Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 730 - Chương 760: Quy Thuận

Chương 760: Quy Thuận Chương 760: Quy ThuậnChương 760: Quy Thuận

"Đế sư, Liễu Quân đã quyết ý quy thuận tứ công chúa."

Sắc mặt quốc sư có chút tái nhợt, thương thế của hắn đã khôi phục rất nhiều, đạo tự nhiên không am hiểu chiến đấu, lại cực kỳ giỏi chữa thương.

Sau một trận chiến, thái độ của quốc sư với Đỗ Cách trở nên cực kỳ kính cẩn, hắn từng xem tỉnh tượng thấy sự an toàn của thế giới phụ thuộc vào Đỗ Cách, nhưng cũng không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Sở dĩ hắn đi theo Đỗ Cách cũng chỉ đơn giản là đánh cược vào vận mệnh thôi. Nhưng sau hai lần gặp dữ hóa lành thần kỳ liên tiếp, hiển nhiên bây giờ Đỗ Cách đã có vầng sáng của thiên mệnh chỉ tử, đáng để hắn hoàn toàn trung thành.

Không chỉ là hắn, Tào Lâm cũng như vậy. Trận chiến của Tông Sư lấy ba địch năm, cộng thêm hai Thiên Ma thần thông cổ quái, vậy mà bọn họ lại toàn thắng, chỉ có quốc sư không am hiểu chiến đấu là bị thương nhẹ. Trước kia căn bản không xảy ra chuyện này...

"Đế tỉnh ảm đạm, đi theo Sùng Minh đế không có tiền đồ. Liễu tông sư, chúc mừng ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất."

Đỗ Cách thân thiết cầm tay Liễu Quân, lắc mạnh:

"Ngươi cứ dưỡng thương trước đi, đợi sau khi thương thế khỏi hẳn hãy cống hiến hết mình cho tứ công chúa, cũng tranh thủ thời gian lấy được một vị trí Thiên Cương Địa Sát..."

"Cảm ơn đế sư."

Liễu Quân vội vàng cảm ơn.

"Quốc sư, Tào tướng quân, vị này là..."

Đỗ Cách giới thiệu Cao Minh cho mọi người, vừa nói được mấy câu đã bị Vân Dao ngắt lời, nàng ngẩng đầu, kiêu ngạo nói:

"Ta là đệ tử trên danh nghĩa của Thanh Lam Kiếm Thánh, tam công chúa của thiên đế Tiên Giới, ngộ tính đệ nhất thiên hạ, thần thông cái thế vô địch - Vân Dao tiên tử."

Hoá ra nàng là đệ tử thứ mười một của Thanh Lam Kiếm Tông mà trên phố đồn đãi, chẳng trách! Sự thần thông này chỉ có hơn chứ không có kém Kiếm Thánh... Vân Dao bị Kiếm Thánh tiễn xuống núi, xem ra là hắn sẽ không rời núi.

Sau khi hiểu được ý định của Kiếm Thánh, quốc sư than thở một tiếng, trịnh trọng ôm quyền với Cao Minh:

"Thần túc cảm ơn ân cứu mạng của Vân Dao tiên tử."

"Chỉ là thuận tay đập hai tên tép riu mà thôi, quốc sư không cần khách khí."

Cao Minh vẫn giữ vững sự kiêu ngạo của hắn, hắn nhất định phải thể hiện được nhân cách của mình, cuồng vọng khoác lác không biết khiêm tốn.

Liễu Quân lúng túng cười một tiếng, không dám lên tiếng, nàng giết ba trong năm Tông Sư, đương nhiên có tư cách để ngông cuồng.

"Đế sư, những thi thể kia có tác dụng gì không?"

Quốc sư hỏi.

"Chặt đầu đi, treo bọn họ lẫn binh khí trên đầu thành để uy hiếp những Tông Sư khác."

Đỗ Cách liếc về phía đám thi thể, thản nhiên nói. Đến bây giờ hắn vẫn chưa đoán được từ khoá và kỹ năng của Miêu Bất Khi là gì. Nhưng rõ ràng tên đó cũng đã thức tỉnh kỹ năng thứ hai, hơn nữa còn mới thức tỉnh gần đây. Với công phu thuấn di kia, năm ngày trước muốn ám sát hắn đúng là dễ như trở bàn tay. Cho dù là ám sát những người khác, ví dụ như Sử Bình Xuyên, Đại Sở vương phi gì đó, chắc hằn cũng rất dễ dàng, chỉ tiếc là tên này quá cứng đầu, cứ nhất định phải nghĩ quẩn đến ám sát mình.

Không đúng, rất có thể Miêu Bất Khi muốn điều tra tin tức, định đục nước béo cò, sở dĩ chết ở chỗ này căn bản là vì xui xẻo gặp tai bay vạ gió...

Thần thông không bì được với thiên mệnh mà!

Tào Lâm đi chặt đầu người, Đỗ Cách nhìn về phía Liễu Quân, hỏi:

"Liễu tông sư..."

Liễu Quân hoảng hốt nói:

"Đế sư gọi tên của ta là được, ở trước mặt đế sư, ta không dám nhận tên tuổi Tông Sư."

Đỗ Cách mỉm cười:

"Liễu tiên sinh, không biết bên phía Lâm Khánh đang có kế hoạch gì?"

Liễu Quân nói:

"Trong quân của Lâm Khánh còn có một vị Thiên Ma tên là Thân Dư, hắn có được một loại thần thông, có thể khiến mấy vạn cung thủ cùng nhau bắn bách phát bách trúng. Kế hoạch của Lâm Khánh là để Vu Chương đi dụ các ngươi đến đại doanh, lại để Tông Sư trong doanh đánh với các ngươi, sau đó mới dùng tên bắn chết các ngươi..."

"Quả thật là bách phát bách trúng?"

Quốc sư hỏi.

"Ta đã từng nhìn thấy thần thông của hắn."

Liễu Quân nói:

"Trừ khi mũi tên bị phá huỷ, nếu không cho dù tránh như thế nào thì đều sẽ bị bắn trúng. Lâm Khánh còn chuyên môn lập ra một đội cung thủ ba vạn người cho hắn, bắn ba lượt, mỗi lần một vạn mũi tên như châu chấu bay đầy trời, cho dù là Tông Sư cũng không thể đỡ được."

Mẹ nó! Quả nhiên là sát chiêu!

Đỗ Cách hít khí lạnh:

"Trong quân của Lâm Khánh còn Thiên Ma nào khác không?"

Liễu Quân lắc đầu:

"Chỉ có ba Thiên Ma, Bùi Mã Nhi nói sẽ lại cho Thiên Ma tới, nhưng mấy ngày này không thấy còn ai đến nữa."

Đỗ Cách hỏi:

"Trong doanh của hắn còn có mấy Tông Sư?"

Liễu Quân nói:

"Hai người. Một người tên là Đậu Tu, dùng kiếm; một người tên là Thạch Ky, dùng đao."

"Đỗ ca, hai Tông Sư, một cái Thiên Ma, dễ làm rồi."

Cao Minh tràn đầy phấn khởi nói, hiển nhiên hắn không thèm để ý đến đại quân ba mươi vạn người.
Bình Luận (0)
Comment