Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 732 - Chương 762: Lòng Trung Thành

Chương 762: Lòng Trung Thành Chương 762: Lòng Trung ThànhChương 762: Lòng Trung Thành

Hắn là tướng quân thống lĩnh binh lính, nắm giữ nguồn tin tức cực lớn. Mấy ngày trước, Thanh Lam kiếm tống đột nhiên tuyên bố đóng kín núi, sau khi đôi bên xác minh thì biết rằng tám chín phần mười là Thanh Lam kiếm thánh đã bị cái tên Vân Dao này đánh bại.

Hơn nữa.

Lâm Khánh cũng biết Thiên Ma sau khi thức tỉnh thần thông và lúc trước là như hai người khác nhau, khó mà đề phòng được những thần thông kỳ quái kia, nên kiếm thành thất bại cũng bình thường.

Nhưng Lâm Khánh vừa nghĩ tới chuyện đối phương lại có thêm một đại tông sư có thể sánh với Thanh Lam kiếm thánh thì đau đầu, suy nghĩ cẩn thận mới thấy bên phía Lãnh Thập có ít nhất sáu Thiên Ma!

Cảm giác tự tin khi có ba mươi vạn đại quân trong tay của Lâm Khánh bỗng bị cảm giác bất lực thay thế, tại sao bên phía bọn họ lại không có Thiên Ma góp sức chứ?

Trận đầu mà thất bại thì sẽ làm giảm sĩ khí rất lớn.

Lâm Khánh nhìn về phía Thân Dư lần nữa:

"Thân tướng quân, nếu như Vân Dao đột kích thì thần thông của ngươi có chắc chắn đối phó được với nàng không?"

"Có ba vạn cung thủ trong tay, nếu giao đấu chính diện thì ta không sợ bất kỳ kẻ nào."

Thân Dư nói, nhưng ngay sau đó hắn lập tức nhìn về phía Lâm Khánh:

"Nguyên soái, nhưng võ công của ta không tốt, khẩn cầu nguyên soái có thể phái một tông sư bảo vệ ta an toàn, đề phòng Lãnh Thập phái người đến ám sát."

Lâm Khánh gật đầu:

"Đậu trưởng môn, vậy ngươi hãy đi bảo vệ Thân tướng quân!"

"Nguyên soái, nếu như Vân Dao đột kích thì e là một mình ta không bảo vệ được Thân tướng quân."

Tông sư Đậu Tu nhìn về phía nguyên soái mà từ chối với ánh mắt khó xử.

Sức chiến đấu của Vân Dao quá khủng bố, mới trận chiến mở màn mà đã chém ngay ba tông sư rồi, hắn cảm thấy mình không thể ứng phó nổi.

Tu hành được đến tông sư cũng không dễ dàng, hắn muốn kiếm tài nguyên về cho môn phái chứ không muốn nộp mạng.

Tông sư vốn không có lòng trung thành gì với triều đình.

Dù không còn môn phái thì hắn vẫn có thể tiêu dao tự tại như thường, nhưng nếu mất mạng thì chẳng còn gì nữa.

Lâm Khánh lại nhìn về phía một tông sư khác là Thạch Ky.

Thạch Ky cũng không nói gì.

Lâm Khánh âm thầm thở dài một tiếng, sao có ba mươi vạn đại quân mà vẫn tiến không được lùi không xong thế này.

"Chúng tướng có kế sách hay gì để đẩy lùi quân địch không?"

Lâm Khánh sốc lại tỉnh thần rồi nhìn mọi người xung quanh.

"Nguyên soái, mạt tướng cho rằng nên nhanh chóng phát binh đi tới Lâm Dương, chặt đứt đường lui của Lãnh Thập." Một phó tướng đứng dậy:

"Tại sao Lãnh Thập lại trốn khởi Lâm Dương thành, chắc là sợ bị ba mươi vạn đại quân của chúng ta chặn ở Lâm Dương thành chứ còn gì nữa. Đã như vậy, chúng ta càng phải thận trọng từng bước, từng bước xâm chiếm địa bàn của Lãnh Thập, ép hắn quyết chiến với chúng ta. Chúng ta nắm thế lớn thì cần gì đấu Thiên Ma với hắn chứ?"

"Bên cạnh Lãnh Thập có ít nhất sáu Thiên Ma, nếu như hắn tiếp tục náo loạn Sùng Minh quốc thì chúng ta nên làm gì?”

Lâm Khánh hỏi, lần lướt đưa ra nghỉ vấn, sau đó mọi người cùng thảo luận để đưa ra giải pháp tối ưu.

"Giao cho triều đình."

Lại có một phó tướng đứng dậy, hắc liếc Thân Dư rồi nói:

"Hai vị thừa tướng cũng là Thiên Ma, chắc hẳn bọn họ sẽ không để mặc LP tiếp tục kiêu căng..."

Khi chiến sĩ dị tỉnh thần thông dần phơi bày thân phận ngày càng nhiều, chẳng còn ai tin chuyện tiên thần đại chiến nữa, mọi người thà tin rằng tất cả chiến sĩ dị tỉnh đều là ma đầu.

"Báo!"

Viên quan truyền lệnh đẩy cửa mà vào, sau đó quỳ một gối xuống: "Nguyên soái, cấp báo từ kinh thành."

"Trình lên."

Lâm Khánh nói.

Viên quan truyền lệnh đứng dậy, bước nhanh hai bước rồi dùng hai tay nâng bao thư lên đưa vào tay Lâm Khánh.

Lâm Khánh vừa mở ra nhìn thì vẻ mặt đột nhiên thay đổi: "Sử thừa tướng chết rồi?"

"Thừa tướng chết rồi ư, ai giết?"

Mọi người ở trong doanh trướng nghị luận sôi nổi.

Thân Dư vô thức mở bảng cá nhân ra.

Đúng như dự đoán.

Hiển nhiên cái tên Sử Bình Xuyên đã biến mất khỏi đó, người xếp hạng thứ mười mới là yêu tỉnh lằng lơ Hướng Lệ ở dưới trướng Đỗ Cách.

Lâm Khánh nhìn mọi người xung quanh rồi nói:

"Hôm qua Sử Bình Xuyên và Tứ vương gia đã phát động cuộc đảo chính, ban đêm đột kích vào phủ Hữu thừa tướng, Kinh Kỳ doanh bao vây hoàng cung, ép bệ hạ thoái vị. Hữu thừa tướng Bùi Mã Nhi thi triển thần thông, xúi giục Kinh Kỳ doanh phản chiến đầu hàng, một người một ngựa chém giết Sử Bình Xuyên, cố đánh sáu đại tông sư, cuối cùng giết được ba người và làm ba người khác bị thương, bắt sống Tứ vương gia Cố Thế Minh tại Cần Chính điện, quan chức trong triều tử thương vô số..."

HíI

Trong doanh trướng, mọi người đều hít vào một hơi, ai nấy cũng chấn động vì biến cố này.

Thật lâu sau.

Một phó tướng mới nói:

"Nguyên soái, kinh thành gặp biến cố, e lại đại quân hậu cần không đủ đáp ứng, chúng ta nên đi đâu?"

"§ố lương thảo trong quân còn có thể cầm cự được bao lâu?"

Lâm Khánh hỏi.

"Nửa tháng." Quan phụ trách lương thảo nói. "Khương Yển, Trương Đình." Lâm Khánh đứng dậy rồi nhìn về phía hai phó tướng ở trong lều.
Bình Luận (0)
Comment