Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 740 - Chương 770: Ngựa Chiến

Chương 770: Ngựa Chiến Chương 770: Ngựa ChiếnChương 770: Ngựa Chiến

Nhưng đã không còn ai có chiến ý nữa, trên chiến trường yên tĩnh, thỉnh thoảng còn vang lên một hai tiếng rên rỉ và tiếng ngựa chiến hí...

Nhìn hai Tông Sư trong nháy mắt đang phi thằng người giữa không trung, muốn chạy mất dép, Đỗ Cách lại hô:

"Đậu Tông sư, Thạch Tông sư, xin dừng bước."

Đậu Tu và Thạch Ky chấn động, đồng thời dừng ở trên không trung, vẻ mặt bọn họ đau khổ chuyển hướng về phía Đỗ Cách, nơm nớp lo sợ, không dám nhúc nhích gì.

Cao Minh cũng bay đến bên cạnh Đỗ Cách.

Ba thanh kiếm vờn quanh bên cạnh nàng, nàng lạnh lùng nhìn hai Tông Sư phía đối diện, kiêu ngạo phun ra ba chữ:

"Động thì giết."

Đỗ Cách nhìn xuống Lâm Khánh dưới trướng kỳ, cười nhạt rồi nói:

"Lâm nguyên soái, là chiến hay đầu hàng?"

Dưới soái kỳ, Lâm Khánh nhìn xung quanh chiến trường, trong mắt mờ mịt.

Hắn nghĩ mình sẽ thất bại, lại không nghĩ tới sẽ thất bại một cách kỳ lạ như vậy.

Hai mươi vạn đại quân đã sụp đổ ở trước mặt Thiên Ma chỉ trong vài phút.

Ngày sau, trên chiến trường còn đất cho hắn ta dụng võ sao?

"Là chiến hay đầu hàng?"

Đỗ Cách hỏi lại.

"Đầu hàng."

Lâm Khánh đau khổ nhắm hai mắt lại, siết chặt nắm đấm, từ trong miệng phun ra một từ.

Đỗ Cách mỉm cười, cao giọng nói:

"Chủ soái đã đầu hàng, người nào quỳ xuống sẽ không bị giết."

Các tướng sĩ của Đỗ Cách đã chứng kiến phương thức chiến đấu của Địa Dị quân và Địa Tao quân từ trước, tố chất tâm lý của bọn họ đã được rèn luyện vô cùng cường đại từ lâu rồi, cả đám cũng đã khôi phục bình thường.

Được huấn luyện văn hoá sói tính hàng ngày cũng làm cho bọn họ hô khẩu hiệu vô cùng thuần thục, ngay sau đó hô:

"Chủ soái đã đầu hàng, người nào quỳ xuống sẽ không bị giết."

Tiếng hô hào truyền khắp mọi ngóc ngách trên chiến trường, tướng sĩ của Lâm Khánh quân đã bị các kiểu quái dị tra tấn tỉnh thần từ trước nên đều mệt mỏi, bọn họ vừa nghe vậy thì nhao nhao dừng bước chân đang chạy trốn, liên tục quỳ xuống đất. ...

Đám người Lạc Sương, Quốc sư, Hoàng Phủ Nguyệt tề tụ trên chiến trường.

Trương Ích Chi nhìn Đỗ Cách, vẻ mặt ai oán:

"Đế sư, chuyện này không giống với kế hoạch của chúng ta đâu, đã nói là để ta dụ địch mà, sao các ngươi lại tự mình giải quyết rồi? Nếu cứ tiếp tục như vậy, khi nào kỹ năng của ta mới có thể thức tỉnh? Dù sao thì ta cũng là Thiên Phối tỉnh, bây giờ lại phải thể hiện như một vai phụ, có cũng được mà không có cũng chẳng sao."

"Đừng lo lắng, vẫn còn cơ hội." Đỗ Cách an ủi hắn một câu, sau đó quay sang Lạc Sương, khom người hành lễ:

"Công chúa, may mà không phụ mệnh lệnh của người, Sùng Lĩnh đại thắng. Quân ta bắt được hơn ba mươi thành viên của Chủ soái quân địch Lâm Khánh và phó tướng, hai Tông sư, hai mươi vạn binh sĩ, vô số lương thực, Thiên Ma Thân Dư đã bị chém đầu. Trận chiến này, Địa Mãnh tỉnh Ngô Xương giành được công lao đầu tiên, Địa DỊ tỉnh Cát Tông, Địa Tao tỉnh Hướng Lệ giành công lao thứ hai..."

Là một binh sĩ trung thành, ở trước mặt người ngoài, Đỗ Cách luôn luôn giữ thể diện cho Lạc Sương, nhìn thấy thuộc hạ dưới trướng mình lần lượt thức tỉnh kỹ năng, trong lòng hắn đã ngứa ngáy khó nhịn từ lâu rồi.

Lòng trung thành nhất định phải được đưa lên hàng đầu.

Về phần Thân Dư, mất đi ba vạn cung thủ trợ lực, hắn ta chỉ là một con lợn đang chờ làm thịt, Đỗ Cách đã tiện tay chém chết hắn ta.

Một số người có thể giữ lại, một số người thì không thể giữ lại.

Năng lực của Thân Dư quá khó khống chế.

Giữ lại một tên như thế, một khi hắn ta nảy sinh ý định tạo phản, ba vạn mũi tên trên chiến trường không chắc sẽ bắn về phía ai?

Lỡ như mình bị hắn ta đánh lén, thuộc tính đệ nhất thiên hạ rơi vào trên đầu hắn ta, hắn ta chỉ cần mang theo một cái cường cung cũng đủ để giết hết thiên hạ.

"Đế sư miễn lễ."

Lạc Sương đưa tay đỡ Đỗ Cách, nhìn Đế sư của mình, ánh mắt của nàng thể hiện rõ vẻ mừng rỡ làm sao cũng không áp chế được, tại sao nàng lại may mắn như thế, trong lúc gặp nạn thì gặp được Đế sư đã thay đổi cả cuộc đời của nàng.

Nàng hoàn toàn không dám tưởng tượng.

Mới hai tháng, nàng từ một thân một mình cô đơn lẻ loi, hiện giờ nàng đã có được hơn ba mươi vạn quân đội, vô số tỉnh binh cường tướng...

Phải biết là, lúc rời khỏi Lâm Dương thành, liên tục phải chiến đấu ở khắp nơi, nàng đã chuẩn bị tốt từ đầu rồi.

Có Đế sư, có hơn mấy chục vạn quân đội này, cuối cùng ở Sùng Minh quốc cũng không còn ai có thể ngăn cản được nàng.

Đế sư của nàng quả nhiên là một nam nhân có thể tạo ra kỳ tích.

"Đế sư bày mưu tính kế, có công lao đầu tiên, phong làm Trấn Quốc Công, đợi ngày phục quốc sẽ chiêu cáo thiên hạ."

Lạc Sương tiến lên một bước, nhìn xung quanh mọi người và nói:

"Địa Mãnh tỉnh Ngô Xương, Địa DỊ tỉnh Cát Tông, Địa Tao tỉnh Hướng Lệ phong làm Xa Ky tướng quân..."

Lạc Sương luận công ban thưởng đều đâu vào đấy, tiện thể sắp xếp chức vụ mới cho các tướng đã đầu hàng, cũng lệnh cho Lâm Khánh phái người quất roi thúc ngựa, truy đuổi đại quân Khương Yển, Trương Đình trước khi tấn công Lâm Dương thành.
Bình Luận (0)
Comment