Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 380 - Chương 380: Quả Thật Rất Khó

Chương 380: Quả Thật Rất Khó Chương 380: Quả Thật Rất KhóChương 380: Quả Thật Rất Khó

Mấy chuyên gia liếc mắt nhìn nhau, Bạch Giang nói:

"Giao tướng quân, những kết quả tổng kết lại trên giấy không rõ ràng cho lắm. Chúng tôi muốn xem lại ba trường mô phỏng của Đỗ Cách, mới có thể đưa ra sách lược cụ thể."

Giao tướng quân gật đầu.

Nam Hữu Long đã có chuẩn bị từ sớm, hắn ấn nút phát sóng trên mặt bàn.

Hình ảnh chuyển sang Phùng phủ, khoảnh khắc Đỗ Cách nằm trên giường từ từ mở mắt ra...

Giao tướng quân điều chỉnh vị trí ngồi một cách thoải mái nhất, rồi cũng hướng ánh mắt tới màn hình. ...

Ba tiếng sau, hình ảnh dừng lại.

Trong phòng làm việc, vẻ mặt của mỗi người đều rất đặc sắc.

"Có nhận xét gì không?"

Giao tướng quân hỏi.

"Thiên Mã hành không*, không có bất kì một tiêu chuẩn nào."

*Tương truyền Thiên Mã có thể bay lượn tự do trong không gian, dù là những dãy núi cao lớn sừng sững, hay những con sông dài rộng mênh mông, nó đều có thể bay qua được.

Bạch Giang nói.

"Không giống cách dạy của học viện."

Trác Thành nhíu mày nói.

"Trận mô phỏng thứ ba ngay từ đầu hắn có vẻ đã có ý định khiêm tốn một chút, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà lật bàn."

Một chuyên gia tên là Mạnh Vĩnh Hổ nói.

"Đây là tính cách tiềm tàng ở trong xương của hắn, hơn nữa, liên tục ba trận, hắn đều có thể có được thắng lợi, muốn dùng khoảng thời gian hai tháng ngắn ngủn để xoay chuyển lại quan niệm của hắn thì căn bản không có khả năng."

"Trừ khi tính cách của hắn thật có thể ổn định lại, nếu không, để sống qua vòng thứ nhất của chiến trường dị tỉnh quả thật rất khó."

Phương Ngạn lắc đầu.

"Quá xúc động, có nhiều lần hắn chỉ dựa vào sự may mắn của mình để vượt qua, chiến sĩ trên chiến trường dị tỉnh sẽ không giống với các thí sinh không thành thạo ở nơi khác..."

"Cái ta muốn chính là phương pháp để nâng cao năng lực của hắn, chứ không phải tới đây để nghe các ngươi oán giận."

Giao tướng quân gõ gõ bàn, bất mãn nói.

"Không dạy được."

Bạch Giang lại lắc đầu.

"Giao tướng quân, tính cách của hắn đã thành hình rồi."

"Nếu như Đỗ Cách sinh ra ở thế gia thì tốt rồi." Trác Thành nói.

"Như thế cách lý giải của hắn đối với từ khoá sẽ khác, cộng thêm sự bồi dưỡng từ nhỏ của thế gia, mới có thể trở thành Hoa Cô Vân tiếp theo, còn như hiện tại thì rất khó khăn."

"Giao tướng quân, bây giờ chúng ta mới tham gia thì không có nhiều tác dụng đâu, cứ cho hắn một vài ví dụ đã từng thành công trong quá khứ để cho hắn tiếp thu chút kinh nghiệm từ đó đi!"

Mạnh Vĩnh Hổ nói.

"Cho tới bây giờ, chúng ta chỉ có thể dựa vào ngự lĩnh ngộ của chính hắn thôi. Đỗ Cách khả năng học hỏi cực cao, nếu có sự tác động từ bên ngoài can thiệp thì bề ngoài hắn sẽ thuận theo, nhưng trong lòng chưa chắc sẽ nghe đâu..."...

Một thân thể mang theo thần lực.

Thelma chiếm hời rồi! Khoảnh khắc mở mắt ra trong khoang thuyền khảo hạch, Đỗ Cách đã nghĩ như vậy.

Nhưng nghĩ lại cũng không đúng. Thelma đã bị hắn sờ qua, cũng xem như là vật riêng thuộc về hắn, theo lý thuyết, đồ nàng cất giữ cũng là đồ thuộc về hắn, không thể nói được là ai chiếm hời của ai. Chỉ đáng tiếc, không thể quay lại trận mô phỏng lần nữa...

Nhưng khi Đỗ Cách đứng dậy, bước theo khoang thuyền khảo hạch, hắn đã lập tức đã cảm thấy không đúng. Cảm giác của hắn được tăng cường lên phạm vi lớn hơn.

Hắn có thể nghe thấy rõ tiếng bước chân của Lương Phỉ Lương Nhạc đang vội vàng chạy tới trong trang viên. Cách hắn khoảng hơn sáu mươi mét.

Trước đây năng lực của hắn không đạt đến mức như vậy, dù tỉnh thần lực tăng lên cũng sẽ không kéo theo tố chất thân thể trong hiện thực, phải bỏ thời gian rèn luyện mới có thể đạt được mức tương ứng.

Tố chất thân thể được tăng cường. Nguyên nhân là do đâu?

Một cảm giác thân thiết bỗng nhiên truyền tới từ góc phòng. Đỗ Cách như có mắt sau gáy, bắt được chuẩn xác nơi phát ra cảm giác ấy.

Đó là một hồ cá dài hơn hai mét được đặt bên cạnh tường, thứ cho hắn cảm giác thân thiết ấy không phải là cá, mà là nước trong hồ cá.

Theo bản năng, Đỗ Cách vỗ tay phát ra tiếng, cách hắn khoảng hơn ba mét, mặt nước trong hồ cá nổi lên một đoá bọt nước nho nhỏ.

Mẹ nó! Hô hấp của Đỗ Cách như chững lại.

Thần lực Hải Thần! Mặc dù còn yếu ớt, nhưng đây đúng là Thần lực Hải Thần.

Chính nó!

Thần lực Hải Thần dung nhập rồi cải tạo linh hồn của hắn, sau đó hắn cũng có được năng lực điều khiển nước, tố chất thân thể cũng trở nên mạnh lên. Đây hẳn là kết quả sau khi sử dụng Thần lực Hải Thần để nuôi dưỡng thân thể rồi!

Nói cách khác, chỉ cần liên quan tới sức mạnh linh hồn thì hắn đều có thể nắm trong tay!

Nếu như sức mạnh linh hồn có thể dung hoà vào cơ thể, như vậy sớm muộn gì hắn cũng có thể quay lại hiện thực, sử dụng nó để đâm sau lưng trong trận mô phỏng.

Hơn nữa binh sĩ trên chiến trường dị tỉnh động một chút lại ngâm mình trong dịch dinh dưỡng, làm gì có thời gian rèn luyện thân thể?

Như vậy, công phu truyền âm cách tới hai dặm của Nam Hữu Long rất không bình thường...

Khoan đã! Không đúng.

Thần lực Hải Thần không phải kỹ năng, nếu đã ràng buộc cùng linh hồn, chẳng phải kể cả khi hắn tiến vào trận mô phỏng kế tiếp cũng có thể điều khiển nước sao?...
Bình Luận (0)
Comment