Chương 578: Ăn Nói Lung Tung
Chương 578: Ăn Nói Lung TungChương 578: Ăn Nói Lung Tung
Kỳ thị trong môi trường làm việc sao?
Nếu các ngươi đã kỳ thị người mới thì cũng đừng trách ta không khách sáo.
Đỗ Cách cười cười, lại nhập tin nhắn lần nữa:
"Không phải ta xem thường ai đâu, theo y ta thì tất cả các vị đang có mặt ở đây đều là rác rưởi, mời các ngươi ăn cơm là đã nể mặt các ngươi lắm rồi, nếu nể mặt mà các ngươi còn không biết điều, vậy ta sẽ lần lượt đá quán từng người các ngươi là được. Thôi, đi đá quán từng người một quá phiền phức, các ngươi cho một cái địa chỉ đi, ta cho phép các ngươi lên cùng một lượt."
Tin nhắn này vừa xuất hiện, diễn đàn lúc nãy còn đang vô cùng yên tĩnh lập tức bùng nổ.
"Tên này là ai thế, ngông cuồng đến mức này sao?"
"Tố Vân đạo trưởng thu một tên như thế này sao, trong lúc mọi người đều đang tìm kiếm Thiên Ma, hắn nhảy ra quấy rối làm gì chứ?"
"Tố Vân đạo trưởng quá đáng thương, danh dự tích góp cả đời, đến phút cuối cùng lại bị một tên đồ đệ phá hủy hết."
"Tiểu sư đệ, ngươi đang làm gì đó?"
"Cách ăn nói này chẳng khác gì với lúc hắn cãi lộn với fans ngày hôm qua, đừng có nói là tên này cũng bị Thiên Ma bám vào người rồi đó nha!"
"Tiểu sư đệ, đừng ăn nói lung tung, mau xin lỗi mọi người đi."
"Không giống như Thiên Ma đoạt xá, tuy rằng Thiên Ma có chút thần thông, nhưng bản lĩnh thấp kém, không đến mức dám khiêu chiến với nhiều người như thế này."
"Lỡ như là từ khóa kiểu dũng cảm hay lỗ mạng gì gì đó thì sao? Dù sao cũng rất khác thường..."
"Nếu là Thiên Ma thì chơi uy phong với người thường sẽ có tác dụng nhiều hơn, cần gì đi tìm chúng ta, chẳng khác nào tự tìm đường chết đúng không?"
"Ngươi tưởng Thiên Ma nào cũng thông minh hết sao? Họ cực kỳ ngu ngốc, ngay hôm qua Trình Vũ đã từng chơi uy phong với người thường rồi."
"Vậy đúng là có khả năng bị Thiên Ma đoạt xá thật, xem ra lần này Tố Vân đạo trưởng nhìn nhầm thật rồi."
"Mọi người, có lẽ tiểu sư đệ chỉ vô ý thôi, ta thay mặt hẳn xin lỗi mọi người..."
Đỗ Cách cảm nhận được thuộc tính tăng cao liên tục, lập tức nhìn về phía tên của người luôn gọi hắn là tiểu sư đệ - Ngọc Minh Thanh Tâm Quan.
Hắn không để ý đến cái tên Ngọc Minh sư huynh kia.
Vẫn cứ tiếp tục gõ chữ khiêu khích:
"Đừng nói là bị ta dọa sợ đến mức không dám báo địa chỉ luôn đó nha?"
"Đệt, ông đây rất nóng tính, tám giờ tối mai tại câu lạc bộ Long Loan Câu tcủa thành phố Thông §ơn, ai không tới thì làm chó."
"Đi chung đi chung."
"Cùng nhau ra tay, đánh tên Thiên Ma này bại lộ nguyên hình."
"Được, quyết định thế đi, ai không tới làm chó." Đỗ Cách cười cười gõ một hàng chữ. ...
Đỗ Cách vừa mới gửi tin nhắn này xong, một tin nhắn riêng lập tức nhảy ra, là Ngọc Minh sư huynh trong diễn đàn lúc nãy gửi đến:
"Tiểu sư đệ, ngươi điên rồi sao?"
"Ngọc Minh sư huynh, ta không điên."
"Ngươi biết trong diễn đàn có những ai không? Người của Thiên Sư Sơn, người của Long Hổ Môn, còn có Lao Sơn, Toàn Chân, La gia, Trương gia, Bạch gia... nơi nào cũng có địa vị cao hơn Thanh Tâm Quan hết. Ngươi nói một câu đã đắc tội hơn phân nửa giới tu hành, sau này có còn muốn lăn lộn trong giới tu hành nữa hay không?"
"Mới có một nửa giới tu hành thôi hả?"
"Nửa giới tu hành thôi hả? Ngươi còn định đánh hết cả giới tu hành sao?"
Dù cách màn hình thì Đỗ Cách cũng cảm nhận được lửa giận của Ngọc Minh sư huynh.
"Sư huynh đừng sốt ruột, ngày đó sẽ đến thôi."
Đỗ Cách trả lời.
"CMN ta muốn nói chuyện này sao? Trình Vũ, ngươi có biết ngươi làm như thế thì sẽ mang đến bao nhiêu phiền phức cho sư phụ không? Đây không phải là giới giải trí của ngươi, ngươi đừng làm bậy."
Ngọc Minh gõ chữ cực nhanh.
"Chỉ cần đánh bại họ là sư phụ sẽ không có phiền phức gì ngay, hơn nữa còn sẽ được người khác kính trọng. Sư huynh, trận chiến lần này ta không phải chiến đấu vì chính mình mà là chiến đấu vì sư phụ, chiến đấu vì Thanh Tâm Quan. Ta không cho phép họ khinh thường sư phụ."
Đỗ Cách nói.
"Ngươi nhìn kiểu gì mà cảm thấy họ khinh thường sư phụ vậy?"
Ngọc Minh hoảng sợ ngây người trước logic suy luận của Đỗ Cách.
"Ta mời họ ăn cơm, họ không thèm trả lời, đó chính là khinh thường sư phụ, nếu ta bước từ Long Hổ Sơn xuống, muốn mời họ ăn cơm thì họ dám từ chối sao?"
Đỗ Cách hỏi.
Ngọc Minh im lặng.
Giờ phút này, hắn ta có chút nghỉ ngờ rằng sư phụ của hắn ta đã nhìn lầm rồi, nói không chừng Trình Vũ thật sự đã bị Thiên Ma bám vào người.
"Sư huynh, ngươi phải học cách nhìn xuyên thấu qua hiện tượng để thấy bản chất."
Đỗ Cách tiếp tục gõ chữ.
Cuối cùng Ngọc Minh vẫn tin chắc rằng sư phụ sẽ không xuất hiện sai lầm, kiên nhẫn khuyên nhủ:
"Tiểu sư đệ, ngươi có từng nghĩ đến ngươi sẽ mang đến bao nhiêu phiền phức cho Than Tâm Quan hay không? Chúng ta vốn dĩ không am hiểu chiến đấu, huống chỉ ngươi còn muốn khiêu chiến một đống người cùng một lúc, mấy người này đã coi ngươi là Thiên Ma, họ sẽ không nương tay."