Chương 472: Đó Mới Thật Sự Là Danh Môn Đại Phái
Chương 472: Đó Mới Thật Sự Là Danh Môn Đại PháiChương 472: Đó Mới Thật Sự Là Danh Môn Đại Phái
"Lúc trước sư phụ thông qua tàn thiên, từ không sinh có, từng bước ngộ đạo, vô cùng trắc trở gian nan. Hiện tại ta đã nắm giữ chân ý của đạo, tuỳ thời có thể diễn hoá cho chư vị sư huynh xem kỹ, từ đó ngược dòng tìm về tổng cương. lấy trí tuệ của chư vị sư huynh, việc này nhất định sẽ dễ dàng hơn việc ngộ độ của sư phụ rất nhiều."
"Sư đệ nói rất đúng."
Lê An Giang cười nói.
"Chưởng môn sư huynh, mặc dù chuyện này dễ dàng, nhưng muốn tìm ra tổng cương thì sợ là cũng phải hao phí một đoạn thời gian."
Đỗ Cách nhìn Lê An Giang, thận trọng chuyển đề tài.
"Hơn nữa chuyện công pháp một khi truyền ra thì sợ rằng sẽ dẫn đến việc cái đại tông môn dòm ngó, họ sợ là sẽ không cho phép Y Tiên môn mượn công pháp này phát triển."
"Tài nguyên trên đời có hạn, nếu Y Tiên Môn lớn mạnh thì nhất định phải cùng họ tranh đoạt tài nguyên. Hơn nữa khi có công pháp này, các tông môn khác sợ rằng sẽ lâm nguy. Dù sao công pháp mà sư phụ sáng tạo quả thật rất giống với ma công."
Lê An Giang nhíu mày:
"Sư đệ, ý đệ muốn gì?"
Đỗ Cách dừng một chút, lại nói.
"Ta muốn giúp chư vị sư huynh nâng tu vi lên tới cảnh giới Hợp Thể trong thời gian ngắn nhất."
Tất cả mọi người lập tức yên tĩnh, không khí chung quanh dường như cũng bị ngưng trệ.
Đỗ Cách nhìn mọi người, tiếp tục nói:
"Chỉ cần hai mươi mấy huynh đệ chúng ta đều tăng lên tới Hợp Thể thì dù họ có muốn động thủ với chúng ta thì cũng phải cẩn thận suy xét."
"Ta biết chư vị sư huynh y giả nhân tâm, không muốn tạo ra tranh chấp. Nhưng nếu muốn bảo vệ công pháp, muốn chấn hưng lại Y Tiên Môn thì không nhẫn tâm sợ là không được."
"Những tông môn đỉnh cấp như Thiên Đạo Viện hay Trường Sinh Trai, trong lúc chấn hưng cũng không ít lần tạo ra những màn mưa máu..."
Đây mới là mục đích của ngươi đúng không!
Đám người Lê An Giang quay mặt nhìn nhau, không ai nói chuyện. Tâm tư nhỏ bé của Đỗ Cách đã bày rõ lên mặt bàn rồi, hắn chính là đang muốn lợi dụng Y Tiên Môn giúp bản thân lớn mạnh.
Nhưng đó là Hợp Thể đấy?
Ai có thể ngăn cản sự cám dỗ này chứ?
Bởi vì Y Tiên Môn bị hạn chế bởi vị trí địa lý nên ngay cả sư phụ của họ cũng không thể tu luyện đến Luyện Hư Cảnh!
Hơn hai mươi tu sĩ Hợp Thể, đó mới thật sự là danh môn đại phái!
Ựcl
Cũng không biết là ai đang nuốt nước bọt.
Đỗ Cách phẳng phất như không nghe được động tĩnh phía sau mà tiếp tục dụ dỗ từng bước: "Chưởng môn sư huynh, Hóa Thần Cảnh chỉ có tuổi thọ một ngàn năm. Lỡ như, ý ta là lỡ như thôi, chúng ta không thể phá giải tổng cương trước khi sư huynh hao hết tuổi thọ thì dù các ngươi có muốn mượn điều này để đột phá thì sợ rằng sẽ không còn kịp."
"Huống chi có nhiều sư huynh chỉ có cảnh giới Nguyên Anh. Chưởng môn sư huynh không lo cho mình thì cũng phải suy xét cho các sư huynh khác. Chẳng lẽ chưởng môn sư huynh nhẫn tâm đưa tiễn từng người đến nơi cuối cùng ư?"
Lời này vừa nói ra các trưởng lão Nguyên Anh rốt cuộc cũng không bảo trì được sự bình tĩnh. Lê An Giang là Hóa Thần Cảnh, ít nhiều thì cũng còn có năm sáu trăm năm thọ mệnh, nhưng họ chỉ mới là Nguyên Anh, nếu không thể đột phá thì một hai trăm năm sau, nói không chừng liền hóa thành bụi đất.
Pháp môn trường sinh ở ngay trước mắt, ai lại nguyện ý tụt lại giữa chừng?...
"Chưởng môn sư huynh, ta cảm thấy tiểu sư đệ nói đúng, công pháp đạo trời rất nghịch thiên, nếu không có đủ tu vi để trấn giữ thì sợ rằng Y Tiên Môn còn chưa kịp quật khởi thì cũng đã biết mất."
"Chúng ta không thể làm áo cưới cho người khác!"
"Chưởng môn sư huynh, làm đi!"...
Đây quả thật là gắp lửa bỏ tay người!
Lê An Giang nhìn Đỗ Cách, nếu cứ tiếp tục như vậy thì Y Tiên Môn sợ rằng sẽ biến thành y ma môn!
"Chưởng môn sư huynh, ta biết ngươi cả đời cứu người, không thể đưa ra quyết định nhẫn tâm như vậy, cũng lo lắng sẽ đưa Y Tiên Môn vào tuyệt lộ."
Đỗ Cách nhìn Lê An Giang, nghiêm mặt nói.
"Nhưng người làm đại sự thì không thể câu nệ tiểu tiết được. Chỉ khi nào y đạo phát triển mạnh thì chúng ta mới có thể giúp đỡ nhiều người hơn."
"Còn về phần thế nhân chỉ trích, Vương Sùng có thể thay Y Tiên Môn gánh vách. Nếu Y tiên môn thật sự đi đến tuyệt lộ thì chưởng môn sư huynh có thể đưa ta ra chống tội, dù sao công pháp là ta đưa đến, việc cũng là do ta làm."
"Y tiên môn ngày thường tích phúc tích đức, nếu giao một ma đầu như ta ra thì họ nhất định sẽ để lại cho Y Tiên Môn một con đường sống."
Đỗ Cách lại một lần nữa chắp tay vái lạy Lê An Giang.
"Chưởng môn sư huynh nguyện ý đón sư tôn ta vào Y Tiên Môn, vì báo ân tình này, Vương Sùng muôn lần chết cũng không chối từ. Chỉ cầu y đạo lại hưng thịnh..."
Cái đệt!
Lê An Giang trừng Đỗ Cách.