Herder, lái chính trên Kẻ Báo Thù Hào và các thủ lĩnh tham dự vào trận hải chiến này đều nhận lời mời của Đỗ Cách, đến Kẻ Báo Thù Hào gặp mặt.
Hải quân, hạm đội hải tặc bảo vệ ở xung quanh, không có một chiếc thuyền nào rời đi.
Tất cả miệng pháo trên thuyền đều nhắm thẳng vào Kẻ Báo Thù Hài, tuy rằng bọn họ biết pháo không thể làm Encke bị thương, nhưng dù sao cũng tốt hơn là không làm chuyện gì.
Tất cả mọi người có mặt trên thuyền đều cảm thấy vô cùng phức tạp.
Không ai có thể ngờ rằng trận chiến dịch lần này sẽ kết thúc bằng cách như thế, người thắng cuối cùng là lại đoàn trưởng của một nhóm hải tặc nhỏ bé không đàng hoàng.
Không.
Hiện tại hắn đã là vua Bắc Hải tân nhiệm rồi. ...
"Thời đại cá đã tiến đến, không biết mọi người có hứng thú thêm tên một loài cá làm hậu tố sau tên mình không?”
Đỗ Cách nhìn mọi người xung quanh, cười tươi rói nói:
"Các ngươi cũng thấy rồi đó, từ sau khi ta đổi tên hải tặc thành nhóm hải tực Hải Ngư, chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, một con thuyền hải tặc đã biến thành năm chiếc, hiện tại còn ngồi lên ngôi bảo tọa vua Bắc Hải, đến cả hải quái Encke cũng vô cùng thân thiết với ta.
Cái này không phải gọi là may mắn đơn thuần nữa rồi, ta thậm chí còn có cảm giác như đang ngồi trong lòng ngực của nữ thần may mắn, được nàng đút từng muỗng từng muỗng cơm cho ăn, nếu một ngày nào đó quyền trượng Hải Thần tự động chui vào trong tay ta, ta cung không hề cảm thấy ngạc nhiên."
Mọi người đều im lặng.
Không thể không nói, tất cả những gì Paul trải qua trong mấy ngày này thật sự là một kỳ tích, không thể nào dùng logic bình thường để giải thích.
Nhưng bọn họ cũng không muốn tin cái thời đại cá quỷ quái gì kia, chuyện mà Paul liên tục tôn sùng không biết mệt kia chắc chắn là một âm mưu.