Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 479 - Chương 479: Thân Phận

Chương 479: Thân Phận Chương 479: Thân PhậnChương 479: Thân Phận

Hắn bình tĩnh nhấp vào. Những cái khác không có gì thay đổi, chỉ là tỉnh thần lực của hắn lại tăng thêm 2000. trở thành 6200.

Không thể không nói, ở trên chiến trường dị tỉnh, tỉnh thần lực quả thực tăng rất nhanh, không trách được đám người Nam Hữu Long có tới tận hơn mấy vạn tỉnh thần lực!

Trong top 10 không có bất kỳ sự thay đổi nào.

Thay đổi duy nhất có lẽ là thân phận của họ, có người từ đệ tử ngoại môn biến thành đệ tử nội môn, có người từ tạp dịch biến thành đệ tử nhập thất...

Có vẻ như những người nằm trong top 10 đều đang hăng hái chiến đấu cho số phận của mình.

Mà thân phận của hắn, cũng trở thành đệ tử Y Tiên môn, thân phận chưởng môn Thất Tinh môn lúc trước đã bị che lấp đi.

Đối với hắn mà nói thì đây là một chuyện tốt. So với Y Tiên Môn, Thất Tinh Môn mới chính là căn cứ của hắn.

Hôm nay chỉ mới là bước đầu hình thành thị trường chứng khoán mậu dịch, còn rất yếu ớt, rất dễ dàng bị người phá hoại, nếu hấp dẫn ánh mắt của chiến sĩ trên chiến trường dị tỉnh đến Y Tiên môn thì rất tốt.

Dù sao thì đám chó kia thực lực còn rất thấp, họ thà để dành tâm tư đi nhằm vào Thất Tỉnh Môn, cũng nhất định không dám tới trêu chọc Y Tiên Môn đại danh lừng lẫy ở tu chân giới.

Tất nhiên rồi, lúc này, hắn đã không còn sợ họ nữa.

Ai có thể thăng cấp đến Nguyên Anh kỳ trong một tháng chứ?...

Môn phái đệ nhất thiên hạ?

Lê An Giang nhìn tiểu sư đệ mới nửa ngày trước còn không quen biết này, trong lòng lại lần nữa sinh ra cảm xúc phức tạp.

Hắn đột nhiên không nhìn rõ, mình giữ lại Vương Sùng, rốt cuộc là đúng hay sai?

Tiểu tử này quá kỳ quái.

Lê An Giang ho khan một tiếng, nói:

"Tiểu sư đệ, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, trước tiên phải chú trọng nâng cao thực lực của sư đệ đã."

"Đúng vậy, trước tiên phải nâng cao thực lực, vẫn là sư huynh cân nhắc chu đáo, không có thực lực thì sẽ không có gì cả."

Đỗ Cách cười cười hỏi:

"Chưởng môn sư huynh, không biết Y Tiên môn có bệnh nhân nào ở cảnh giới Hóa Thần hay không?”

Lê An Giang hơi nghẹn lại, theo bản năng lau mồ hôi thầm nghĩ, thời điểm cái tên này mới vừa vào sơn môn chỉ mới là kim đan mà hắn có thể tùy ý xử lý bất kỳ lúc nào, thế mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã lên tới cảnh giới Hóa Thần rồi ư?

Cứ tiếp tục theo trạng thái này thì sợ là không tới vài ngày nữa, cái vị trí chưởng môn này của hắn sợ là không đảm bảo được.

Đỗ Cách quan tâm nhìn Lê An Giang, ra vẻ ảm đạm nói:

"Là ta thăng cấp quá nhanh sao? Ta cứ nghĩ nếu mình sớm ngày lên tới cảnh giới Hóa Thần thì có thể trợ giúp các sư huynh khác tăng lên công lực. Dù sao, chuyện chúng ta làm, nhìn bề ngoài thì khá ổn thỏa, nhưng trong đó vẫn là ngập tràn nhiều nguy hiểm, nếu có thể tăng thực lực của mình lên thì cũng có thể bảo đảm an toàn cho mọi người." Nghe vậy, hô hấp của một đám trưởng lão Nguyên Anh kỳ đột nhiên tăng nhanh hơn rất nhiều, họ không hẹn mà cùng hướng ánh mắt về phía chưởng môn của mình.

Thiên phu sở chỉ, vô tật nhi chung. *

*Ngàn người chỉ trỏ, không bệnh mà chấm dứt, ý chỉ miệng lưỡi người đời có thể giết chết người.

Đối mặt với ánh mắt áp lực của đông đảo sư đệ, Lê An Giang hít sâu một hơi, nhìn về phía Đỗ Cách, gật đầu:

"Có. Một trưởng lão của Trường Sinh Trai không thể đột phá cảnh giới Hóa Thần Cảnh và huyện hóa hư không, được Trường Sinh Trai đưa tới Y Tiên Môn của ta trị liệu. Lúc này tiên môn đã chữa khỏi, chỉ là vẫn ở trong trạng thái hôn mê sâu, có thể dễ dàng vận dụng linh lực của hắn..."

Trong mắt Đỗ Cách xẹt qua một tia kinh ngạc vui mừng, hắn lại hỏi:

"Luyện Hư Cảnh có không?"

Lòng người không đủ rắn nuốt voi. *

*Ý chỉ lòng tham không đáy

Lê An Giang nhìn Đỗ Cách, nói:

"Luyện Hư Cảnh vẫn là cao thủ cao cấp của tông môn, một người đã đủ để trấn áp môn phái như chúng ta, kinh nghiệm tu hành của họ phong phú, thực lực lại mạnh mẽ, phần lớn thời gian đều bế quan. Trong quá trình tu hành, hầu như sẽ không xảy ra sai lầm gì. Cho dù có sai lầm, họ cũng sẽ không tới Y Tiên Môn chúng ta điều trị."

"Như vậy thì thật đáng tiếc."

Đỗ Cách lắc đầu, nhìn Lê An Giang, cam đoan:

"Chỉ là chưởng môn sư huynh cứ yên tâm, trong thời gian ngắn nhất ta sẽ thăng lên Luyện Hư Cảnh, giúp chưởng môn sư huynh tăng thêm công lực."

Mặc dù hiện tại, Lê An Giang cũng đã cảm giác được Y Tiên Môn đang ở bên vách núi, làm sao dám thúc giục Đỗ Cách.

Hắn cười mỉa mai một tiếng, liên tục xua tay:

"Không vội, không vội, thời gian của chúng ta còn rất dài, ngươi giúp chư vị sư đệ tăng lên là được rồi."......

Sau đó, tất cả mọi thứ đều trở về quỹ đạo bình thường.

Đỗ Cách mang theo một nhóm trưởng lão di chuyển gần trên đỉnh núi, hỗ trợ điều trị cho bệnh nhân có cảnh giới cao, nhân tiện rút linh lực của họ xem như thù lao, còn ước định phương pháp trích phần trăm khôi phục linh lực với bệnh nhân đã trị liệu tốt.
Bình Luận (0)
Comment