Chương 546: Đừng Bỉ Quan Như Thế
Chương 546: Đừng Bỉ Quan Như ThếChương 546: Đừng Bỉ Quan Như Thế
"Ngươi sẽ không làm thế à?"
Đan Tòng nói:
"Một khi phong cách chiến đấu của ngươi bị lan truyền ra ngoài, tất cả mọi người đều sẽ học theo, ở chiến trường dị tỉnh tiếp theo, ngươi sẽ không còn ưu thế nữa."
NÑgu xuẩn!
Ta dám làm như thế là bởi vì ta có đến hai từ khóa!
Không hiểu sao Đỗ Cách lại nhớ đến khu mô phỏng thứ hai.
Lúc đó có rất nhiều người cũng bắt chước hắn nổi điên, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ là chuẩn bị tọa độ chính xác cho hắn mà thôi.
Người giống ta rất tục, người bắt chước ta phải chết.
Muốn nổi điên đúng cách, nào dễ dàng như thế chứ.
"Lão Đan, đừng bi quan như thế, ngươi còn nhớ rõ lúc đầu khi ta tìm người hợp tác đã nói cái gì?"
Đỗ Cách nhìn Đan Tòng, lắc đầu cười cười.
"Cái gì?"
Đan Tòng nhíu mày.
"Ta muốn phân phối vị trí top mười ra ngoài, một một tỉnh cầu đều sẽ chia cho một vị trí, như vậy sẽ có càng nhiều người sống sót."
Đỗ Cách đan tay vào nhau:
"Bây giờ ta đang chuẩn bị làm như thế."
"Vì sao chứ?"
Đan Tòng mở to mắt nhìn:
"Để cho người của tỉnh cầu ngươi giữ top mười thì các ngươi sẽ lấy được càng nhiều tài nguyên hơn mà."
"Bởi vì ta không ưa cách làm của hiện vũ trụ giải trí, họ có tư cách gì mà đùa giỡn mạng người chứ, chúng ta không phải công cụ để họ tìm niềm vui."
Trên mặt Đỗ Cách tràn ngập ánh sáng thánh mẫu:
"Không phải mấy người đó muốn nhìn chúng ta tranh đấu sao? Ta cứ không cho họ có cơ hội hóng chuyện đó, ta chỉ muốn làm cho càng nhiều người sống sót mà thôi.
Hôm nay ta giúp đỡ người khác, sau này, ở chiến trường dị tỉnh khác, ta hi vọng người khác cũng có thể hỗ trợ tỉnh cầu của ta. Khi tất cả chiến sĩ dị tỉnh đều hình thành quan niệm chia đều tài nguyên thì sẽ càng có nhiều người có thể sống sót từ việc thiện này của chúng ta. Ta muốn thông qua phương pháp này để phá nát âm mưu của hiện vũ trụ giải trí..."
Đầu của ngươi bị cửa kẹp sao!
Đan Tòng nhìn Đỗ Cách, đầu óc lại rơi vào mê mang.
Bởi vì hắn ta nhận ra hình như Vương Sùng thật sự nghiêm túc. Hắn ta nuốt nước bọt, mày nhíu chặt lại, trông cậy vào việc người khác sẽ từ bi, ngươi không biết lòng người đen tối đến mức nào sao?
Sao ta lại không nhận ra ngươi có một tấm lòng thánh mẫu đến thế chứ? Nếu ngươi là như thế, sau khi ngươi quay về, người trên tỉnh cầu của ngươi sẽ đưa ngươi lên tòa án quân sự đó!
"Ta biết chuyện này có chút lý tưởng hóa, nhưng chuyện gì cũng cần có ngươi đi làm, ta sẵn lòng là người đầu tiên khiêu chiến lòng người trong chiến trường dị tỉnh này."
Đỗ Cách cười cười.
Đỗ Cách không cố giả vờ gì cả, hắn biết rất rõ Đan Tòng đang nghĩ gì.
Nhưng hắn không quan tâm.
Gom hết top mười cho Khải Nguyên Tỉnh mới là nằm mơ giữa ban ngày, chỉ cần là người thì đều biết giả vờ, hắn không thể nào phân biệt được rốt cuộc thì mấy tên đang khoác thể xác của người khác kia là người của tỉnh cầu nào.
Bí mật có thể giữ một lần, còn có thể giữ đến lần thứ hai sao?
Cho nên cách thức chiến đấu của hắn sớm muộn gì cũng sẽ bị truyền ra ngoài.
Nếu sẽ bị tiết lộ, vậy còn không bằng để chính hắn tự truyền đi.
Kỹ năng trong chiến trường dị tỉnh có khả năng sẽ được mang ra ngoài hiện thực.
Nhưng khi hắn ở khu mô phỏng, kỹ năng của từ khóa thứ hai sẽ được mang ra ngoài một trăm phần trăm, không có chuyện đi vào chiến trường dị tỉnh rồi kỹ năng sẽ không mang ra ngoài được.
Mà từ khóa thứ hai của hắn lại là cao thượng.
Kỹ năng Y giả nhân tâm thứ hai trong từ khóa cao thượng của hắn sẽ làm cho người từng được hắn trợ giúp sẽ có thiện cảm với hắn.
Vậy vì sao phải giới hạn sự giúp đỡ này trong phạm vi Khải Nguyên Tỉnh thôi chứ?
Gần, hắn giúp chín người không mạnh bằng hắn có được tài nguyên và cơ hội sống sót, sau khi nhưng người này quay về, chắc chắn sẽ trở thành nhân viên quản lý cấp cao của những tỉnh cầu khác.
Xa, hắn giúp đỡ bá tánh của mười tỉnh cầu, phân chia tài nguyên ra ngoài, cho họ mạng sống, đó chính là sự giúp đỡ lớn nhất...
Trong chiến trường dị tỉnh sau này, chỉ cần gặp được một hai chiến sĩ dị tỉnh có thiện cảm với hắn, hắn cũng lời to rồi.
Dù sao thì hắn cũng phải trải qua bảy lần chiến trường dị tỉnh. ...
Một hương vị khác biệt lan ra từ trái tim của Đan Tòng.
May mắn?
Hay là cảm động?
Hắn không thể nói rõ được.
Giải Trí Liên Vũ Trụ là cây đao nhọn treo trên đỉnh đầu của mỗi một nền văn minh, tất cả mọi người đều nói ra miệng là phải phản kháng, nhưng thực tế thì đều trở thành sâu kiến vì lợi ích của bản thân mà tranh đoạt.
Có thể mang về tài nguyên cho nền văn minh của mình cũng đã là anh hùng rồi.
Người có thể đứng lên phản kháng Giải Trí Liên Vũ Trụ, dùng hành động áp vào thực tế thì trước mắt chỉ có mỗi một mình Vương Sùng.
Vương Sùng bị ngu à?
Đương nhiên là không ngu rồi.