Chương 470: Sự Bá Đạo Của Công Pháp
Chương 470: Sự Bá Đạo Của Công PhápChương 470: Sự Bá Đạo Của Công Pháp
"Môn chủ, vãn bối từ nhỏ đã kính ngưỡng y giả. Nếu không cũng sẽ chẳng mang theo công pháp này tìm đến Y Tiên Môn."
Đỗ Cách cười cười.
"Môn chủ cũng đã cảm nhận được sự bá đạo của công pháp nà rồi, vì vậy có lẽ ngài cũng hiểu, Thất Tỉnh môn chẳng thể nào bảo vệ được nó."
"Nếu ta giao cho các đại tông khác thì nói không chừng sẽ khiến thế gian dấy lên một trận gió tanh mưa máu. Những môn chủ đại tông kia cũng sẽ không cho phép môn công pháp này uy hiếp đến địa vị của họ, nói không chừng còn nghĩ cách để diệt ta."
"Nhưng y giả nhân tâm, vãn bối cho rằng các đại y tuyệt đối sẽ không bởi vì một bộ công pháp mà làm hại đến ta. Sau khi chư vị đại y có được môn công pháp này rồi cũng sẽ không nguy hại thế gian."
"Điều quan trọng nhất chính là Đạo tông, Kiếm tông, Ma Tông Ở vào sức mạnh chiếm giữ phần lớn các tài nguyên tu hành. Mà y giả thì vì trị bệnh cứu người mà bỏ bê việc tu luyện, dẫn đến việc thanh danh chẳng nổi bật, ngay cả một Đại Thừa cũng chẳng có. Văn bối cho rằng y giả không nên xuống dốc như thế, bộ công pháp này có thể trợ giúp y môn hưng thịnh!"
"Y môn hưng thịnh... Nói hay lắm!"
Môn chủ vỗ tay cười nói.
"Vương Sùng, không ngờ ngươi tuổi nhỏ mà lại có trái tìm nhân hậu, rất hợp với y môn ta!"
"Môn chủ, vãn bối cũng là không muốn cô phụ bộ công pháp mà sư phụ đã dốc lòng sáng tạo, hay nhìn nó bị người ta gọi là ma công, người hô kẻ đánh."
Đỗ Cách thở dài một tiếng.
"Rõ ràng bộ công pháp này cũng có dùng để chữa bệnh cứu người."
"Hơn nữa gia sư cũng từng nói, công pháp này luyện đến chỗ cao còn có thể đoạt lấy tạo hoá của đất trời về làm của riêng. Đến khi đấy mới được xem là lĩnh ngộ được đại đạo căn bản."
"Lấy tài năng của vãn bối, sợ là cả đời cũng không lĩnh ngộ được chân lý này. Đến Y Tiên Cốc cũng là vì muốn mượn trí tuệ của chư vị đại y, chúng ta cùng nhau tìm hiểu bộ công pháp này, khôi phục tổng cương bị sư phụ hủy diệt. Khiến bộ công pháp tiến đến trình độ cao hơn..."
Đoạt lấy tạo hoá của đất trời về làm của riêng?
Các trưởng lão của Y Tiên cốc quay mặt nhìn nhau, họ đều thấy được sự tham lam trong mắt đối phương.
Cái này rõ ràng là cơ duyên đưa đến cửa!"
"Được, chúng ta cùng nhau tìm hiểu bộ công pháp này."
Môn chủ nhìn Đỗ Cách, rồi chợt lắc đầu nói.
"Vương Sùng, vừa rồi ta vốn định thu ngươi làm đồ đệ, nhưng công pháp của lệnh sư để lại đã gần chạm đến đạo của tạo hoá. Lấy năng lực của ta sợ rằng không thể dạy được ngươi. Không bằng ta thay sư phụ thu đồ đệ, ta và ngươi trở thành huynh đệ đồng môn, thế nào? Bài vị của lệnh sư, ngươi cũng có thể đưa vào Y Tiên Môn để cung phụng..."
"Bài vị sư phụ ta cũng có thể vào Y Tiên Môn?"
Đỗ Cách dường như bị tin vui này làm choáng váng.
"Tất nhiên." Môn chủ cười nói.
"Sư đệ hiến công pháp, giúp y đạo ta hưng thịnh. Từ trên xuống dưới của Y Tiên Môn đều thừa nhận ân đức của lệnh sư. Tôn sư đương nhiên là có thể nhận vinh dự này..."
"Đa tạ môn chủ."
Đỗ Cách cảm kích nhìn môn chủ, sau đó khom người. ...
Tất cả y sư đều cao thượng sao?
Tất nhiên là không rồi.
Ít nhất là sau khi họ bước lên con đường tu hành thì đã chẳng phải.
Người bệnh trong dân gian có rất nhiều.
Nhưng chưa bao giờ thấy những y tu cao cao tại thượng này chủ động đi ra ngoài khám bệnh giúp đỡ cho dân chúng...
Những y tu này đa phần đều dành thời gian ở Y Tiên Môn luyện chế đan dược, hoặc là chờ những tu sĩ thân thể xảy ra vấn đề tìm tới cửa, sau đó từ tay họ đổi một lượng linh thạch lớn, rồi sẽ dùng nó để tu luyện.
Y thuật, chẳng qua chỉ là một phương thức giúp cho họ đổi lấy vật tư tu hành mà thôi.
Họ thật sự không thấy màn trình diễn vụng về của Đỗ Cách ư?
Chưa chắc.
Câu chuyện bịa đặt của Đỗ Cách đầy sơ hở, căn bản là không chịu nổi suy đoán, cũng không chịu nổi điều tra...
Nhưng dù họ có biết được sự thật thì sao?
AI quan tâm chứ?
Có công pháp của Đỗ Cách là đủ rồi.
Như Đỗ Cách đã nói, đây là ma công, không ai có thể ngăn cản sự hấp dẫn của ma quỷ...
Không đúng.
Nó là công pháp gần với đại đạo, nếu dùng tốt thì có thể trị thương chữa bệnh.
Y sư chữa bệnh cho ngươi, thu chút linh lực của ngươi làm thù lao thì đã làm sao?
Các y tu rất thích cái lớp vỏ bọc mà Đỗ Cách tạo ra cho môn công pháp, nó phù hợp với nghề nghiệp của họ một cách hoàn mỹ.
Họ rất thích hai câu tổng cương kia:
"Đạo của trời, tổn có thừa mà bổ không đủ; đạo của người, tổn không đủ mà phụng có thừa."
Đây rõ ràng là công pháp chính đạo, không ai có thể vu hãm họ được.
Không thể không nói, Đỗ Cách đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.