Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 507 - Chương 507: Tu Sĩ Luyện Hư Cảnh

Chương 507: Tu Sĩ Luyện Hư Cảnh Chương 507: Tu Sĩ Luyện Hư CảnhChương 507: Tu Sĩ Luyện Hư Cảnh

Bước xuống bàn giải phẫu, Đỗ Cách lại chào hỏi với mấy người Trịnh Đình Văn một lần nữa:

"Trịnh trưởng lão, Giam Tu Viện xử lý những người loạn thế như thế nào?"

"Ngoại trừ Quốc Khánh Quốc và ma môn, Giam Tu Viện đều cử người đi qua đó điều tra kiểm tra thực hư."

Trịnh Đình Văn nói:

"Chậm thì ba ngày, nhiều thì năm ngày, bọn họ sẽ quay về Giam Tu Viện, báo cáo kết quả cho người có cấp bậc cao hơn."

"Người được cử ra ngoài đều là tu sĩ Luyện Hư cảnh sao?"

Đỗ Cách hỏi.

"Đúng vậy."

Trịnh Đình Văn nhìn Đỗ Cách, nói:

"Các ngươi phá hoại kinh thành quá nhiều, các tu sĩ dưới cấp bậc Luyện Hư Cảnh đều không ứng phó được, hơn nữa phần lớn những người đó đều là đệ tử nội môn của danh môn đại phái, nếu người được cử đi có cảnh giới quá thấp, đến cả mặt bọn họ cũng không gặp được."

"Hiện tại Giam Tu Viện còn nhiều cao thủ không?"

Đỗ Cách lại hỏi.

"Còn mười tu sĩ Luyện Hư Cảnh, Hóa Thần Cảnh trưởng lão có hơn trăm người."

Trịnh Đình Văn nói:

"Viện trưởng đang bế quan, bình thường gần như đều không hỏi đến chuyện ở thế gian."

"Viện trưởng là Hợp Thể Cảnh sao?"

Đỗ Cách hỏi.

"Đúng vậy."

Trong lúc Trịnh Đình Văn nói chuyện, tim đập nhanh liên hồi:

"Vương... Vương minh chủ, ngươi muốn ra tay với viện trưởng sao?"

Mấy người Trần Đạt đột ngột ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn về phía Đỗ Cách.

"Xem ngươi nói kìa..."

Đỗ Cách cười cười:

"Trịnh trưởng lão, ngươi đừng quên mục đích của liên minh hỗ trợ linh lực của chúng ta là gì? Ngươi không muốn tăng cảnh giới lên thêm một bậc nữa sao? Hơn nữa mỗi một cao thủ đều là sự trưởng thành và hi vọng đối với liên minh hỗ trợ linh lực của chúng ta."

Ừng ức!

Trịnh Đình Văn nuốt nước bọt, duỗi tay lau mồ hôi lạnh trên trán:

"Minh chủ, viện trưởng là Hợp Thể Cảnh, chưởng quản tất cả tu sĩ của một quốc gia, nếu liều lĩnh động đến ông ta, chỉ sợ sẽ dao động nền tảng quốc gia..."

Dao động nền tảng quốc gia?

Vậy là vì ngươi còn chưa biết rõ chuyện ta đang làm, đó mới là chuyện có thể dao động nền tảng quốc gia thật sự. Nếu làm được, quốc quân Yến Quốc các ngươi cũng phải nghe lời ta...

Đỗ Cách xua tay:

"Không cần phải lo, gia nhập liên minh hỗ trợ linh lực cũng không ảnh hưởng đến chức vụ viện trưởng của ông ta, trừ phi chiến đấu hoặc là chia của... chia hoa hồng, những lúc khác các ngươi muốn làm gì thì làm, hơn nữa vì sao Giam Tu Viện luôn thua kém những đại tông môn đó chứ, còn không phải là vì có Đại Thừa Cảnh tọa trấn sao?

Gia nhập vào chúng ta, viện trưởng sẽ có được con đường tắt thăng cấp đến Đại Thừa Cảnh, ông ta chắc chắn sẽ đồng ý thôi. Không lẽ các ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện đưa những môn phái lớn kia vào trong phạm vi giám thị luôn sao? Chỉ giám thị một vài môn phái nhỏ thì có gì vui chứ?"

Trịnh Đình Văn cười khổ nói:

"Nói nghe thì dễ lắm. Giam Tu Viện vốn là do Yến Quốc thành lập, đại tông môn không hề công nhận..."

"Trịnh trưởng lão, đừng nói mấy chuyện làm nhụt chí như thế chứ. Các ngươi làm không được, nhưng có liêm minh hỗ trợ linh lực giúp đố, tin chắc rằng ngày đó sẽ không còn quá xa."

Đỗ Cách cười ngắt lời ông ta, cười nói:

"Ta sẽ thuyết phục vt, giám thị toàn bộ tu sĩ trong thiên hạ mới không uổng cái danh Giam Tu Viện. Những danh môn đại phái kia không nên tự do nằm ngoài vòng kiểm soát như thế."

Mấy người Trịnh Đình Văn quay sang nhìn nhau, cảm nhận được dã tâm của Đỗ Cách, nhưng cũng không khỏi mang lòng hướng đến tương lai tốt đẹp mà Đỗ Cách miêu tả.

Thấy mọi người đều im lặng, Đỗ Cách đứng lên nói:

"Mấy ngày tiếp theo, các trưởng lão đi nghỉ ngơi dưỡng thương trước đi, chúng ta tranh thủ chặn mấy tên tu sĩ Luyện Hư Cảnh kia lại trước khi bọn họ chạy về đến kinh thành, biến bọn họ trở thành người một nhà trước, sau đó lại đến lượt viện trưởng sau."

Hắn cười ha ha:

"Đợi đến khi tất cả mọi người làm việc trong Giam Tu Viện đều gia nhập vào liên minh hỗ trợ linh lực, viện trưởng không muốn gia nhập cũng sẽ không còn ai nghe lời ông ta nữa..."

Trịnh Đình Văn nghẹn họng nhìn trân trối, âm thầm thở dài trong lòng, không hổ là người loạn thế tự phong, dã tâm và năng lực của hắn đã chú định thế đạo muốn không loạn cũng không được......

Thiên Đạo Viện.

La Thương đối mặt với mấy người Giam Tu Viện chạy đến điều tra tình huống, tức giận đến đỏ mặt:

"Ăn nói bậy bạ, mấy ngày nay ta luôn ở trong Giam Tu Viện tu hành, cần cù chăm chỉ, các vị sư huynh đệ đều có thể làm chứng cho ta, sao ta có thể chạy đến kinh thành gây chuyện được chứ?"

"Đúng vậy, đúng vậy, La sư huynh tốt bụng giúp đỡ mọi người, chúng ta đều từng được La sư huynh giúp đỡ, đến cả sư tôn đều khen hắn tốt, bảo chúng ta xem hắn là tấm gương, sao có thể là người loạn thế được chứ?"
Bình Luận (0)
Comment