Chương 558: Quỷ Vương
Chương 558: Quỷ VươngChương 558: Quỷ Vương
Nói nữa thì đây là lần đầu tiên hắn trải qua bối cảnh đô thị, cái tận thế lần trước không tính.
Không ngờ, trong lúc Đỗ Cách đang tùy ý trôi nổi.
Trong thành phố, có rất nhiều ánh mắt cũng đang dõi theo hắn.
Cùng lúc đó, trong một group chat đang bị spam tin nhắn.
"Thấy chưa thấy chưa? Trên đầu ta có một con quỷ vương bay qua."
"Đệt, thánh thần ơi, từ lúc nào mà quỷ vương dám đi ra ngoài đi dạo giữa ban ngày ban mặt thế, hắn không sợ bị mặt trời thiêu đốt hả?"
"Muốn nhào lên đánh hắn ghê!"
"Quỷ vương dám chạy ra giữa ban ngày, ngươi có nhào lên thì cũng chỉ là chịu chết!"
"Là con quỷ vương ở Bắc Mang Sơn sao?"
"Con ở Bắc Mang Sơn không dám xuất hiện giữa ban ngày mà!"
"Hắn chỉ là không có đi ra, không có nghĩa là hắn không dám ra."
"Các ngươi nói coi có khi nào là phong ấn ở Thiên Sư Sơn bị phá, lão quỷ thời viễn cổ bị thả ra ngoài không?"
"Chờ chút, ta đi hỏi phụ huynh đã."
"Thật ra lúc nãy ta còn thấy vài con quỷ nữa, toàn chui vào bên viện, ta vốn định ra tay xử lý họ rồi, kết quả lại bị tên quỷ vương đột nhiên từ đâu chui ra làm sợ hết hồn."
"Không chỉ riêng chỗ chúng ta, những thành phố khác cũng có linh hồn dám đoạt xá giữa ban ngày ban mặt, có đồng nghiệp đã xử lý mấy người rồi, nghe nói rất yếu..."
"Quỷ vương hiện thế, bách quỷ dạ hành, đừng nói là sắp có chuyện lớn gì xảy ra đó nha?"
"Các ngươi nói coi có khi nào quỷ vương ở trên trời kia đang tìm cái gì không?"
"Tìm đồ thì không thể đợi trời tối rồi đi ra tìm sao? Tại sao cứ nhất quyết phải ban ngày ban mặt chạy ra chứ? Ta thấy rõ ràng là đang khiêu khích chúng ta. Có ai có pháp bảo tấn công từ xa không? Cho hắn ta một phát, kiêu ngạo quá TÔI..."
"Lão Trương có mũi tên phá hồn."
"Biến CMN đi, bảo ông đây dùng mũi tên phá hồn bắn quỷ vương, muốn ông đây chết thì cứ nói thẳng."
"Báo lên cho cấp trên đi, chúng ta không chọc nổi cấp bậc quỷ vương đâu..."
"Má ơi, mau xem kìa, quỷ vương bay về phía trụ sở chính phủ thành phố rồi."
"Trâu bò ghê, đừng có nói là hắn định đối đầu với Minh Quang Trận của trụ sở chính phủ giữa ban ngày đó nha!"
"Trông tên quỷ vương này không được thông minh lắm thì phải."
"Hắn quá tự tin với thực lực của bản thân rồi!"...
Không sai.
Đỗ Cách thật sự có ý định đoạt xá một người có chức vụ cao.
Trong khu mô phỏng Hải Thần kia, đoạt xá mấy tên vua hải tặc, vừa mới bắt đầu đã chiếm được ưu thế cực lớn, hắn có tỉnh thần lực cao như thế, cần gì phải đi đoạt xá một người bình thường chậm rãi phát triển chứ.
Chỉ là khu mô phỏng mà thôi, cần gì phải nghe lời Nam Hữu Long chứ. Mà đợi đến khi hắn bay đến vùng trời trên trụ sở chính phủ rồi, đang chuẩn bị đai vào trong kia dạo một vòng.
Âm!
Một cái trận bát quái đột nhiên xuất hiện trên mặt đất.
Ngay sau đó, một cột sáng bắn ra từ trên mái nhà của trụ sở chính phủ, Đỗ Cách cảm thấy toàn thân đau đớn, sau đó bị bắn ngược ra ngoài.
Má ơi!
Trận pháp!
Đỗ Cách lơ lửng giữa không trung, nhìn trụ sở chính phủ được trận đồ bát quái bao phủ, vô cùng kinh ngạc.
Được rồi!
Quả nhiên đây không phải là bối cảnh đô thị bình thường gì.
May mà ở trong chiến trường dị tỉnh hắn đã cày ra được mười hai vạn điểm tỉnh thần lực, xong rồi mới vào khu mô phỏng.
Nếu đổi lại là lúc trước, cho dù có hơn hai nghìn tỉnh thần lực, thì chiêu này chỉ sợ cũng làm hắn hồn phi phách tán, bị đào thải ra ngoài.
Chiêu này cũng đánh thức Đỗ Cách.
Từ khu mô phỏng đến chiến trường dị tỉnh, hắn đều thắng lợi quá dễ dàng.
Cho dù ở trái đất, hắn cũng chỉ mới là một thanh niên hai mươi tuổi, có được thành tựu như thế, sao có thể không lâng lâng được chứ?
Nhất là khu mô phỏng, sẽ không chết, tuy rằng trong lòng hắn luôn nghĩ kinh nghiệm rất quan trọng, nhưng Đỗ Cách vẫn cứ ôm tâm trạng chơi đùa để vào đây kiếm kỹ năng.
Hiện tại, một đòn đột ngột này hoàn thành đánh thức hắn.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được một trận pháp nhằm vào linh hồn.
Quả nhiên, cho dù ở bất cứ lúc nào cũng không thể lơ là.
Phải nhanh chóng đoạt xá mới được.
Nếu không, hắn mà dám coi thường kẻ địch ở trong chiến trường dị tỉnh như thế này, chỉ sợ là chết như thế nào cũng không biết.
May mà đây là khu mô phỏng!
Cuối cùng lại nhìn về phía trận bát quái đủ để hắn ghi nhớ cả đời lần cuối, Đỗ Cách quay đầu bay thẳng về phía Nam thành phố, lúc nãy hắn thấy ở bên kia có một người đàn ông rất đẹp trai, một đám người vây quanh hắn ta đưa hoa, xin chữ ký.
Rõ ràng là một siêu sao.
Ở phương diện sức ảnh hưởng thế giới, có một ít quan viên còn kém xa siêu sao, fans club của họ chính là ưu thế bẩm sinh của chiến sĩ dị tỉnh...
Phụt!
Một tiếng vang nhỏ vang lên.
Đỗ Cách dễ như trở bàn tay đâm vào cơ thể hẳn ta.