Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 405 - Chương 405: Chỉ Định

Chương 405: Chỉ Định Chương 405: Chỉ ĐịnhChương 405: Chỉ Định

Không biết là do cao thượng đang tăng thuộc tính hay là hắn cướp đoạt đối thủ cùng cấp bậc làm tăng thuộc tính, lòng tin của Đỗ Cách tăng cao lên rất nhiều, liều mạng dùng phương pháp dùng thương đổi thương, gió tay tóm lấy mũi kiếm của người đối diện.

Trong lúc chiến đấu, áo ngoài lại bị người ta lột ra, người nọ lập tức có chút ngơ ngác, không rõ đối phương chiến đấu theo kiểu gì nữa.

Nhưng thấy đối phương còn dám dùng tay chộp về phía mũi kiếm của mình, hắn ta theo bản năng quét ngang kiếm, định dùng mũi kiếm gọt bàn tay của hắn.

Nhưng giây tiếp theo, tay hắn ta trống trơn, trường kiếm đã chui vào tay của đối phương.

Đệt!

Thủ pháp gì thế này?

Người kia hoàn toàn ngơ ngác.

Đại lão Trúc Cơ Kỳ sao?

Không phải nói trong môn phái này chỉ còn lại ba tên đệ tử không nên thân và một đại sư huynh nửa tàn thôi sao?

Vậy cái tên tay không cướp kiếm này chui từ đâu ra thế?

Hắn ta ngây người.

Đỗ Cách lại không ngẩn người, có lẽ là vì thực lực của đối phương cao hơn hắn, cướp được đồ của hắn ta rồi, thuộc tính tăng lên rất nhanh, hắn cũng không muốn vặt đầu người ta nữa, quăng kiếm ra ngoài, nhào qua chộp lấy quần áo của hắn ta.

Cái gì mà chỉ định hay không chỉ định chứ?

Sờ là được.

Túm được cái gì thì tứm cái đó!

Nếu đã cướp rồi thì đương nhiên phải cướp cho sạch sẽ, ép khô toàn bộ giá trị của người kia...

Người nọ đối mặt với Trúc Cơ Kỳ đại lão, trong lòng đã có chút sợ hãi, liên tục né tránh, muốn bảo vệ những vị trí quan trọng.

Nhưng hắn ta lại không biết, lúc này Đỗ Cách đã thay đổi quyết định, không muốn giết hắn ta nữa, chỉ muốn cướp hắn ta để tăng điểm thuộc tính.

Sờ trúng là được.

Áo lót, túi tiền, bình đan dược, vớ, giày, khăn che mặt...

Trong nháy mắt, ngươi nọ đã bị Đỗ Cách cướp sạch sẽ, đến cả quần lót cũng không chừa cho người ta.

Đánh đến cuối cùng, tiểu sư đệ trần như nhộng, toàn thân lạnh căm căm, suýt nữa đã bật khóc thành tiếng, hắn ta không biết nên che cơ thể hay là nên tiếp tục chiến đấu.

Giết người cũng chỉ là đầu chạm đất, Trúc Cơ Kỳ ghê gớm, sao có thể sỉ nhục người khác như thế chứ?...

"Là tiểu sư đệ thật."

Khi khăn che mặt bị lột xuống, mấy người còn lại cuối cùng cũng lấy lại tỉnh thần, đồng loạt xông về phía Đỗ Cách, cứu tiểu sư đệ đang bị sỉ nhục của họ.

Ai cũng đều chủ quan. Họ chưa từng cảm nhận qua sự khủng bố của Nhạn quá rút mao, những người này đều không cảm thấy bên trong Thất Tỉnh Môn sẽ có một cao thủ Trúc Cơ Kỳ.

Huống chi, cho dù có là Trúc Cơ Kỳ thì sáu người họ cùng nhau xông lên, cũng có thể bắt được đối phương.

Cướp sạch một người lợi hại hơn bản thân, thuộc tính của Đỗ Cách tăng lên rất nhiều, hắn vô cùng tự tin, vung trường kiếm lên, xông thẳng về phía sáu người:

"Đừng sốt ruột, không ai có thể chạy thoát được."

Từ khóa có hiệu quả chữa thương tốt nhất, chỉ cần không phải chết ngay tại chỗ, nếu lời nói việc làm phù hợp với từ khóa, cho dù vết thương nặng đến cỡ nào cũng đều có thể lành lại cực nhanh.

Vậy còn sợ cái gì nữa chứ?

Đỗ Cách nắm được một lỗ hổng, nghiêng người đâm về phía một thanh kiếm đang đâm về phía lá phổi trái của hắn, ngay khoảnh khắc trường kiếm đâm vào trong cơ thể hắn, hắn đã giơ tay sờ lên thân kiếm, cướp lấy kiếm của đối phương.

Người kia đang vui sướng mỉm cười vì đã đâm trúng Đỗ Cách, trong tích tắc nụ cười kia đã cứng đờ, mà Đỗ Cách lại dứt khoát vứt bỏ hai thanh trường kiếm trong tay, giơ tay ra trước, chạm vào.

Hắn không nghĩ đến chuyện làm kẻ địch bị thương.

Nhưng ước gì sau khi chạm vào đối phương rồi sẽ tạo ra tác dụng bùng nổ, vừa rụt tay lại rồi duỗi tay, hai tay gần như tạo thành từng bóng chồng lên nhau, hiệu suất chuẩn rồi.

Chỉ trong vòng hai nhịp thở ngắn thở, tên này cũng đã bị Đỗ Cách lột sạch sẽ giống như tiểu sư đệ của hắn ta.

Đỗ Cách thậm chí còn mạo hiểm nguy cơ sau lưng sẽ bị đâm trúng, sờ về phía búi tóc của hắn ta, cạo trọc đầu người này......

AI

Một tiếng hô trong trẻo vang lên.

Tiểu sư muội vừa mới chạy đến thấy khung cảnh trong sân, theo bản năng xoay người lại, tam sư huynh đang làm gì đó, sao đang đánh nhau mà còn lột sạch đồ của người khác nữa?

Sau này có thể không đi ra ngoài chung với hắn không nhỉ?

Thất sư đệ cũng ngẩn người, hắn ta nhìn hai tên trần như nhộn, đến cả tóc cũng không còn một cọng, trong lòng âm thầm may mắn, quả nhiên tam sư huynh vẫn nương tay với hắn ta.

Nhưng ngay sau đó, trong lòng hắn ta lại mừng như điển, tâm pháp của môn phái họ quả nhiên rất mạnh, tam sư huynh uy vũ!

"Tam sư huynh, ta đến giúp ngươi."

Thất sư đệ không rảnh quan tâm quá nhiều chuyện, Đỗ Cách là hi vọng chấn hưng Thất Tỉnh Môn, hắn ta đương nhiên không thể trơ mắt nhìn sư huynh gặp nạn, lập tức cầm kiếm xông lên, gia nhập vào trận chiến.

"Thất sư đệ, cẩn thận một chút, đừng làm đối phương bị thương."
Bình Luận (0)
Comment