Chương 595: Bĩu Môi
Chương 595: Bĩu MôiChương 595: Bĩu Môi
Nhưng hiện tại, đầu tiên là Trình Vũ muốn đến nhà họ để bái phỏng, lời nói của Trần Tử Vĩnh thì lại tràn ngập uy hiếp, hắn lại càng không dám dẫn hai con Thiên Ma này về nhà.
Dù sao, kỹ năng môi răng như mặt của trần từ vĩnh chỉ có thể làm cho người khác không chán ghét hắn, nhưng còn chưa thể khiến người khác ngoan ngoãn nghe lời hắn được, kỹ năng này của hắn thật ra còn không bằng phương pháp bạo lực của Đỗ Cách.
"Không cần. Thiên Sư Sơn có đông đảo nhân tài, chút bản lĩnh này của ta so với các trưởng bối trong nhà mà nói thì chỉ giống như hạt cát bỏ biển, nếu thật sự có Thiên Ma dám tìm đến Thiên Sư Môn thì chính là tự tìm đường chết."
Trương Tự Khanh cười nói.
Trần Tử Vĩnh còn đang muốn nói chuyện, lại bị Đỗ Cách cắt lời, hắn nhìn Trần Tử Vĩnh quát lớn:
"Đám đệ tử danh ngôn chính phái chúng ta bàn luận cách đối phó với Thiên Ma, làm gì có phần để ngươi xen mồm vào, nếu người dám nói thêm một câu vô nghĩa nữa thì cẩn thận ta sẽ xử lý ngươi đấy."
Trần Tử Vĩnh bĩu môi, ngượng ngùng quay đầu sang chỗ khác, lại một lần nữa âm thầm phỉ nhổ từ ngữ mấu chốt rác rưởi của mình, thêm cả kỹ năng tiến giai ráp rưởi.
Đồng thời, hắn càng cảm thấy thấp thỏm hơn. Nếu còn không biểu hiện ra năng lực thì hắn sợ Trình Vũ sẽ thật sự đào thải hắn ra ngoài.
Hắn chỉ là học sinh trong học viện bình dân, nếu không thể đi lên, chỉ sợ cả đời này cũng không có cơ hội để trở nên nổi bật.
"Chư vị sư huynh nói cũng có đạo lý."
Đỗ Cách cười cười:
"Nếu không đi tới bãi phỏng trước cũng được phải dù sao ta mới đi theo Tố Vân đạo trưởng tu hành một ngày, tài nghệ không giỏi giang, nhỡ đâu bị trưởng bối của các vị sư huynh đây dò hỏi kiến thức, e rằng sẽ xấu mặt. Cứ tu hành nhiều thêm mấy ngày, đợi đến lúc có tự tin rồi đi tới bái phỏng cũng không muộn."
Rầm!
Rầm
Đám người Trương Tự Khanh chỉ cảm thấy giống như có một bàn tay vô hình cũng thẳng vào mặt họ, cả đám đỏ mặt lên, xấu hổ không nói nên lời.
"Chư vị sư huynh, lại nói tiếp, vừa rồi ta nhân cơ hội đánh lén các người mới có thể thắng được, thắng như thế quả là quá mất mặt."
Đỗ Cách nhìn mọi người xung quanh, nói:
"Hay là thế này, đợi lát nữa ăn cơm xong chúng ta lại bàn luận lại một trận, như vậy ta cũng có thể thưởng thức bản lĩnh của các vị sư huynh. Đến lúc đó chúng ta mới có thể phối hợp ăn ý để tấn công Thiên Ma"
Nghe những lời này, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi. La Phàm nuốt một ngụm nước miếng:
"Trình Vũ sư đệ, dựa vào bản lĩnh của ngươi thì cũng đủ để làm sư phụ của chúng ta rồi. Nếu ngươi muốn biết bản lĩnh của chúng ta thì chúng ta có thể biểu diễn để sư đệ xem, ngươi có thể đứng bên cạnh để chỉ điểm cho chúng ta là được."
Những người khác âm thầm tán dương lời của La Phàm, lại sôi nổi phượng họa: "Đúng thế, đúng thế, đợi lát nữa chúng ta luyện tập, trình sư đệ có thể đứng bên cạnh chỉ điểm cho chúng ta..."
"Chỉ điểm cũng được thôi"
Đỗ Cách mỉm cười liếc nhìn họ một cái, sảng khoái đồng ý.
Đối với hắn, chỉ điểm hay bàn luận thì cũng giống nhau cả. Nếu hắn muốn đánh thì đám gà cùi bắp này có thể ngăn cản hắn được sao?
Trong lúc mọi người nói chuyện, đồ ăn đã được mang lên đầy đủ, mọi người cười cười nói nói, lại kéo đề tài về phía Thiên Ma, dò hỏi chỉ tiết về Thiên Ma từ phía Đỗ Cách.
Đỗ Cách biết gì nói hết, không thèm giấu diếm nửa lời, thậm chí còn dùng Trần Tử Vĩnh làm ví dụ để giải thích kỹ càng cho mọi người biết về khả năng của Thiên Ma cũng như kỹ năng tiến giai của chúng, làm cho mọi người liên tục kinh ngạc cảm thán, cũng càng thêm phòng bị với Trần Tử Vĩnh hơn.
Trần Tử Vĩnh khóc không ra nước mắt. Nói đi nói lại, hắn mới là người bị lột sạch sẽ!
Từ ngữ mấu chốt, kỹ năng tiến giai, tất cả đã bị người ta biết hết, không còn một tí gì gọi là bí mật, như thế thì còn chơi cái rắm ấy!...
Giữa tiệc rượu, mọi người sôi nổi tìm cớ để rời khỏi chỗ. Hoặc là đi nhà xí, hoặc là uống nhiều quá nên muốn đi ra ngoài nôn, sau đó báo cáo tình hình về Đỗ Cách và Thiên Ma cho người trong sư môn của mình.
Đa phần họ đều nhận được lời phản hồi là theo dõi Trình Vũ, để xem tiếp theo hắn sẽ làm chuyện gì, còn những điều khác thì chờ trong nhà điều tra được rồi tính...
Đương nhiên là Đỗ Cách biết họ đi ra ngoài làm cái gì, nhưng hắn cũng không ngăn cản họ. Lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy, năng lực không đánh không quen có hiệu lực khá tốt đối với họ, ít nhất thì nó có thể khiến cho sự tình chuyển biến cực kỳ tự nhiên. Chỉ cần người trong các môn phái tu hành có sự đề phòng đối với người tham gia thí luyện, trừ phi có từ ngữ mấu chốt có thể ảnh hưởng đến suy nghĩ của người khác, nếu không hắn đã cắt đứt được con đường tu hành của đại đa số thí sinh rồi.
Trong lúc chờ chương, các bạn hãy đọc:
[IISAU TẬN THẾ, TA KHÔNG NGỪNG TIẾN HÓA: mạt thế, dị năng, thú biến dị, xác sống, tiến hóa gen... [II