Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 793 - Chương 823: Nhỏ Yếu

Chương 823: Nhỏ Yếu Chương 823: Nhỏ YếuChương 823: Nhỏ Yếu

Nếu Holly có tính cách như vậy, cho dù hắn có được Võ Hồn mười sao thì cũng không đi được bao xa.

Rất nhiều tù nhân dự định đi theo Đỗ Cách đều không hẹn mà cùng cau mày.

Nhưng bây giờ, không ai lùi bước, chỉ có Đỗ Cách, Layu và Ole là có vũ lực.

Họ nhất định phải dựa vào Đỗ Cách để trốn thoát khỏi ngục giam này.

Trong tình huống này, Đỗ Cách càng cổ hủ thì họ càng yên tâm.

"Holly, giá trị giữa người với người là khác biệt, nếu hy sinh một phần nhỏ lợi ích của con người mà có thể cứu vớt một trí giả vĩ đại, vậy thì rất đáng giá, giống như ngươi đã hy sinh tộc nhân của mình cho Vương quốc Lucerne."

Một tù nhân khác khéo léo khuyên nhủ.

Đã nói trong ngục giam đều là nhân tài, xem đi, đã có người tìm được phương pháp sử dụng chính trực chính xác...

Có một đám côn đồ tàn ác này ở đây, rất khó nhấn chìm sự cao thượng của hắn!

Đỗ Cách lại cau mày:

"Ngươi nói không sai, nhưng ta không thể làm trái lương tâm của mình."

"Được rồi!"

Người đưa ra đề nghị nhún nhún vai, đáy mắt xẹt qua một tia thất vọng, không tiếp tục thuyết phục nữa.

Đỗ Cách quay đầu lại nhìn hắn, âm thầm lắc đầu, thổ dân ngu xuẩn, vì sao lại không thể có một viên Lung Linh Tâm thất xảo chứ?

Ta không thể làm trái lương tâm, chẳng lẽ ngươi cũng không thể sao?

Ngươi đi đốt một ngọn lửa, cùng lắm ta cũng chỉ trách phạt ngươi vài câu, chẳng lẽ lại thật sự giết ngươi sao?

Nếu không học cách gánh nồi thay cho lãnh đạo thì làm sao lãnh đạo có thể trọng dụng ngươi?

ôi!

Đỗ Cách thở dài:

"Đi thôi, chúng ta nên ra ngoài thôi."

Một đoàn người chậm rãi đi ra ngoài ngục giam, đầu tiên là kinh động đến tội phạm tiểu hình bị giam giữ ở phía bên ngoài, trong sự xôn xao của tội phạm tiểu hình, rất nhanh đã kinh động đến lính canh gác bên ngoài.

"Tội phạm trọng hình vượt ngục."

Sau khi một lính canh cuống cuồng hét lên, tiếng chuông lập tức vang vọng toàn bộ ngục giam.

Tất cả hộ vệ nhanh chóng tập kết, thủ vệ trên tháp lầu nhắm cung nỏ vào đám người Đỗ Cách, ngăn cản đường lui của họ.

"Lul lại mau, lui lại mau."

"Tất cả mọi người ôm đầu ngồi xổm xuống, nếu tiến lên thêm một bước sẽ giết chết bất kể tội gì."...

Mỗi tiểu đội tuần tra có mười người, ba tiểu đội tuần tra cộng lại có tất cả ba mươi người, họ một tay cầm kiếm, một tay cầm khiến, bày ra trận hình chặn đường như đối mặt với kẻ địch mạnh.

Đội trưởng của ba tiểu đội đứng ở phía trước, tỏ rõ Võ Hồn của mình.

Võ Hồn của đội trưởng đứng ở giữa là một con Kim Xà xoay quanh, Võ Hồn của đội trưởng đứng bên trái người kia là một thanh trường kiếm, mà Võ Hồn của đội trưởng đứng bên phải của người kia là một con chim cắt du ngoạn. Mà thủ vệ phía sau họ, cũng có người lộ ra Võ Hồn của mình.

Những Võ Hồn kia có chủy thủ, có tảng đá, cũng có cỏ non, dê non gì đó, lung tung beng cái gì cũng có, liếc mắt một cái là có thể cảm nhận được sự nhỏ yếu của họ.

Võ Hồn của đội trưởng là Kim Xà nhìn về phía Đỗ Cách đứng ở phía trước, vẻ mặt nghi hoặc:

"Holly?"

"Đội trưởng, ta không có ý định tạo ra thương vong nhiều hơn, xin hãy thả ta đi."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn hắn, quyết đoán lộ ra Võ Hồn của mình.

Sau đó.

Layu và Ole cũng theo đó lộ ra ngay Võ Hồn.

Võ Hồn của Layu là Thiên Sứ bốn cánh màu vàng, nàng lơ lửng trên không trung, sau khi mở rộng cánh, dài chừng hơn 3m, giống y như thật, vừa mới hiện ra đã cho mọi người cảm giác áp bách thật lớn.

Dưới ánh sáng của Thiên Sứ, Võ Hồn Hải Thần của Đỗ Cách bị che khuất nên có chút ảm đạm.

Nhưng lúc này.

Ánh mắt của mọi người đều bị Hải Thần hấp dẫn.

"Hải Thần?"

"Võ Hồn mười sao?"

Tiếng thốt lên kinh ngạc phát ra từ miệng hai đội trưởng đối diện.

"Đúng vậy, Võ Hồn mười sao."

Đỗ Cách mỉm cười:

"Ba vị đội trưởng, sứ mệnh của ta không cho phép ta chết ở đây, xin hãy thả ta đi."

"Không được."

Trên trán của đội trưởng Brown có Võ Hồn Kim Xà rịn ra một lớp mồ hôi rất dày, hắn giơ trường kiếm trong tay lên:

"Cho dù ngươi có được Võ Hồn mười sao thì cũng chỉ là một tên cặn bã không thể tha thứ, thả ngươi đi thì sẽ có nhiều người hơn bị ngươi làm tổn thương..."

"Brown."

Simon nhịn không được nói:

"Holly không phải là cặn bã, hắn là một người vĩ đại..."

"Im ngay."

Brown cắt ngang lời hắn, ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Layu, lớn tiếng nói:

"Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu, không được phép thả một tội phạm trọng hình nào đi hết."

Nói xong, Kim Xà sau lưng hắn đột nhiên bành trướng thành một con cự mãng màu vàng dài khoảng mấy chục mét.

Cự mãng vươn người lên thật cao, nhắm ngay vào Thiên Sứ bốn cánh của Layu, dường như có thể nhào lên cắn bất cứ lúc nào.

Còn đội trưởng có Võ Hồn là kiếm khổng lồ, kiếm màu bạc rơi vào lòng bàn tay hắn.

Còn đội trưởng có được Võ Hồn là chim cắt bay lượn, chim cắt bay lượn cũng giang rộng cánh, xoay tròn mà lên...
Bình Luận (0)
Comment