Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 633 - Chương 633: Chiếu Cố

Chương 633: Chiếu Cố Chương 633: Chiếu CốChương 633: Chiếu Cố

Thời gian càng kéo dài, lợi nhuận họ nhận được sẽ càng cao.

Vừa muốn đặc sắc lại vừa muốn kiếm tiền, đám người này đúng là chẳng ra gì...

Thay đổi quy tắc vậy mà cũng không báo trước một tiếng.

Đợi đến khi các chiến sĩ tiến vào trong chiến trường dị tỉnh, phát hiện ngay cả nhân vật cũng không cho phép mình được chọn, sợ là sẽ tạo nên một trận khó xử đây!

Điều quan trọng nhất chính là, việc ngẫu nhiên phân phối sẽ làm tăng độ khó của cục diện lên không biết bao nhiêu lần, bởi vì đã loại bỏ đi quy trình tìm hiểu thế giới trước đó.

Hơn nữa, có quỷ mới biết mình sẽ đưa đưa ngẫu nhiên đến thân phận gì?

Lỡ như là nữ nhân thì sao?

"Đừng lo lắng, ta đã rất chiếu cố cho ngươi rồi."

Bạch Long liếc nhìn vẻ mặt không chút biểu cảm của Đỗ Cách, hắn ta cười nói:

"Có biết vì sao ta cho ngươi uống ly rượu kia không? Với cường độ tỉnh thần lực của ngươi hiện tại, về cơ bản sẽ không xảy ra vấn đề gì trong thời gian đoạt xá. Công ty đã xem như chiếu cố đặc biệt cho ngươi rồi, nhưng chỉ một lần này thôi."

"§uy cho cùng, đây là lời mà lần trước ta đã đồng ý với ngươi, về sau ngươi vẫn phải dựa vào bản thân để kiếm tỉnh thần lực của mình. Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, căn cứ vào tình hình tỷ lệ người xem, sau này quy tắc có thể sẽ thay đổi bất cứ lúc nào, lần này chỉ là thử nghiệm..."...

Quy tắc đã thay đổi?

Đỗ Cách nhìn Bạch Long, không biết nên vui hay buồn, Khải Nguyên tỉnh đã chiến đấu hai trăm năm tại dị tỉnh chiến trường, quy tắc đã hình thành thì không thay đổi.

Hắn mới tham gia một lần đã làm mọi thứ rối hết lên. Hơn nữa, nghe ý Bạch Long, quy tắc đổi hay không đổi thật ra là tuỳ ở hắn...

Dù sao, lúc trước Bạch Long quăng cho hắn một con mồi, lấy danh nghĩa tự do để hắn được phép tham gia tất cả dị tỉnh chiến trường.

Nếu hắn thật sự đứng đầu buổi diễn, cuối cùng sẽ khiến người xem thấy chán, nhưng sửa đổi quy tắc thì không giống vậy.

Theo các quy tắc khác nhau, nếu hắn còn có thể giành được vị trí top 1 nhiều lần thì không chỉ tỉ lệ xem sẽ tăng lên, ắt hẳn là bọn hắn còn kiếm được lời lớn trên sòng bạc.

Hiện tại người của vũ trụ giải trí hiện đại đang làm khó hắn với mức độ khó nhất, nghiền ép tỉnh lực của hắn, kiếm lấy giá trị lớn nhất từ trên người hắn...

Đỗ Cách nghỉ ngờ chỉ cần hắn còn kiếm tiền cho vũ trụ giải trí hiện đại, nói không chừng đám chó R này sẽ hủy bỏ luôn cả hạn chế 25 tuổi.

Chủ nô đời nào mà lại thương hại nô lệ...

Tuy nhiên, chuyện này đối với hắn mà nói chưa chắc là một chuyện xấu.

Người chơi dị tỉnh chiến trường của những tỉnh cầu khác không biết chơi bao nhiêu năm, họ lơi dụng từ khoá và môn đạo bên trong khá thuần thục.

Hắn có thể tạo ra bất ngờ một lần, hai lần, nhưng nhiều lần, người chơi những tỉnh cầu khác kiểu gì cũng sẽ nghĩ ra cách đối phó.

Hắn không có khả năng đấu lại chín hành tỉnh thiên tài một mình được.

Nhưng quy tắc cải biến, nghĩa là kéo tất cả mọi người lên trên cùng một cấp độ, tất cả các kinh nghiệm của bọn hắn đã hết hiệu lực, mà trong trường hợp hắn có hai từ khoá thì tỉ lệ thắng sẽ cao hơn...

Rời khỏi chỗ Bạch Long, Đỗ Cách đã bị trợ lý nhắc nhở đăng nhập vào khí cụ của dị tỉnh chiến trường, căn bản không có cơ hội để cho hắn giao lưu với người khác.

Giao lưu cũng không có tác dụng gì. Bọn hắn không chi phối được bất kỳ quyết định nào của vũ trụ giải trí hiện đại.

Năm bốn ba hai một, kết thúc thời gian đếm ngược.

Lúc Đỗ Cách mở mắt ra lần nữa, cảnh tượng trước mắt đã thay đổi, hắn đã vào cơ thể của một người ở trong một khu rừng rậm sâu hun hút.

Khắp nơi xung quanh hắn đều là đại thụ che trời.

Cành lá tụ lại, che đậy cả bầu trời, chỉ có ánh nắng nhợt nhạt xuyên thấu qua khe hở của lá cây, chiếu tới trên mặt đất, khắp nơi trên mặt đất đều là cành khô lá héo, mấy thi thể nằm ngổn ngang, bên trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng.

Trong tay người bị hắn đoạt xá cầm một thanh trường kiếm, trên người cũng đầy vết thương, nhất là phần bụng có một vết thương xuyên qua, máu đang chảy ra ngoài ào ạt.

Đau. Toàn tâm đau đớn.

Một cái tay của hắn đặt lên trên vết thương, nhưng căn bản không ngăn máu lại được.

Trong cơ thể có một dòng nước nóng đang làm dịu thân thể tàn tạ, nhưng cơ thể này đang sắp rơi vào trạng thái kiệt quệ, một chút ẩm ướt kia căn bản không làm được gì.

Vì hắn mất quá nhiều máu nên đầu óc của hắn đã bắt đầu mê muội, như thể hắn có thể ngã xuống bất cứ lúc nào vậy, mà ngay trước mặt hắn là một nữ nhân cũng đang bị trọng thương.

Nữ nhân kia thoạt nhìn cũng chỉ chừng hai mươi, mái tóc màu đen, đôi mắt màu xanh lam, trên người nàng cũng hiện đầy các vết thương, nàng cầm trong tay một cây chủy thủ, trong mắt lộ ra sự kiên nghị bất khuất, cùng với nỗi uất huận...
Bình Luận (0)
Comment