Chương 601: Ngũ Hành Độn Thuật
Chương 601: Ngũ Hành Độn ThuậtChương 601: Ngũ Hành Độn Thuật
Họ cũng đã nghe nói về chuyện của Đỗ Cách, Thiên Ma có thể vận dụng bảo trì và giao thương đến mức tối đa kia quả thật đã khiến họ kinh hồn bạt vía. Hắn chỉ cần phát triển bất cứ một từ mấu chốt nào đến mức cao nhất, chỉ sợ đều sẽ trở thành đại ma đầu danh xứng với thực.
Mặc dù Phó Lâm luôn miệng nói chỉ có Thiên Ma mới có thể đối phó với Thiên Ma, nhưng không có ai tin tưởng hắn cả. Dù sao họ có thể dễ dàng bắt được Phó Lâm, hơn nữa có vẻ như hắn cũng không có chút thiên phú tu hành nào. Nhân lúc đám Thiên Ma đang yếu đi, Đặc Sự Cục chiêu mộ họ đến trừ ma cũng là điều dễ hiểu.
"Phó Lâm, đừng nói nữa."
Sài Văn Hải nói:
"Ngươi căn bản không biết Đặc Sự Cục mạnh đến mức nào sao?"
"Các ngươi căn bản không biết Thiên Ma mạnh đến mức nào!"
Phó Lâm cố chấp nói:
"Chưởng môn, ta thật sự không có ý gì khác, nhỡ may thì sao, ta nói nhỡ may thì sao, dù sao ngươi cũng phải đề phòng chứ!"
Tề Hưu chân nhân nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, nói với mấy sư đệ đang chuẩn bị đi theo bên cạnh:
"Mấy người các ngươi ở lại núi Long Hổ, hỏi Phó Lâm thêm nhiều tin tức về Thiên Ma. Ta sẽ tự đến Đặc Sự Cục điều tra rõ ràng."
Nói xong hắn vung tay áo lên, chỉ thấy một luồng sáng vàng lóe lên, bóng người hắn đã đi ra khỏi Tổ Sư Điện, chỉ chốc lát sau đã biến mất không thấy gì nữa.
Phó Lâm mở to hai mắt:
"Đây là đạo pháp gì vậy?"
"Ngũ Hành Độn Thuật."
Sài Văn Hải nói:
"Đừng nhìn nữa, lấy thiên phú của ngươi, có cho ngươi mười năm ngươi cũng không học được."
"Đó là do ta vẫn chưa quét thuộc tính, có bản lĩnh thì ngươi tìm thêm mấy người gọi ta là mẹ, để xem ta có tu hành nhanh hơn không?"
Phó Lâm nói:
"Các ngươi muốn thử sao? Cũng chỉ vì từ mấu chốt của ta không được phát huy tốt mới khiến các ngươi khinh thường những Thiên Ma khác. Ta cảm thấy các ngươi nên thử cho thuộc tính của ta tăng lên một lần, sau đó lại so sánh tốc độ tu hành, như thế mới có thể thật sự ý thức được sự nguy hiểm của Thiên Ma. Đúng rồi, sao ngươi không đi hỏi Trình Vũ? Từ mấu chốt của hắn chắc là kỳ thị, đã từng sử dụng đạo thuật trước mặt mọi người, chắc hẳn thuộc tính sẽ rất cao. Ta có cảm giác hắn sẽ làm được chuyện lớn..."
Sài Văn Hải sửng sốt, lập tức lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, bỗng nhiên nhíu mày dùng tay huých Trình Văn Địch:
"Sư huynh, không đúng."
"Sao vậy?"
Trình Văn Địch hỏi.
"Cuộc hẹn chiến của họ với Trình Vũ đã trễ hơn năm tiếng rồi, nhưng lại không có ai nói chuyện trong nhóm cả, điều này không bình thường."
Sài Văn Hải nói:
"Đám người này vẫn luôn ầm 1, cho dù thắng hay thua đều phải có thông báo chứ, nhưng bây giờ ngoại trừ Ngọc Minh hỏi thăm tình hình chiến đấu thì không có một tin nhắn nào khác cả."
Trình Văn Địch sững sờ, quay người đi ra khỏi Tổ Sư Điện gọi điện thoại cho Trương Từ Khanh. Một lát sau hắn quay người trở về Tổ Sư Điện, nhìn về phía trưởng lão chủ sự:
"Tam sư thúc, có lẽ đã xảy ra chuyện thật rồi. Người của Đặc Sự Cục đang đuổi giết đám người Trương Từ Khanh..."
Trưởng lão chủ sự kia biến sắc:
"Thật ư?"
"Trương Từ Khanh không thể lừa chúng ta chuyện này được."
Trình Văn Địch nuốt nước bọt, đưa mắt nhìn Phó Lâm:
"Hắn nói có lẽ Đặc Sự Cục đã bị Thiên Ma khống chế."
Trưởng lão chủ sự đột nhiên sửng sốt.
"Còn có thể ngăn được sư phụ không?"
Trình Văn Địch hỏi.
Trưởng lão chủ sự lắc đầu:
"Sư huynh có Ngũ Hành Kỳ, có thể đi trăm dặm trong chớp mắt, máy bay cũng không đuổi kịp hắn..."
Trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh.
"Ai bảo các ngươi không tin ta, Trình Văn Địch, Trình Vũ đều bị bắt rồi sao?"
Tiếng cười của Phó Lâm phá vỡ sự yên lặng, hỏi.
"Không, vẫn đang ở cùng đám người Trương Từ Khanh."
Trình Văn Địch nói.
"Nếu ta là ngươi, ta sẽ bảo mấy người Trình Vũ và Trương Từ Khanh đến núi Long Hổ tị nạn."
Phó Lâm nói:
"Đã hơn một ngày rồi, số lượng Thiên Ma gần như tăng lên liên tục, rất có thể đã khống chế Đặc Sự Cục. Dù sao Đặc Sự Cục là đơn vị quốc gia, rất dễ để sàng lọc tin tức tìm ra Thiên Ma dị thường. Không tin các ngươi có thể điều tra xem, hai ngày nay có người nổi tiếng mới xuất hiện, thử xem họ có động tĩnh gì mới không?"
Hắn lắc đầu, liên tục tặc lưỡi:
"Chắc hẳn Thiên Ma trong Đặc Sự Cục có kỹ năng khống chế. Chư vị, Thiên Ma rất đông, kỹ năng tổ hợp gì cũng có, núi Long Hổ muốn tự vệ, muốn cứu chưởng môn hồ đồ kia của các ngươi trở về thì phải bắt tay với nhiều Thiên Ma hơn, như thế mới có hy vọng thủ thắng."
Hắn đảo mắt nhìn đám người:
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, các ngươi cũng biết Thiên Ma đặc biệt thế nào rồi đó, lấy hết điện thoại ra lên mạng xem xem có thể tìm được mấy con cá lọt lưới ở núi Long Hổ không. Hơn nữa các ngươi thật sự không có ý định tìm mấy người làm con ta sao? Chắc hẳn các ngươi cũng đã nhìn ra ta thật lòng đứng ở phe núi Long Hổ..."