Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 384 - Chương 384: Trí Tuệ Cao Hơn

Chương 384: Trí Tuệ Cao Hơn Chương 384: Trí Tuệ Cao HơnChương 384: Trí Tuệ Cao Hơn

Đỗ Cách đi theo sau Nam Hữu Long, trầm ngâm một lát, lại hỏi tiếp.

"Nếu như đến cuối cùng mà vẫn không có ai bắt đầu thì sao? Ý là, phát súng đầu tiên chắc chắn sẽ nhắm vào con đầu đàn. Người sau mà muốn khiêu chiến với người top 10, thì vừa phải nắm chắc phần thắng, vừa phải đề phòng kẻ sau mình..."

"Quả thật tình huống này đã xảy ra một lần. Tất cả đều hèn mọn, không ai dám bắt đầu. Nhưng cuối cùng vũ trụ giải trí lại công bố thời gian kết thúc dị tỉnh chiến trường, lúc này không muốn đánh nhau cũng phải đánh. Đừng quên các ngươi tới đó vì cái gì. Còn không phải là vì tài nguyên sao? Không dành được vị trí nào trong top 10, mà vẫn trở về được nhưng người ở thế giới này sẽ tha cho ngươi sao?"

Quả nhiên, lại còn có cơ chế thu nhỏ thứ hai nữa chứ. Mặt Đỗ Cách biến sắc, không nhịn được thầm chửi thề trong lòng.

Rách việc thật đấy, hai người vừa nói vừa đi vào trong phòng.

Nam Hữu Long tìm một cái sô pha rồi ngồi xuống, cầm lấy bình nước trên bàn tự rót cho mình một cốc. Uống một ngụm rồi mới nói tiếp.

"Đỗ Cách, ở giai đoạn đầu của chiến trường dị tỉnh, những người top 10 kia bại lộ, vẫn chưa có gì nguy hiểm lắm. Bởi vì lúc ấy mọi người đều đang cần phát triển hơn, sẽ không có ai ngu ngốc mà chủ động đi khiêu chiến top 10 để thay thế vị trí của hắn cả. Dù sao thì núi cao đường xa, khi ngươi tới, không biết họ đã mạnh lên tới mức nào rồi."

Đỗ Cách nhìn Nam Hữu Long, cả người rơi vào trầm tư.

Nam Hữu Long chỉ cần liếc mắt một cái là đã rõ Đỗ Cách đang nghĩ gì, bỗng nở một nụ cười, nói.

"Đang nhớ tới ba trận mô phỏng trước đây của ngươi hả? Tạo thế, thừa thắng xông lên càn quét thiên hạ sao?”

Nam Hữu Long khẽ thở dài một tiếng, lên tiếng nhắc nhở.

"Ngươi tốt nhất đừng quên, chiến trường dị tỉnh là thế giới thật. Mặc kệ mục đích cuối cùng của các chiến sĩ lên chiến trận là gì, nhất định sẽ để lại cho đối phương những thương tích cực lớn đấy.

Để bảo vệ thế giới của mình, cũng có rất nhiều người bình thường đứng ra tự chống trả, liều chết mà chống lại. từ khoá đúng là rất lợi hại, nhưng cho dù là từ khoá dạng này hay dạng kia thì đều sẽ có điểm yếu của chính nó.

Người dân ở các thế giới đó cũng có những cao thủ. Bọn họ biết được mấu chốt của vấn đề, nên những kẻ xâm lược sẽ nhanh chóng bị loại trừ thôi.

Càng về sau, các hậu quả ngày một nghiêm trọng hơn, thậm chí có thể dẫn tới ngày tận thế. Đến lúc đó, cho dù dân thổ địa có cao thủ hay không, cũng sẽ liên thủ lại đối phó với các thế giới bên ngoài. Đỗ Cách, nhớ cho kỹ, nguy hiểm không chỉ đến từ những đối thủ cạnh tranh đâu. Những người dân thổ địa của các thế giới cũng là một mối nguy hiểm đáng để dè chừng đấy."

"Vũ trụ giải trí này cũng thật là. Coi mạng người như cỏ rác."

Đỗ Cách nghe xong cũng chỉ biết thở dài.

"Nền văn minh chênh lệch thì thế thôi. Cũng giống như ngươi đổ một bình nước sôi vào một ổ kiến vậy, ngươi là nhân loại, là giống có trí tuệ cao hơn, làm sao đồng cảm với loài kiến nhỏ bé đó chứ."

Nam Hữu Long uống một ngụm nước rồi nói tiếp.

"Đó là lý do tại sao tính cách kích động này của ngươi không được coi trọng ở đây. Ngươi đây là tự biến mình thành bia ngắm, cả thế giới này đâu đâu cũng là kẻ địch, muốn tồn tại được là quá khó. Ở trận mô phỏng cuối cùng kia, hẳn là người cũng cảm nhận được. Nếu không phải mạng ngươi lớn thì có lẽ đã bị người ta đào thải lâu rồi." Đó là bởi vì hắn đục nước béo cò nên mới vậy.

Nếu không, hắn tội tình gì phải làm thế!

Hắn đâu có ngu tới vậy đâu!!!

Đỗ Cách cười xấu hổ đáp.

"Về sau ta sẽ chú ý hơn."

"Tốt nhất là vậy."

Nam Hữu Long nhìn về phía hắn, nói.

"Chiến trường dị tỉnh và trận mô phỏng cuối đó chung quy cũng không giống nhau đâu. Bên trận mô phỏng, top 10 người kia có thể vì thứ hạng mà có thể đoàn kết lại. Nhưng trong chiến trường dị tỉnh, mười người đó đại diện cho những thế lực khác nhau nên sẽ không ai đồng ý hợp lực với ngươi để cùng nhau bảo vệ thứ hạng cả..."...

"Người mình thì sao?"

Đỗ Cách hỏi.

"Sao ngươi tin chắc đối phương là người mình?"

Nam Hữu Long hỏi.

"Ám hiệu."

Đỗ Cách đáp.

"Vô ích thôi."

Nam Hữu Long lại lắc đầu:

"300 người phân tán các nơi trên thế giới, khả năng gặp được nhau cực thấp. Cũng như cách ngươi dùng đài phát thanh gửi ám hiệu tìm người trong trận mô phỏng thứ hai, vẫn biến mình thành bia ngắm sống đấy thôi. Hơn nữa có tiền bối từng chịu thiệt vì ám hiệu, bị người có kỹ năng khống chế của hành tỉnh khác lấy đi ám hiệu, kết quả bị ám sát tại thời khắc sống còn, đau đớn mất hết tài nguyên. Cho nên trong sách giáo khoa có để lại phần cương lĩnh đừng tin tưởng bất cứ ai. Do đó sau này không còn chơi trò ám hiệu trên chiến trường ngoài hành tỉnh nữa. Trước khi bước vào chiến trường ngoài hành tỉnh, thậm chí chúng ta sẽ không sắp xếp để các ngươi quen biết với thí sinh khác..."
Bình Luận (0)
Comment