Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 544 - Chương 544: Tỏa Sáng

Chương 544: Tỏa Sáng Chương 544: Tỏa SángChương 544: Tỏa Sáng

"Vì sao các ngươi lại không nghĩ đến chuyện phản kháng chứ? Lỡ như thắng thì sao?"

La Thương khó chịu nhìn mọi người:

"Chúng ta có hơn bốn trăm người, chỉ cần có một người thức tỉnh kỹ năng khắc chế Vương Sùng thì chưa chắc không có cơ hội lật ngược tình thế, trong chiến trường dị tỉnh, bất cứ chuyện gì cũng đều có thể xảy ra."

"Khắc chế cái con khỉ khô, đến tận lúc này mà chúng ta còn chưa biết từ khóa của Vương Sùng là cái gì. Hơn nữa, ngoài trừ mấy người chúng ta hợp tác với nhau, bốn trăm người còn lại đều chỉ lo thân mình, thò đầu ra là lập tức bị đánh, đến cả điểm thuộc tính còn cày không được thì làm sao có thể tìm được họ chứ?"

Kỳ Tông Vọng nói:

"Sau khi Vương Sùng thu phục xong các tông môn còn lại, hắn sẽ lập tức ra tay với các quốc gia xung quanh ngay, các ngươi có tin không! Ta không thấy bất cứ hi vọng chiến thắng nào..."

"Chủ tuyến thì thế nào?"

La Thương nói.

"Khởi động lại con đường phi thăng, không phải trong thông báo của Vương Sùng đã nói rồi sao!"

Sư Xuân Kỳ thở dài nói:

"Lão La, nếu so với Vương Sùng đã tập hợp gần như tất cả các môn phái lớn mà nói thì ngươi cảm thấy mấy môn phái còn lại sẽ tin chúng ta hay là tin Vương Sùng đây? Trừ phi thật sự có tiên nhân giáng thế, nếu không sẽ không có ai có thể khống chế được Vương Sùng.

Chuyện đã tới nước này, gạt các ngươi cũng không có ý nghĩa gì nữa. Từ khóa của ta là phẩm hạnh, lúc ở Tắc Nhai Thư Viện còn có thể cày, nhưng ở trong núi sâu rừng già này chỉ có nước chờ chết."

"Từ khóa của ta là cạnh tranh."

Doãn Tuấn Đường giơ tay nói.

"Ta là lo liệu."

Ngưu Tử Liêm nói.

"Ta là ngưng tụ."

La Thương nói.

"Ta là tỏa sáng."

Kỳ Tông Vọng nhìn mọi người cười khổ:

"Cũng giống như Sư Xuân Kỳ, ở núi sâu rừng già, ta không thể nào tỏa sáng được, coi như thua rồi. Ta chỉ là cảm thấy rất kỳ lạ, những người khác đều là phế vật hết sao? Đến bây giờ mà còn chưa đá chúng ta ra khỏi top mười nữa."

"Ít nhất chúng ta còn làm một vài việc ảnh hưởng đến thế giới, những người khác bị Vương Sùng đuổi bắt lo chạy trốn như thỏ, chỉ cần lú đầu ra là sẽ bị đánh chết ngay, vượt qua được chúng ta mới là lạ đó."

Sư Xuân Kỳ cười khổ, mở giao diện cá nhân ra, sau đó đột nhiên ngẩn người nói:

"Các vị, thân phận của chúng ta thay đổi rồi, Vương Sùng sắp sửa ra tay với chúng ta."

Mấy người còn lại đều vội vàng mở giao diện cá nhân ra.

Quả nhiên, thân phận đệ tử các tông môn trước đó của họ đã thay đổi thành khí đồ của Thiên Đạo Viện, khí đồ của Bích Hải Cung vân vân... "Vương Sùng đang muốn dùng định vị thân phận để tìm kiếm chúng ta!"

Ngưu Tử Liêm lắc đầu:

"Tiếp theo, chỉ cần chúng ta làm chuyện gì khác, có được thân phận mới là hắn sẽ có thể định vị chính xác vị trí của chúng ta. Không để lại cho chúng ta bất cứ con đường sống nào mà!"

"Lão Ngưu, sao lại không có đường sống nào chứ? Tiếp theo đây chỉ cần chúng ta không làm gì hết, vậy hắn muốn tìm ra chúng ta cũng rất khó!"

Ánh mắt Doãn Tuấn Đường sáng lên nói:

"Dù sao thân phận đã thay đổi, chúng ta cứ dứt khoát kéo dài hơi tàn rán sống đến khi chiến trường dị tỉnh kết thúc là được, chỉ cần Vương Sùng giết chết những người còn lại, nói không chừng có thể kiếm được thân phận top mười, có về cũng sẽ là công thần của tỉnh cầu. Chúng ta đánh không lại Vương Sùng, không lẽ còn không trốn được những người khác sao?"...

Đỗ Cách thống nhất những môn phái lớn nhất xong, đã không cần phải chạy tới chạy lui nữa.

Chỉ cần tiện tay cử ra vài tên Đại Thừa Cảnh là có thể dẹp yên những môn phái nhỏ nhặt kia.

Bắt chưởng môn và trưởng lão của họ đến, để Đỗ Cách đích hân cầm đao, thực hiện vài cuộc phẫu thuật, lại bơm cho họ một ít linh lực là sẽ có thể biến họ thành người một nhà ngày.

Đỗ Cách chỉ tốn vài tháng là đã có thể thống nhất giới tu hành lại làm một, không còn phân chính môn phái chính tà gì nữa.

Còn những quốc gia trong thế gian.

Có được thực lực mạnh mẽ, muốn mời chào họ cũng là chuyện dễ dàng như trở bàn tay, chuyện Đỗ Cách cần làm vẫn cứ là cử người mời mấy hoàng đế kia đến, sau đó làm phẫu thuật, bơm công lực, thảo luận chính sách thuế má, phổ biến thị trường chứng khoán... ...

Thống nhất giới tu hành và các quốc gia ở thế gian, Đỗ Cách thật sự đã làm được cướp bóc cao thượng.

Chia đều linh lực cho các tu sĩ, rút ngắn đi không biết bao nhiêu thời gian công sức tu hành của những tu sĩ ở tầng lớp thấp nhất.

Ở thế gian, mỗi người đều có cơm ăn, mỗi người đều có nhà ở.

Tuy rằng muốn ăn cơm cần bản thân phải tự đi làm việc kiếm lấy, nhà cũng chỉ là mấy căn nhà trên mặt giấy, không biết đến lúc nào mới có thể thật sự đi vào ở.

Lại còn phải bắt cả nhà đều phải đi làm, mỗi tháng phải trả khoản vay tín dụng...
Bình Luận (0)
Comment