Chương 713: Cừu Non Chờ Làm Thịt
Chương 713: Cừu Non Chờ Làm ThịtChương 713: Cừu Non Chờ Làm Thịt
Trung Lang tướng Vi Cửu Cù của Thanh Vũ quốc được Vĩnh Yên đế, cũng tức là soán vị Định Quốc công và được ban cho vị trí Đại tướng quân, phụ trách càn quét mời chào Thiên Ma trong Thanh Vũ quốc. ...
Hoàng hậu Đại Sở quốc trượt chân rơi xuống nước, vô tình chết đuối, nghi ngờ là do Vương Phi Vũ Đồng gây ra, quốc cữu Tiết Sĩ Bình giận dữ xông vào hoàng cung để giải oan cho tỷ tỷ nhưng lại bị Hoàng đế Đại Sở bắt vào thiên lao......
Tây phiên Hộ Luật Tiên tự lập làm vương, trong ba ngày phát binh ở ba đường đã thôn tính được ba bộ tộc Ôn Đô Tô, Na Mộc Nhĩ, Ba Bố Hãn.
Từng chuyện, từng chuyện một đều có liên quan đến mười Thiên Ma đứng đầu.
Dường như sau khi danh tính của họ bị tiết lộ, tốc độ hành động của mỗi người đều tăng nhanh.
Trong số mười cái tên được công bố trong danh sách, chỉ có Miêu Bất Khi xếp hạng thứ bảy và Đệ tử nhập thất tên Vân Lam của Thanh Lam Kiếm Tông là không có bất kỳ tin tức nào truyền ra.
Tất nhiên rồi.
Năm ngày nay, Đỗ Cách cũng không nhàn rỗi.
Hắn đã nâng cao văn hóa sói tính để bình định quân đội của mình.
Yêu cầu của binh sĩ dưới trướng hắn phải có dã tính, tham lam, tàn bạo của sói, hơn nữa còn đặc biệt xuất ra một quyển sách giới thiệu bản chất sói để binh sĩ đọc hàng ngày.
Đỗ Cách lập ra quân công cấp 16, bất luận ngươi có thân phận gì, chỉ cần có thể anh dũng giết địch trên chiến trường là có thể có được tước vị, đất đai, tiền tài...
Nói tóm lại.
Đỗ Cách đang dùng hết mọi biện pháp, huy động các binh sĩ có động lực giết địch.
Toàn bộ Lâm Dương thành thỉnh thoảng sẽ vang lên những lời nói hào hùng tương tự như "Vương Hầu thì sao chứ, chẳng phải đều là đồng loại sao" "Sói khóc quỷ gào, dũng cảm tiến lên" "Ta là mạnh nhất" "Chỉ có chính ta mới có thể cứu vớt bản thân" "Thần cản giết thần, Phật cản giết Phật".
Mấy ngàn người cùng nhau hò hét, có người nghe thì nhiệt huyết sôi trào, có người nghe lại thấy run sợ trong lòng.
Ai không biết còn tưởng là Đỗ Cách thật sự nuôi nhốt một đám sói đói, ở trong miệng họ, Tào Lâm cũng không còn là chiến thần nữa, dường như đã trở thành cừu non đang chờ làm thịt, mỗi người đều có thể cắn một miếng thịt từ trên người hắn. ......
Chiến sĩ dị tỉnh tràn đầy tỉnh lực, chỉ cần tỉnh lực đầy đủ thì có thể không ngủ không nghỉ, năm ngày có thể dùng được mười ngày.
Binh lực ở hai phe địch và ta chênh lệch quá mức.
Dù Đỗ Cách lại khơi mào hung tính, tham vọng của binh sĩ phe mình, nhưng đối mặt với kẻ thù gấp mấy lần phe mình, chỉ sợ cũng không làm nên được chuyện gì.
Vì vậy.
Mấu chốt để giành chiến thắng trong cuộc chiến này vẫn nằm ở hắn, trong thế giới này, võ lực cá nhân có thể quyết định hướng đi của chiến tranh.
Tào Lâm là trụ cột tỉnh thần của quân Tào gia, đánh bại hắn là có thể rút hết quân hồn của quân đội mà hắn ta mang theo. Nói như vậy, họ không có hậu cần chèo chống, chắc chắn sẽ nhanh bại.
Đối với một chiến sĩ dị tỉnh, tăng thuộc tính lên là phương thức trưởng thành nhanh nhất, căn cơ của Lạc Sương quá yếu, mặc dù ở thời khắc nguy hiểm, mình không rời không bỏ nàng, tuyệt đối trung thành cũng không đánh ra được bao nhiêu thuộc tính.
Nếu lòng trung thành đã không được, vậy thì cà trào lưu.
Sở dĩ mỗi một lần Đỗ Cách đều có thể trổ hết tài năng, một phần lớn là nhờ vào văn hóa Địa Cầu hùng vĩ đằng sau.
Không có sự can thiệp của Vũ Trụ Giải Trí, văn hóa Địa Cầu rất đa dạng, trăm hoa đua nở, hoàn toàn khác với Khải Nguyên Tinh bị Vũ Trụ Giải Trí chèn ép hơn hai trăm năm, nhân dân tê liệt chỉ muốn suy nghĩ đến từ khóa.
Việc dãy lên trào lưu văn hóa sói tính trong đám sĩ tốt chỉ có thể xem như một phần.
Sự lan truyền của văn hóa sói tính quá chậm.
Thực ra, những thứ thích hợp nhất để ảnh hưởng đến trào lưu không phải như bình đẳng giới, khai thông dân trí, xu hướng kinh tế, ... mà là thời trang giải trí và các tiện ích phổ biến khác để dân chúng dễ dàng tiếp nhận.
Con đường học thuật tuy là cao cấp nhưng hiệu quả quá chậm, cần phải tiêu tốn rất nhiều tỉnh lực để phổ cập, dạy bảo, vả lại còn rất dễ bị tẩy chay, một khi làm không tốt sẽ không thể lan truyền ra ngoài, chết từ trong trứng nước rồi.
Muốn kiên quyết phổ cập, không tốn vài năm, mấy chục năm thì căn bản không thể nào phổ biến rộng rãi được.
Nhưng những thứ đại chúng thì lại khác.
Ở Lâm Dương thành, Đỗ Cách làm ra mấy loại công cụ giải trí như bài cửu, mạt chược, bài lá, cờ tướng, chỉ cần thời gian ngắn ngủi mấy ngày đã được phổ biến rộng rãi ở trong dân gian, thế cục có nghiêm trọng hơn nữa cũng không thiếu đi sự giải trí, huống chỉ mấy trò chơi này đơn giản dễ hiểu, dễ dàng sao chép, tính gây nghiện cực cao.