Chương 346: Bug
Chương 346: BugChương 346: Bug
"Thành giao."
Ánh mắt Thelma bừng sáng, búng tay. Ngay sau đó, cán cân lấp lánh ánh vàng xuất hiện trên đỉnh đầu Thelma. Hai đầu của cán cân, một bên là Đỗ Cách ảo, bên kia là cơ thể nho nhỏ đang nằm của Paul. Hai bên vốn dĩ một cao một thấp, nhưng dần dần lại đạt được trạng thái cân bằng. Khoảnh khắc cán cân hoàn toàn cân bằng, cán cân biến mất, ánh sáng vàng kim bay vào mi tâm Đỗ Cách. Tiếp đó trong bảng cá nhân của Đỗ Cách, con số sức mạnh tỉnh thần thoáng chốc đã tăng gấp đôi, từ 1500 thành 3000. Hơn nữa tăng cường linh hồn không chỉ gia tăng sức mạnh tỉnh thần, hắn cảm thấy thế giới này dường như rõ ràng hơn nhiều. Khi trước năm giác quan của Đỗ Cách chỉ có thể vươn ra ngoài khoảng 1000 mét, sau khi tăng cường linh hồn lại mở rộng thêm năm trăm mét nữa, cảm giác về những nơi nhỏ bé được tăng mạnh hơn rất nhiều. Tuy không rõ ràng như có mắt sau lưng, nhưng sự vật xung quanh gần như có thể hiện rõ trong đầu hắn, nhất là cảm giác của hắn đối với vật thể di động sẽ càng cụ thể hơn. Hoàn hảo, lại thêm bug!
"Cảm giác thế nào?"
Thelma cười hỏi.
"Rất tốt."
Đỗ Cách đáp.
"Paul, ngươi là người thông minh, thần khí chỉ là ngoại lực, chỉ khi nâng cao bản thân mới trở nên càng lúc càng mạnh được."
Thelma lên tiếng:
"Nếu có một ngày ngươi lớn mạnh thành hải thần thật sự, ta cũng chẳng bất ngờ chút nào."
Encke lại lần nữa vung vẩy xúc tu. Thelma quay đầu nhìn thoáng qua nó, qua loa nói:
"Được rồi, ta biết rồi, hắn chính là hải thần chuyển thế."
Dưới lớp áo choàng, Martha cạn lời trợn mắt.
"Thelma, mỗi người chỉ được giao dịch một lần, đúng không?"
Đỗ Cách hỏi.
"Tất nhiên."
Thelma đáp:
"Nếu có thể giao dịch vô hạn, ta đã có thể tạo ra một hải thần từ không khí rồi. Ta không thể sáng tạo ra sinh vật mạnh mẽ hơn mình được."
Đỗ Cách gật đầu, quay đầu nhìn về phía Barry, cười nói:
"Barry, ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, ta có thể trở thành vua hải tặc, cũng có thể trở thành thần linh mới, nói tóm lại ta được định sẵn trở thành truyền thuyết mới của thế giới này. Không biết ngươi có bằng lòng làm người cầm kiếm bên cạnh truyền thuyết, cùng ta lưu danh trăm đời hay không?"
Barry sửng sốt, Thelma ngây ngẩn, Martha cũng ngơ ngác.
"Bây giờ cơ hội đang ở trước mặt ngươi."
Đỗ Cách mỉm cười cổ vũ:
"Nể mặt ta chắc chắn Thelma cũng sẽ vui lòng giao dịch với ngươi."
Barry yên lặng, tất nhiên hắn muốn giao dịch với Thelma, nhưng hắn chỉ muốn giao dịch thứ mình cần, người cầm kiếm là cái quỷ gì? Thelma khẽ cau mày, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không nói chính xác được là chỗ nào. Trước giờ chưa từng có ai chui vào kẽ hở giao dịch của nàng. Dù sao thì rất nhiều người khó gặp được nàng. Hơn nữa đồ vật giao dịch ở chỗ nàng đều phải trả giá rất lớn, người bình thường cảm thấy vô cùng quý giá, sao có thể làm người cầm kiếm được? Nhưng cố tình nàng lại không nói được lời từ chối, có lẽ sâu trong nội tâm nàng cũng mong người hợp tác với mình sẽ trở nên mạnh mẽ!
"Paul, nếu có thể ta mong mình được bất tử hơn."
Barry do dự một lúc, thử nói.
"Barry, bất tử là một loại tra tấn tàn nhẫn."
Đỗ Cách than thở, lắc đầu nói:
"Khi ngươi bất tử rồi, ngươi sẽ tận mất nhìn thấy người thân, bạn bè của mình lần lượt rời khỏi ngươi. Khi ngươi mất đi người thân đầu tiên, ngươi sẽ cảm thấy đau lòng, mất đi người thân thứ hai, ngươi vẫn thấy buồn thương, nhưng người thứ ba, thứ tư thì sao? Ngươi sẽ tiếp tục đau lòng ư? Không đâu, ngươi dần dần trở nên máu lạnh, thậm chí tê liệt. Đến cuối cùng cho dù người thân có chết trước mặt ngươi, ngươi cũng sẽ thờ ơ. Khi ngươi sống quá lâu, ngươi sẽ quên đi rất nhiều chuyện, cũng như ngươi đã quên mất người ngồi sau bàn mình thời tiểu học là ai vậy. Cuối cùng ngươi sẽ trốn tránh tất cả, trở thành xác sống, chẳng còn hứng thú với bất cứ chuyện gì. Barry, đây thật sự là thứ ngươi muốn à?"
Barry cau mày:
"Nhưng vừa nãy ngươi nói mình đã được bất tử."
"Nhưng ta cũng giao dịch cơ thể mình cho Thelma, ta đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết."
Đỗ Cách nhún vai, nói tiếp:
"Ta hoàn toàn không định sống quá lâu, chỉ cần tìm đủ niềm vui, ta tự nhiên sẽ rời đi."
"Nhưng Thelma cũng sở hữu sinh mệnh dài đằng đẫng mà."
Barry đáp.
"Đúng vậy, nếu không ngươi nghĩ tại sao nàng lại hứng thú với việc tìm vui hả?"
Đỗ Cách nhìn thoáng qua Thelma, lên tiếng:
"Nàng sống không còn gì thú vị nữa rồi."
Thelma đột nhiên biến sắc, nàng bỗng thấy cả người không được tự nhiên, như thể bị nhìn thấu tất cả, nàng không cam lòng phản bác:
"Ta không có, ta vẫn luôn vui vẻ."
Đỗ Cách mỉm cười, nói tiếp:
"Theo lý thì hải thần cũng sở hữu sinh mệnh dài đằng đẫng như vậy, thậm chí hắn còn có sức lực mạnh mẽ, có con gái của mình. Nhưng giờ thì sao, ta nghĩ hắn đã tự ném mình đi rồi! Thậm chí tâm lý hắn còn biến thái đến mức phong ấn con gái của mình. Barry, ngươi còn muốn trường sinh nữa không?”
Martha Heya:
"Không muốn."
Barry chần chừ một lúc, lắc đầu đáp.