Chương 581: Báo Cáo Với Tổ Chức
Chương 581: Báo Cáo Với Tổ ChứcChương 581: Báo Cáo Với Tổ Chức
"Chắc là giả thôi! §o với phát ngôn ngày hôm qua của hắn, ta tình nguyện tin rằng mấy câu ngày hôm nay là lời thoại đã được biên soạn từ lâu."
"Cái gì mà người của ta thì chỉ có ta được phép bắt nạt, chắc là hoang tưởng tuổi dậy thì!"
"Kẻ ngu mới sẵn lòng bị tên Trình Vũ ngốc nghếch kia bảo vệ!"
"Nhưng tại sao ta cảm thấy lời này của hắn rất ngang ngược..."
"Còn nhớ video giết người ở bên đường rồi đột nhiên biến mất không? Con hàng kia không phải là Thiên Ma mà Trình Vũ nói đấy chứ?"
"Bất kể như thế nào thì ta vẫn không thể thứ cho hành vi xem thường ta của Trình Vũ."...
Đùng!
Phát sóng trực tiếp bị cưỡng chế dừng lại.
Trong văn phòng xử lý các vấn đề đặc biệt của thành phố Thông Sơn, một người trung niên hơn ba mươi tuổi vỗ bàn ầm ầm;
"Hắn là ai, điên rồi à? Sao lúc này còn gây thêm phiền phức vậy?”
Sắc mặt của người mặc trang phục đạo sĩ ở bên cạnh trở nên khó coi:
"Là đồ đệ mà Tố Vấn đạo trưởng của Thanh Tâm quan mới nhận vào, nghe nói vừa tu hành một buổi tối thì đã có thể vẽ ra Ngũ Lôi phù. Hơn nữa, từng bị Thiên Ma Vương đoạt xác nhưng không thành công. Sáng sớm Tố Vấn đã chuẩn bị báo cáo với tổ chức, còn bảo chúng ta chăm sóc hắn nhiều chút, đừng để bị Thiên Ma Vương đoạt xác thật."
"Chăm sóc hắn, còn chăm sóc như thế nào nữa?"
Người trung niên chỉ vào hình ảnh đang dừng ở trên màn hình, đi qua đi lại rồi rít gào đầy tức giận:
"Sử dụng linh phù ở trước mặt mọi người, còn nói lời lẽ đanh thép gì mà Thiên Ma nhằm vào ta, một người mới học đạo được một ngày như hắn thì gánh vác trọng trọng trách tiến lên giúp ai?
Hắn chỉ đang dùng đạo thuật để kiếm lấy lưu lượng cho mình thôi. Ngươi nói thử xem, chỉ một chiêu này đã đem đến bao nhiêu phiền phức cho chúng ta? Ta mặc kệ liệu Thiên Ma có thể qua đánh hắn hay không, nhưng hiện tại ta rất muốn qua đó phế hắn luôn!”
Người mặc trang phục đạo sĩ nuốt một ngụm nước bọt:
"Để ta gọi điện thoại cảnh cáo hắn một chút!"
"Gọi, mau gọi đi."
Người trung niên nói:
"Bảo với hắn là tự mình gây ra họa thì tự mình chùi đít đi, vả lại gọi cho cả Tố Vấn của Thanh Tâm quan nữa, hỏi xem thử hắn đã thu nhận được đồ đệ tốt gì?"...
Thanh Tâm quan.
Van Phong đạo sĩ thực sự sắp điên rồi, chân trước Ngọc Minh vừa mới tố cáo Đỗ Cách thì chân sau người phía chính phủ đã gọi điện thoại tới.
Vân Phong khóc không ra nước mắt khi thấy tin nhắn trò chuyện mà Ngọc Minh gửi tới cùng với video Trình Vũ sử dụng Vân Vũ phù ở trước mặt mọi người, tiểu sư đệ à tiểu sư đệ, ngươi giương cao tên tuổi cho Thanh Tâm quan bằng cách này sao?
Ngươi đang chuốc họa cho Thanh Tâm quan thì có!
"Sư huynh, làm sao bây giờ?"
Vân Phong đạo sĩ nhìn về phía Thanh Tùng - đại sư huynh của họ rồi hỏi: "Trước khi sư phụ bế quan có nói không có chuyện lớn gì thì đừng quấy rầy hắn, thế đây có được tính là chuyện lớn không? Người tiểu sư đệ này thực sự quá gian ác rồi!"
"Sư phụ vừa mới bế quan mà đã quấy rầy thì không tốt lắm."
Thanh Tùng im lặng một lát, hít một hơi:
"Ta xuống núi một chuyến, sư phụ rất coi trọng hắn, đừng để tiểu sư đệ thật sự bị người ta đánh chết. Nếu thực sự không được thì ta sẽ dẫn hắn đi nhận lỗi với những môn phái khác..."
"Thật sự không cho sư phụ biết sao?"
Vân Phong hỏi.
"Chờ xem sao đãi!"
Thanh Tùng quay đầu lại, liếc nhìn về nơi mà sư phụ bế quan, nói:
"§ư phụ lớn tuổi rồi, lỡ như bị tức đến mức nguy hiểm đến tính mạng thì không hay, ta sẽ đi xử lý thử trước đãi! Người phía chính phủ cũng sẽ giúp đỡ khắc phục hậu quả, họ sẽ không trơ mắt nhìn tiểu sư đệ làm liều..."...
Thành phố Bồ Sơn.
Một nam một nữ ôm chiếc hòm quyên góp "bảo vệ môi trường, bảo vệ tương lai" mà đứng trên đường cái, hai người xem video Đỗ Cách ăn nói xằng bậy ở trên điện thoại mà trố mắt ngoác miệng.
Người nam nói:
"Mé, con hàng này thật hùng hổi! Sao ta không nghĩ tới việc đoạt xác một minh tỉnh chứ? Hôm qua ta đã cảm thấy hắn không bình thường, không ngờ quả nhiên là một thí sinh, chẳng qua linh phù này ở đâu ra thế?"
"Quả nhiên là có thế giới ngầm."
Người nữ nói:
"Chúng ta cũng phải nghĩ cách bái sư thôi. Nếu không, người khác có đạo thuật mà chúng ta không có, một khi bị lộ thì quá chịu thiệt."
"Đi chỗ nào bái sư chứ?"
Người nam hỏi.
"Ta lên mạng tra cứu đi!"
Người nữ nói:
"Nếu thật sự không được thì chúng ta cũng tạo ra chút động tĩnh, nói không chừng sẽ thu hút sự quan tâm của những môn phái kia."
"Tin tức Thiên Ma bùng nổ, nói không chừng đã có người nương nhờ vào chính phủ rồi. Chúng ta phải cẩn thận một chút, đừng để lật thuyền trong mương."
Người nam nói.
"Không đến nỗi vậy chứ!"
Người nữ tiếp lời:
"Ta có được từ khóa bảo vệ, ta có được từ khóa buôn bán, hai từ khóa này khá giống với từ khóa của Đỗ lão đại trong hai trường mô phỏng trước, không có lý nào Đỗ lão đại có thể dùng nó giành lấy hạng nhất, mà hai chúng ta bắt tay với nhau lại bị người khác đào thải."
"Có lý."
Người nam gật đầu:
"Nhưng ta cảm thấy từ khóa bảo vệ ở xã hội hiện đại thực sự không dễ hành động lắm."