Chương 616: Thủ Đoạn Riêng
Chương 616: Thủ Đoạn RiêngChương 616: Thủ Đoạn Riêng
"Mỗi người tự có thủ đoạn riêng mà thôi, âm hiểm hay không cũng không quan trọng."
Đỗ Cách lắc đầu, lại quay đầu nhìn về phía Phong Ma Động:
"Tự Khanh, mấy người các người đi đi, ta phải xé giấy niêm phong rồi, có lẽ họ cũng không ngờ ta sẽ mượn Phong Ma Động trợ lực."
"Trình ca, ngươi có bảo đảm không?"
Trương Tự Khanh hỏi:
"Nếu không chờ lát nữa đi, có thể tu hành thêm chút nào hay chút đó, chờ người của Đặc Sự Cục đến rồi ngươi hãy bóc giấy niêm phong ra, có lẽ có thể dựa vào quỷ vương trong Phong Ma Động để kéo dài thời gian với họ."
"Đến lúc đó lại bóc giấy niêm phong ra thì sẽ là hai đám người cùng đánh chúng ta."
Đỗ Cách cười cười:
"Các ngươi đi đi, đừng lãng phí thời gian, thái sư thúc, phiền ngươi mở đại trận Trấn Ma ra."
Liễu Quãng gật đầu, sau khi thấy Đặc Sự Cục khống chế các chưởng môn rồi, cuối cùng họ cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, không còn phản đối ngăn cản Đỗ Cách mở Phong Ma Động ra nữa. ...
"Làm tới làm lui, cuối cùng cũng phải dựa vào chúng ta."
Trong Phong Ma Động lại truyền đến tiếng cười vui:
"Trình đệ đệ, không cần mở đại trận Trấn Ma gì hết đó, đánh tới đánh lui, sau cùng chúng ta lại đánh thành kẻ thù. Mau xé giấy niêm phong ra đi, tỷ tỷ kề vai chiến đấu cùng ngươi, cùng nhau chống lại Thiên Ma..."
"Đúng đó đúng đó, làm gì có chuyện vừa muốn chúng ta giúp đỡ lại vừa muốn dùng đại trận Trấn Ma đánh phục chúng ta chứ?"
Lại có một giọng nói truyền đến:
"Trình tiểu tử, nếu ngươi dám mở đại trận Trấn Ma ra, chờ kẻ thù của ngươi đến, chúng ta sẽ lập tức phản bội ngay..."
"Đừng nghe lão quỷ kia nói bậy, sao có thể phản bội được chứ? Muốn mở đại trận Trấn Ma thì cứ mở đi, chỉ cần lão quỷ có thể khôi phục tự do, ta sẽ giết kẻ địch thay các ngươi."
Lại có một giọng nói thúc giục. ...
Trong âm thanh ồn ào nhốn nháo kia, mấy người Trương Tự Khanh lại không rời đi, ngược lại còn bước về phía trước một bước.
Trương Tự Khanh nói:
"Trình ca, chúng ta không đi, ở lại đây chiến đấu cùng các ngươi."
"Đừng có quậy nữa. Nếu thật sự đánh nhau thì ra không rảnh để ý đến các ngươi đâu."
Đỗ Cách nói.
"Không rảnh để ý đến là số của chúng ta, chết thì chết."
Trương Tự Khanh nhìn Đỗ Cách, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Trình ca, dựa vào bản lĩnh của ngươi, ngươi vốn có thể bỏ đi, chờ tu hành thành công rồi lại vùng lên lần nữa. Nhưng ngươi vì chúng ta mà ở lại nơi này, chúng ta không thể trơ mắt nhìn ngươi đối mặt với nguy hiểm một mình được." "Các ngươi đều là bạn của ta, ta chưa bao giờ để bạn của mình ở trong tình huống nguy hiểm."
Đỗ Cách quay đầu nhìn hẳn ta nói, thuộc tính mà hữu nghị mang đến còn xa mới bằng kỳ thị, nhưng có thể cày được bao nhiêu điểm thì vẫn cứ cày, chân mũi có nhỏ thì vẫn là thịt.
"Trình ca, nếu ngươi nói như thế thì chúng ta lại càng không thể đi, đây vốn là kiếp nạn của giới tu hành chúng ta, cứ để Trình ca gánh vác thay cho chúng ta mãi như thế, chúng ta cũng không dám nhận là bạn của ngươi nữa."
La Phàm quơ Hàng Ma Xử trong tay, khờ khao cười nói:
"Nếu chúng ta đi, giới tu hành cũng coi như tiêu đời thật rồi."
"Trình ca, chúng ta không đi."
Tạ Trọng cũng bước lên một bước.
"Trình ca, chúng ta không đi. Là chúng ta dẫn người của Đặc Sự Cục đến nơi này, có chết thì mọi người cùng chết."
Thạch Đại Sơn nói.
Giao diện cá nhân ở trước mặt Đỗ Cách đột nhiên lóe lên.
Đỗ Cách duỗi tay mở ra, một kỹ năng mới xuất hiện:
Đồng tâm hiệp lực: Trong lúc chiến đấu, ngươi có thể ngưng tụ toàn bộ sức mạnh của đồng đội về bản thân, cũng có thể chia sẻ thực lực của bản thân cho đồng đội. ...
Nhìn kỹ năng mới xuất hiện, Đỗ Cách nhịn không được chẹp miệng, thật đúng là thái quá, người khác chủ động đi chịu chết vậy mà còn có thể diễn sinh ra một kỹ năng thái quá đến thế sao?
Vì sao chứ?
Vì sao hữu nghị không phải là từ khóa thứ hai chứ?
Không đánh không quen nhau và Đồng tâm hiệp lực, nếu đưa được hai kỹ năng này về hiện thực, hắn sẽ đánh toàn bộ Khải Nguyên Tỉnh thành bạn của hắn, có thể trở thành thánh trong vòng một giây, nói không chừng còn có thể đánh nát phi thuyền của hiện công ty vũ trụ. ...
"Trình ca, ngươi làm sao thế?”
Thấy Đỗ Cách đột nhiên im lặng, Trương Tự Khanh xấu hổ hỏi:
"Ngươi chê chúng ta liên lụy ngươi sao?"
"Không, ta vừa mới lĩnh ngộ được một thần thông mới."
Đỗ Cách nhìn về phía mọi người nói:
"Chờ lát nữa dù xảy ra bất cứ chuyện gì, các ngươi cũng không được nói chuyện, cũng đừng quá kinh ngạc hốt hoảng, ta thí nghiệm thử thần thông trước đã."
"Thần thông?"
Một tiếng cười bừa bãi vang lên:
"Chậm rồi."
Vừa dứt lời, Phong Ma Động phát ra tiếng ầm ầm cực lớn.
Cửa đá nổ tung.
Tất cả phong ấn dán trên cửa đều bị bắn bay, một luồng khí tức đen kịt, âm tà lạnh như băng tuôn trào mãnh liệt ra ngoài.
Trong phút chốc, khí đen đã che khuất toàn bộ khu vực không trung trên Thiên Sư Sơn.