Chương 411: Đối Phó
Chương 411: Đối PhóChương 411: Đối Phó
Trận chiến tối hôm qua khiến Đỗ Cách hiểu ra, trong thế giới tiên hiệp, trình độ của hắn còn kém xa, đánh vài tên Luyện Khí kỳ mà đã tốn sức đến thế rồi, huống chỉ Thiên Lam Cốc còn có Trúc Cơ kỳ.
Dù có công pháp thật sự thì trong thời gian ngắn cũng không tu luyện được.
Vì thế phải dựa vào thuộc tính.
Vậy thì dân chúng xung quanh, hắn cần cướp thì cứ cướp.
Cướp đoạt, trong lòng Đỗ Cách cảm thấy băn khoăn, hắn rất ít khi ra tay với dân thường, vốn dĩ họ chỉ là những con người cơ khổ nước chảy bèo trôi, bị quyền thế chỉ phối, hơn nữa, nơi này là thế giới chân thật, không phải sân mô phỏng, họ càng là những người đáng thương.
Nhưng giúp họ cùng nhau làm giàu thì không thành vấn đề.
Tiền nguyên sơ rất đáng giá, đưa Thất Tỉnh Môn ra thị trường, bây giờ lấy tiền của họ, tương lai sẽ trả lại cho họ phần nhiều, không ai thiệt cả.
Hơn nữa, thứ Đỗ Cách muốn không phải tiền của họ, mà hắn muốn tăng thuộc tính thông qua cướp đoạt.
Chỉ cần phát triển Thất Tỉnh Môn, dẫn dụ nhiều người giàu có đến hơn, tặng cho họ một ít cổ phần ban đầu, đủ để chất lượng cuộc sống của họ tăng cao.
Đỗ Cách tin tưởng có thể phát triển Thất Tỉnh Môn lớn mạnh.
"Chưởng môn sư huynh, dân chúng dưới chân núi không có tiền!"
Tiểu sư muội cau mày, nói:
"Hơn nữa, môn phái cần linh thạch để phát triển, chứ không phải tiền bạc của thế tục."
"Tiểu sư muội, góp gió thành bão, có tiền bạc tục thế, sớm muộn øì cũng có linh thạch thôi."
Đỗ Cách nở nụ cười, nói một cách ẩn ý:
"Tiền bạc trần thế nhiều rồi thì Thất Tỉnh Môn cũng nổi danh. Có người mới có tất cả."
"Chẳng phải chúng ta phải đối phó với Thiên Lam Cốc sao?"
Thất sư đệ nói.
"Đối phó bằng cách nào? Chỉ với ba người chúng ta sao?"
Đỗ Cách liếc hẳn:
"Sư đệ, người của Thiên Lam Cốc ngồi bên ngoài canh chúng ta, bị chúng ta tóm gọn. Tạm thời tin tức chưa truyền về, nhân lúc họ chưa biết gì, chúng ta phải phát triển môn phái của mình trước đã. Tranh thủ lúc họ chưa phản ứng kịp, có được năng lực tự bảo vệ..."
"Nhưng ta vẫn không hiểu, thu gom của cải của người dân thì có liên quan gì đến việc chúng ta phát triển môn phái?"
Thất sư đệ nói:
"Hơn nữa, chẳng mấy chốc Thiên Lam Cốc sẽ phát hiện ở đây có vấn đề!"
"Ngươi không cần hiểu, chỉ cần làm theo lời ta nói là được."
Đỗ Cách bình chân như vại:
"Đệ tử của danh môn đại phái sau khi thành tài sẽ vào đời rèn luyện, củng cố đạo tâm. Tình huống của ta không khác họ là bao, phải trải qua quá trình rèn luyện tâm tính chốn hồng trần mới có thể từ từ lĩnh ngộ tâm pháp cốt yếu của môn phái."
Nói xong.
Hắn nhìn về phía hai người, chần chừ giây lát rồi nói:
"Thất sư đệ, tiểu sư muội, thật ra, có một việc ta không nói cho các ngươi biết. Ta bất chợt có cảm giác, thứ ta lĩnh ngộ được từ lệnh bài chưởng môn không giống với cương lĩnh của Thất Tỉnh Môn mà sư phụ nói.
Đó là một thứ gì rất huyền diệu, khó có thể giải thích, nó khai mở trí tuệ của ta, cho ta thấy được rất nhiều thứ trước kia ta không thấy rõ. Ta nghĩ, đó có lẽ là bản chất của đạo, hoặc là nói, cái cốt yếu của tu hành..."
"Bản chất của đạo?"
"Cái cốt yếu của tu hành?"
Hai người đồng thanh.
"Đúng vậy."
Đỗ Cách gật đầu, hỏi:
"Các ngươi không cảm thấy ta không còn giống như trước kia sao?"
"Đúng là không giống, có cảm giác như thay đổi thành một người hoàn toàn khác vậy."
Tiểu sư muội gật đầu:
"Trước kia tam sư huynh không hiểu những thứ này, cũng không lợi hại như bây giờ."
"Vậy ngươi thích ta của trước kia, hay ta của bây giờ?"
Đỗ Cách cười hỏi.
"Khi cha ta còn sống, ta thích ngươi ngày trước."
Tiểu sư muội nhìn Đỗ Cách, nàng siết chặt nắm đấm, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác:
"Nhưng hiện tại ta thích chưởng môn sư huynh như bây giờ hơn, chưởng môn sư huynh càng lợi hại càng tốt."
Đạo?
Thất sư đệ sờ lệnh bài chưởng môn cất trong ngực, hỏi:
"Chưởng môn sư huynh, vì sao lại nói thứ mình lĩnh ngộ được là bản chất của đạo?"
Tất nhiên lược qua vấn đề thân phận, Đỗ Cách nói:
"Thất sư đệ, nếu chỉ là tâm pháp của Thất Tinh Quyết thì nó nói rõ cho ta là được. Nhưng không hề, nó giống như khai mở trí tuệ, chỉ dẫn ta từng bước, để cho ta thấy rõ ràng quy tắc vận hành ban sở của vạn vật trên thế gian.
Đó không phải là đạo thì là gì?
Lấy xác thịt phàm tục giữ lại ánh sao để bản thân sử dụng, tiền bồi trong môn phái sáng tạo Bắc Đẩu Thất Tỉnh Quyết có lẽ là một vị đại năng hiểu rõ đạo của thiên địa trong giới tu hành!
May mà ta tình cờ đạt được truyền thừa của hắn, bằng không Thất Tinh Môn sụp đổ, không biết đến khi nào vinh quang của Bắc Đẩu Thất Tỉnh Môn mới có thể tái hiện..."
Nghe vậy.
Thất sư đệ và tiểu sư muội đều sinh lòng kính nể vị tiền bối không tồn tại kia, đồng thời trong lòng dấy lên lòng tin về tương lai, tiền bối sáng lập Thất Tỉnh Môn lợi hại như vậy, họ không thể phá hoại uy danh của tiền bối.