Chương 828: Tài Ăn Nói Rất Giỏi
Chương 828: Tài Ăn Nói Rất GiỏiChương 828: Tài Ăn Nói Rất Giỏi
"Vương?"
Đỗ Cách nhìn về phía Layu, càng thêm hài lòng về hắn.
Chẳng trách mỗi một Hoàng đế đều không thể từ chối những quan đại thần tham lam xung quanh mình, những lời nói thế này cũng quá êm tai, còn biết đổ hết công lao lên người hắn.
"Đúng vậy, Vương."
Sắc mặt Layu hơi trắng bệch, sau khi bị Kim Cương Hùng của trưởng ngục giam kéo mất hai cánh, lúc Thiên Sứ thể hiện ra lần nữa đã khôi phục bốn cánh nhưng hình thể đã nhỏ hơn một phần ba so với trước đó.
Võ Hồn bị thương nặng cũng ảnh hưởng đến bản thân hắn.
Mặc dù như thế, Layu vẫn chật vật mỉm cười với Đỗ Cách, chân thành nói:
"Vương, phẩm chất ưu tú và thực lực cường đại của ngài đủ để ta đi theo cả đời, chỉ có ngài mới có thể cứu vớt thế giới dơ bẩn này, bất luận người khác có định kiến gì với ngài, ngài vẫn là vương độc nhất vô nhị trong lòng ta..."
Tài ăn nói rất giỏi!
Diễn xuất tốt!
Trong lòng Đỗ Cách âm thầm khen ngợi Layu.
Nhưng hắn vẫn lắc đầu:
"Không, Layu, ta vẫn chưa làm đủ. Một vị vương giả đủ tư cách là phải chính trực can đảm, khiêm tốn anh dũng, công chính vị tha, dũng cảm hy sinh, hơn nữa còn phải có một linh hồn cao quý, ta vẫn còn kém xa, sau này đừng xưng hô với ta như thế nữa."
Layu còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Cao lão đầu cắt ngang, hắn ta không thể để cho Layu giành mất quyền lợi trước mắt được:
"Holly, đừng chối từ nữa, phẩm chất của ngươi đã có đủ tư cách xưng vương rồi. Đây là đãi ngộ mà Võ Hồn mười sao nên có, chỉ khi ngươi trở thành vương, những người đi theo ngươi như bọn ta mới có thể danh chính ngôn thuận tuyên dương vinh quang của ngươi với thế nhân, dẫn dắt họ hướng thiện, mới có thể có nhiều hiền giả hơn nữa đi theo ngươi.
Linh hồn cao thượng của ngươi có thể không quan tâm hư danh trên thế gian này, nhưng khác với những phàm phu tục tử kia, chỉ khi để cho họ thấy những lợi ích có được lúc đi theo ngươi thì họ mới có thể chủ động tìm tới. Càng nhiều người đi theo ngươi, vinh quang của ngươi, sự chính trực của ngươi mới có thể được truyền bá nhanh hơn đến mọi ngóc ngách của thế giới này, làm cho thế giới này trở nên ngày một tốt đẹp hơn."
"Là như thế thật sao?"
Đỗ Cách nhìn Cao lão đầu, rơi vào trầm tư.
"Holly, đúng là như vậy, không sai đâu."
Lúc trước, những tù nhân thuyết phục Đỗ Cách hy sinh một phần nhỏ người để đổi lấy lợi ích lớn hơn lại nhảy ra:
"Cao là một trí giả, hắn có trí tuệ phong phú, hắn sẽ không lừa gạt ngươi đâu."
Khá lắm!
Tổng hợp trí tuệ của các ngươi liên kết với thực lực của ta sao!
Ta không nên nói là các ngươi không hiểu tam từ tam nhượng... Khoác hoàng bào phiên bản chiến trường dị tỉnh rơi vào trên người mình, trong lòng Đỗ Cách vô cùng cảm động, hắn thở dài và nói:
"Nếu đã như vậy, vậy ta sẽ cố gắng làm hết sức, tạm thời làm vua của các ngươi vậy, nhưng ta không có trí tuệ, ta biết tài năng của ta cũng không thể quản lý một quốc gia. Nếu một ngày nào đó, thế giới yên bình, mọi người an cư lạc nghiệp, ta sẽ truyền vương vị cho người thích hợp hơn."
"Bái kiến Holly vương, chúng ta nguyện ý trung thành với Holly vương."
"Bái kiến Holly vương, chúng ta nguyện ý trung thành với Holly vương."
"Trường kiếm chỉ Ngô Vương, chính là ý chí của chúng ta."
"Trường kiếm chỉ Ngô Vương, chính là ý chí của chúng ta."
Thấy Đỗ Cách chấp nhận, những tù nhân phía sau hắn nhao nhao quỳ xuống đất, tặng cho hắn lễ tiết cao quý nhất, do Cao lão đầu dẫn đầu, hô to lời tuyên thệ vang dội.
Sau khi các tù nhân quỳ xuống.
Đám cai ngục trước mặt Đỗ Cách do dự một lát, cũng quỳ xuống với Đỗ Cách.
Một Võ Hồn mười sao vừa mới thức tỉnh có lẽ sẽ làm cho họ do dự, nhưng một Võ Hồn mười sao đã thành thục mà còn cường đại đã đủ để chinh phục bất luận kẻ nào ở đây, không ai nguyện ý từ bỏ cơ hội ôm bắp đùi này. ...
"Levil Carl, ngươi đồng ý đi theo ta không?"
Đỗ Cách nhìn trưởng ngục trước mặt mà bình tĩnh hỏi.
Vết thương của trưởng ngục đã bình phục dưới sự trị liệu của thánh quang, nhưng lòng tự tin của hắn đã bị đã kích trăm ngàn lỗ hổng, phút chốc không thể khôi phục lại được.
Chiêu thức vừa đáng sợ mà lại nham hiểm của Holly khiến lòng hắn vẫn còn sợ hãi, cũng chỉ có kẻ tù tội tà ác ở trong ngục giam mới cho rằng hắn là người cao thượng!
"Levi Carl, xin hãy trả lời câu hỏi của Holly vương."
Ole bất mãn nhìn về phía trưởng ngục rồi quát lớn.
"Nếu ta không đồng ý thì thế nào?"
Trưởng ngục ngẩng đầu lên, nhìn Đỗ Cách và hỏi.
"Ta sẽ thả ngươi rời đi."
Dc cười cười và nói.
"Thả ta rời đi ư?"
Trưởng ngục sửng sốt.
"Đúng vậy."
Đỗ Cách gật đầu:
"Giữa chúng ta vốn không có thù hận, ta muốn rời đi là vì ta có chuyện quan trọng hơn cần làm; mà ngươi ngăn cản ta là vì đó là trách nhiệm của ngươi. Ta sẽ không vì chuyện đó mà giận chó đánh mèo sang ngươi, lương tri ở trong lòng ta cũng không cho phép ta làm như vậy."
Lương tri?
Liệu còn có chuyện gì đáng sợ hơn việc một kẻ cặn bã luôn miệng nói mình chính trực ư?
Vậy đó chắc chắn là chuyện bên cạnh kẻ cặn bã còn có một đám tội phạm cùng hung cực ác tụ tập lại, hơn nữa kẻ cặn bã này còn thức tỉnh Võ Hồn mười sao...