Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 565 - Chương 565: Đệ Tử Tục Gia

Chương 565: Đệ Tử Tục Gia Chương 565: Đệ Tử Tục GiaChương 565: Đệ Tử Tục Gia

Ai ngờ.

Tố Vấn đạo trưởng nghe Triệu Hồng Mai nói xong thì hàng mày nhíu chặt hơn, hắn nhìn Đỗ Cách từ trên xuống dưới:

"Không thể nào, dương khí trong người hắn đồi dào như lò lửa, yêu ma quỷ quái tránh còn không kịp, làm sao lại có tà ma ảnh hưởng đến thần trí của hắn được?"

"Nhưng có ảnh hưởng thật!"

Triệu Hồng Mai nói:

"Đạo trưởng, ngay cả ngọc bội ngài đích thân khai quang cũng bị phá hủy một cách khó hiểu, hay là ngài xem giúp hắn, chưa biết chừng có kẻ địch cực kỳ lợi hại nào đó đang hại Tiểu Vũ!"

Quả nhiên.

Không một ai có thể phân biệt được thuật đoạt xác của Giải trí Phiếm Vũ Trụ

Đỗ Cách nhìn Tố Vấn đạo trưởng

"Đạo trưởng, ngài xem giúp ta đi. Nói thật, cảm giác quyền khống chế cơ thể không còn thuộc về mình thật sự rất đáng sợ. Thật ra vừa nãy ta không cảm thấy yên tâm khi ở trong đạo quan, sở dĩ muốn tu hành với đạo trưởng là vì sợ những thứ dơ bẩn này, ta không muốn gặp lại nó lần thứ hai."

Tố Vấn đạo trưởng lại sờ cổ tay của Đỗ Cách, nghiêm túc bắt mạch.

Ngươi còn bắt mạch làm gì?

Bị nàng ngắt lời nên không nhắc đến chuyện bái sư nữa à?

Ta đã nói rõ ra như vậy rồi mà ngươi còn không thừa thế lừa gạt vài câu rồi nhận ta làm đồ đệ!

Lão đạo sĩ nhà ngươi không khôn khéo gì cả, thảo nào một miếng ngọc bội chỉ bán với giá ba mươi tám nghìn, người như ngươi thì bao giờ mới làm ăn phát đạt được

Ta khinh ngươi!

Đỗ Cách oán thầm, rồi dứt khoát nói thẳng ra, hắn hỏi:

"Đạo trưởng, vừa rồi ngươi nói dương khí trong cơ thể ta dồi dào như lò lửa, có phải rất thích hợp tu đạo không?"

"Đúng vậy."

Tố Vấn đạo trưởng nhìn hắn:

"Nếu ngươi tu đạo sẽ tiến bộ cực nhanh, nhưng người tu hành chú trọng duyên phận. Ngươi hãy còn nhiều dây dưa với thế tục, tu hành đến cuối cùng cũng sẽ không đạt được nhiều thành tựu, trái lại có khả năng sẽ tẩu hỏa nhập ma, không thể cưỡng cầu."

"Đạo trưởng có thu nhận đệ tử tục gia không?"

Đỗ Cách hỏi tiếp.

"Đệ tử tục gia không phải chân pháp."

Tố Vấn đạo trưởng rụt tay lại:

"Cơ thể của ngươi không có vấn đề gì, trước đó thần trí không tỉnh táo có lẽ là có liên quan đến sự kiện kỳ lạ xảy ra ở thành phố Thông Sơn, trở về sinh hoạt như bình thường là được, chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì cả."

"Sự kiện kỳ lạ gì cơ?" Triệu Hồng Mai hỏi.

"Một vài việc nhỏ thôi, đã có người giải quyết rồi."

Tố Vấn đạo trưởng nói:

"Nếu các ngươi lo lắng thì lấy thêm một miếng ngọc bội trừ tà nữa. Miếng ngọc bội lần trước không phát huy tác dụng bảo vệ, lần này coi như lão đạo tặng cho các ngươi."

Nói rồi.

Hắn lấy một miếng ngọc bội tương tự từ dưới gầm bàn ra đưa cho họ.

Đỗ Cách không nhận lấy, mà cố chấp nhìn Tố Vấn:

"Đạo trưởng, cho con cá không bằng cho cần câu. Chuyện lần này làm ta sợ lắm rồi, nếu xảy ra lần nữa, sợ rằng sự nghiệp của ta sẽ bị hủy hoại. Hơn nữa, chuyện kỳ lạ ngày hôm nay không chỉ xảy ra với mỗi mình ta, nếu ta không biết trên đời này còn có thần tiên quỷ quái thì đành thôi. Nhưng nếu ta đã biết, lại còn biết mình có thể chất trăm mạch mở rộng, vậy thì không gì có thể ngăn cản quyết tâm bái đạo trưởng làm thầy của ta."

"Tiểu Vũ."

Triệu Hồng Mai cau mày:

"Không được tùy hứng."

"Triệu tỷ, ta làm thế không phải là tùy hứng."

Đỗ Cách nói:

"Sự thật chứng minh, ngọc bội không có tác dụng gì cả, nếu chuyện như ngày hôm nay lại tái diễn một lần nữa, ngươi có thể chịu đựng được không? Nhưng chỉ cần ta học được một vài đạo thuật, bất kể yêu ma quỷ quái gì ta đều có thể giải quyết được."

Tố Vấn đạo trưởng nhìn ngọc bội trong tay mình, đưa ra cũng không được mà lấy lại cũng không ổn.

"Nhưng nếu ngươi tu đạo thì sự nghiệp phải làm sao bây giờ?”

Triệu Hồng Mai hỏi.

"Đệ tử tục gia, không ảnh hưởng."

Đỗ Cách nói.

"Lão đạo vẫn chưa đồng ý nhận ngươi làm đệ tử tục gia."

Tố Vấn đạo trưởng cau mày nói.

Đỗ Cách lại nhìn về phía Tố Vấn đạo trưởng:

"Đạo trưởng, ngươi đừng khước từ nữa. Ta có thể cảm nhận được sự nồng nhiệt khi ngươi muốn nhận ta làm đồ đệ ban nãy, hạt giống tốt như ta bị ngươi đuổi ra đi, sau này ta lại bái người khác làm thầy. Việc này truyền ra ngoài thì e rằng Tố Vấn đạo trưởng sẽ mang tiếng có mắt như mù..."

Tố Vấn.

"Ta có thiên phú, đạo trưởng có phép thần thông."

Đỗ Cách mỉm cười, nói tiếp:

"Ta học được bản lĩnh thần thông từ chỗ đạo trưởng, sau này tỏa sáng ở giới tu đạo, khi ấy đạo trưởng cũng thấy hãnh diện, đây vốn là việc đôi bên cùng có lợi, vì sao đạo trưởng từ chối bằng mọi cách thế?" "Ngươi toan tính đủ đường, đã định sẵn vô duyên với con đường tu đạo."

Tố Vấn đạo trưởng nhìn Đỗ Cách, cất ngọc bội đi, hắn sầm mặt:

"Nếu ngươi có thể bái người khác làm thầy thì đi bái người khác đi, cho dù người ta nói lão đạo có mắt như mù, lão đạo cũng nhận."
Bình Luận (0)
Comment