Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 433 - Chương 433: Niềm Vui Tu Hành

Chương 433: Niềm Vui Tu Hành Chương 433: Niềm Vui Tu HànhChương 433: Niềm Vui Tu Hành

Công lực đồng đều, tương đương năng khiếu. Đỗ Cách đọc khẩu hiệu mới. Đệ tử Thiên Lam Cốc càng thêm điên cuồng, ai nấy đều đứng đối diện Đỗ Cách, vung tay đọc to khẩu hiệu mới. âm thanh vang vọng khắp sơn cốc. Thấy đám đệ tử Thiên Lam Cốc khi trước còn đao thương đối địch, bây giờ tranh nhau chen lấn gia nhập Thất Tinh Môn, thất sư đệ lén lút nhìn bóng lưng của tam sư huynh, càng thêm sùng bái Đỗ Cách. Nếu là trước đây hắn sẽ không dám nghĩ tới chuyện như vậy, cũng như hắn không ngờ chỉ trong một ngày mà mình đã trở thành luyện khí đỉnh phong... Tính cách lương thiện ôn hòa của sư phụ, cả đời này cũng không thể đạt được thành tựu như thế, Thất Tỉnh Môn lụn bại cũng là chuyện đương nhiên. Giờ phút này, thất sư đệ mới thật sự cảm nhận được niềm vui tu hành. Làm người phải như tam sư huynh vậy.

Lăng Bình Song có mạnh đến mấy cũng chỉ là trúc cơ trung kỳ. Sau khi giúp sáu bảy đệ tử tăng thực lực đến luyện khí đỉnh cao, cảnh giới và linh lực của hắn cũng bị kéo xuống. Nếu còn chia đều linh lực nữa sẽ phải rút máu từ trên người Đỗ Cách mất. Hắn còn phải giữ sức chiến đấu của mình, đối phó với cốc chủ có sức chiến đấu mạnh nhất Thiên Lam Cốc, tất nhiên không thể khiến bản thân hao tổn vì một đám đệ tử mới gia nhập được. Vả lại nếu nhóm người này đã gia nhập Thất Tinh Môn, vận mệnh sau này không do họ làm chủ nữa. Y phục của Thiên Lam Cốc thống nhất, để phân biệt Thất Tinh Môn và Thiên Lam Cốc, Đỗ Cách lệnh cho đệ tử mới gia nhập xé tay áo bên trái của mình, rồi dẫn theo hàng người xông vào cốc, vừa lao đi, vừa la hét khẩu hiệu "cân bằng công lực, tương đương năng khiếu". Lăng Bình Song đã tỉnh lại từ lâu, nhưng phát giác cảnh giới của mình rớt xuống và linh lực đã biến mất, nghênh đón ánh mắt đầy ý cười của Đỗ Cách, cổ họng hắn khô khốc, cũng hét khẩu hiệu "cân bằng công lực, tương đương năng khiếu" theo họ. Sau đó mặt già của hắn thoáng chốc đỏ bừng. Thấy ánh mắt của Đỗ Cách rời khỏi người mình, Lăng Bình Song thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy xấu hổ vì sự sợ hãi của mình. Nhưng hắn thấy mình đã mất đi cánh tay, nhớ lại những chuyện gặp phải khi trước, trong lòng không khỏi buồn bã, hung ác cắn răng, trần truồng đi giữa đám đệ tử Thiên Lam Cốc, hò hét khẩu hiệu. Hắn hết cách rồi, nếu không gia nhập Thất Tỉnh Môn, biến thành dáng vẻ quỷ quái như hiện nay, cả người hắn đều bị phế. Lúc này Lăng Bình Song hận nhất là người đề nghị cướp địa bàn Thất Tỉnh Môn, nếu sớm biết Thất Tỉnh Môn ẩn giấu tên biến thái khủng khiếp như vậy, kể ngu mới đi trêu chọc Thất Tỉnh Môn!

Động tĩnh lớn như thế tất nhiên kinh động đến những kẻ trúc cơ kỳ đang bế quan và các đệ tử khác. Thiên Lam Cốc tổng cộng có hơn ngàn đệ tử, ở sân luyện công chỉ là một phần nhỏ trong đó, thay phiên phụ trách trị an của Thiên Lam Cốc. Nếu không hơn cả ngàn đệ tử đồng loạt bao vây tấn công thất sư đệ, e rằng thất sư đệ không chờ nổi cứu viện đã bị đao chém phanh thây rồi. Tất cả mọi người đều chạy ra khỏi nơi ở của mình, quan sát xem bên ngoài đã xảy ra chuyện gì? Thiên Lam Cốc tổng cộng có mười ba trúc cơ. Bình thường đa số trúc cơ đều bế quan, chỉ có ba trúc cơ quản lý những công việc trong cốc. Tháng này đến lượt của trưởng lão chấp pháp đường Lăng Bình Song, đại đệ tử chưởng môn Lữ Đông và tứ trưởng lão Tiền Đại Kim, hắn và Lăng Bình Song cùng lúc phát giác động tĩnh bên ngoài, lúc Lăng Bình Song chiến đấu với Đỗ Cách, hắn cũng nhìn thấy. Khi đó hắn đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ viện cho Lăng Bình Song. Nhưng còn chưa chờ hắn ra tay đã thấy Lăng Bình Song bị lột sạch, cánh tay cũng bị gỡ xuống. Cảnh giới của Tiền Đại Kim đương tương Lăng Bình Song, thấy cảnh kia làm gì còn dám ra mặt nữa, chạy đến chỗ bế quan của chưởng môn nhanh như chớp. Đối phương quá mạnh, trừ chưởng môn e rằng không ai có thể giải quyết được hắn.

Tiền Đại Kim chạy đi mất chỉ còn lại mười trúc cơ không biết đã xảy ra chuyện gì, họ ra khỏi chỗ bế quan, chợt thấy đệ tử Thiên Lam Cốc tạo phản, kẻ dẫn đầu rõ ràng không phải người mình, cánh tay của đệ tử chưởng môn hình như còn bị đối phương chặt đứt... Bị người ta đánh đến cửa gây sự, các trưởng lão trúc cơ kiêu căng ngạo mạn làm sao nuốt trôi cục tức này? Lăng Bình Song mất đi cánh tay, không thể mặc y phục, rúc vào nhóm người không dám gặp ai, đám trưởng lão trúc cơ kỳ kia hoàn toàn không phát hiện ra hắn. Tu hành chẳng phải là để thoải mái trả thù khi bị ức hiếp sao? Sau đó đám trưởng lão trúc cơ lần lượt xông lên, nghênh chiến kẻ địch đến xâm phạm. Mười trúc cơ kỳ cùng lên, có lẽ sẽ gây ra chút phiền phức cho Đỗ Cách. Nhưng các trưởng lão có trạch viện riêng của mình, nơi bế quan khác nhau, thứ tự ra ngoài trước sau cũng khác biệt, đã tạo cơ hội cho Đỗ Cách.
Bình Luận (0)
Comment