Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 772 - Chương 802: Sợ Hãi Cái Rắm!

Chương 802: Sợ Hãi Cái Rắm! Chương 802: Sợ Hãi Cái Rắm!Chương 802: Sợ Hãi Cái Rắm!

Bởi vì liên quan đến quy định thi đấu luân phiên, nên chắc chắn đám người Cao Minh sẽ ra chiến trường.

Có hơn ba mươi đồng đội cũ từng cùng trải qua chiến trường dị tỉnh phối hợp cùng đã đủ rồi, nên Đỗ Cách cũng không để ý những tên lính mới này.

Có lẽ ông ty Giải trí Phiếm Vũ Trụ thay đổi quy tắc lần thứ hai chính là vì phòng ngừa bọn họ tập hợp đội, đến phần sau cùng trong lần trước, ba trăm người mà chỉ còn hơn ba mươi người sống sót, tính theo tỉ lệ thì lần này cuối cùng sống sót được mười người là tốt rồi.

Hơn nữa còn có giả thuyết phần đoạt xác ở giai đoạn đầu sẽ đào thải một nửa, năm mươi người còn lại sẽ được phân tán đến một tinh cầu, như vậy thì xác suất gặp được nhau cũng rất thấp.

Có thể có hai đến ba người tụ họp với hắn đã tốt lắm rồi.

Nhưng chỉ cần mọi người đều không có cơ hội tập hợp đội thì hai đến ba người phối hợp đã đủ rồi. ...

"Sợ hãi sao?"

Trước khi tiến vào căn cứ của Giải trí Phiếm Vũ Trụ, Dc đã hỏi đám Cao Minh ở bên cạnh.

Xét về mặt lý thuyết, hơn ba mươi đồng bọn đã cùng hắn vào sinh ra tử, đi ra từ chiến trường dị tinh đã được coi như là thành viên nòng cốt của hắn.

Sau hơn hai tháng rời chiến trường dị tỉnh, ngoài Đỗ Cách vội vã làm tuyên truyền chính trị thì những người khác đều đang quan sát video chiếu lại chiến trường dị tỉnh, để tích lũy càng nhiều kinh nghiệm cho chính mình.

Trước khi ra chiến trường, cả đám người mới chính thức tụ họp cùng nhau, trao đổi về chiến thuật trong ba ngày.

Thay vì nói là chiến thuật thì chẳng bằng nói là ước hẹn ám hiệu.

Chiến trường dị tỉnh quỷ quyệt khó lường, bọn họ còn chẳng biết bối cảnh chiến trường là gì, nên chiến thuật gì cũng đều là dư thừa. Chiến thuật đáng tin cậy nhất là chờ sau khi Đỗ Cách phát triển thì tất cả mọi người hội họp lại chỗ hắn.

"Sơ hãi cái rắm!"

Cao Minh nói:

"Người chết chim chỉ lên trời (1), bất tử cả vạn vạn năm, không có lý tưởng gì ở Khải Nguyên tỉnh, nào có được thoải mái buông thả như lúc ở trên chiến trường dị tỉnh với Đỗ gia?"

(1) Người chết chim chỉ lên trời: người chết là xong hết mọi chuyện.

"Đúng vậy."

Ân Nhị Xuyên (Phùng Trung) gật đầu theo:

"Lần này, bất kể ta ngẫu nhiên đạt được từ khóa ra sao thì cũng sẽ phát triển nó theo mặt hữu dụng, tuyệt đối không kéo chân sau của Đỗ ca."

"Ta cũng vậy."

Dư Hạ (Vương Tam) ngơ ngác nói.

Không giống khi ở trong trường mô phỏng, ở ngoài hiện thực thì Dư Hạ là một cô gái không nói nhiều, cơ bản không giao lưu với người mà mình không thân thuộc, chỉ có đôi lúc tình cờ nhìn về phía Đỗ Cách thì đôi mắt mới lóe lên tia sáng lấp lánh.

"Đỗ Cách, ngươi không thể bất công chỉ lo cho mỗi mấy chiến hữu cũ, mà mặc kệ đám người mới chúng ta!" Một thiếu niên mới gia nhập lách đến trước mặt Đỗ Cách, sau đó cười hì hì nói.

Hắn tên là Hình Mạc, xuất thân từ học viện bình dân, là một học sinh năm thứ ba, cũng là fan cuồng của Đỗ Cách.

Mặc dù tuổi tác lớn hơn Đỗ Cách nhưng há miệng ngậm miệng đều là Đỗ ca, từ giây phút bắt đầu nhìn thấy Đỗ Cách thì hắn vẫn luôn tìm cơ hội để sáp đến gần bên cạnh Đỗ Cách, chỉ vì muốn nói thêm vài câu với Đỗ Cách, đúng là một người trẻ tuổi rất có tâm cơ.

"Không đâu, khi lên chiến trường thì chúng ta chính là các chiến hữu kề vai chiến đấu, đồng tâm hiệp lực thì mới giành được thắng lợi cuối cùng."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, oai phong lẫm liệt nói một câu khách sáo:

"Tiểu Mạc, lên chiến trường thì không biết sẽ có từ khóa ngẫu nhiên gì đâu, nói không chừng ta còn phải nhờ ngươi chăm sóc đấy!"

"Ta tin tưởng Đỗ Cách, bất kể từ khóa ra sao, chỉ cần rơi vào tay người thì đều có thể biến thứ tầm thường thành thần kỳ."

Hình Mạc cười ha hả, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Cách tràn đầy sự sùng bái.

"Vậy thì nhờ vào lời chúc tốt lành của ngươi."

Đỗ Cách cười cười:

"Mọi người đều cố gắng, tranh thủ giữ lại nhiều người sống sót hơn trong chiến trường dị tinh lần này."

"Ừm, sống sót."

Mọi người cười vui vẻ, khích lệ lẫn nhau. Mỗi người đều cảm thấy mình sẽ là người may mắn nhất kia, hồn nhiên quên đi sự tàn khốc của chiến trường dị tỉnh. ...

Không nằm ngoài dự đoán của Đỗ Cách, trong lần tiến vào chiến trường dị tỉnh này, Bạch Long chỉ nhắc nhở hắn một lần là không được sử dụng pháp thuật hệ Thủy tương tự với chiến trường dị tỉnh trước, sau đó đưa hắn trở về phòng, hoàn toàn không quan tâm đến tốc độ tăng của tỉnh thần lực.

Bởi vậy có thể thấy được rằng, điều đặc biệt quan trọng đối với chiến sĩ dị tỉnh là tỉnh thần lực, thứ này có thể giúp bọn họ nâng cao thực lực rất nhiều.

Nhưng ở trong mắt người của Giải trí Phiếm Vũ Trụ thì thật sự chỉ là thứ có cũng được mà không có cũng chẳng Sao...
Bình Luận (0)
Comment