Chương 868: Hai Con Chó Đánh Nhau, Con Thứ Ba Được Lợi
Chương 868: Hai Con Chó Đánh Nhau, Con Thứ Ba Được LợiChương 868: Hai Con Chó Đánh Nhau, Con Thứ Ba Được Lợi
Vậy thì mình có thể bắt lấy con chim này.
Nếu hai tên ngu ngốc kia đánh đến mức hai bên cùng thiệt thì mình có thể độc chiếm con chim trắng này rồi...
Ywen đang đợi một cơ hội. ...
Đậu mát!
Có một tên thông minh...
Trong lúc Ywen quan sát Đỗ Cách thì Đỗ Cách cũng quan sát Ywen không tham gia chiến đấu thông qua con chim trắng, hắn đã nhìn thấu tâm tư của Ywen nhưng khổ nỗi không thể nói chuyện, nên không có cách nào gây xích mích họ được.
Nếu như hắn đoạt xác một con vẹt thì tốt rồi.
Không đúng!
Vương Vấn Không Dứt.
Kỹ năng nói hắn có thể chỉ huy và điều khiển tỉnh thần lực được phân tách ra ngoài từ xa, cũng không nói sau khi đoạt xác thì không thể thay người!
Không có lý nào mà mấy thanh niên có võ hồn ba sao lại mạnh hơn tam sư huynh Luyện Khí kỳ ở Thất Tinh môn lúc đó nhỉ?
Thử xem sao!
Sau khi nảy ra suy nghĩ này, Đỗ Cách cũng không thể kiềm chế nổi nữa.
Thân thể của con chim màu trắng quá bất tiện, hắn cũng phải thử đoạt xác nhân loại xem tình hình thế nào, dù sao cũng là mấy tên này khiêu khích hắn trước...
Nếu đoạt xác thất bại, cùng lắm thì bản thể lại tách một phần tỉnh thần lực đến đây để diệt khẩu.
Nói là làm ngay.
Tra Xét!
Đỗ Cách không để ý tới hai thanh niên đánh đến khí thế ngất trời ở kia, thi hành Tra Xét với Ywen xem trò vui lần nữa.
Ywen chấn động:
"Raymond, ta ghen tị Aerith thích ngươi, từ lúc mười lăm tuổi thì ta đã thường xuyên đi tiểu trên đồ ăn của ngươi..."
Lại nữa?
Trong mắt Ywen lộ ra vẻ hoảng sợ, lập tức điều khiển võ hồn Hắc Miêu nhào về phía con chim trắng, đôi mắt của hắn cũng biến thành hình khe hở dựng đứng, vừa sám hối vừa phối hợp với võ hồn chặn đánh đường chạy trốn của chú chim trắng.
Khác với Ma Pháp Sư, kỹ năng Công Chính Liêm Minh cũng không cản trở võ giả phát huy...
Hai người đang đánh nhau chợt dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía Ywen đang sám hối lần nữa.
"Hai con chó đánh nhau, con chó thứ ba được lợi."
Không thể nói chuyện nhưng không có nghĩa là không thể biểu đạt ý nghĩ, chỉ thấy tiểu Hải Thần ở trên đỉnh đầu con chim trắng làm dấy lên một cơn sóng bên dưới chân nó, tạo thành một hàng chữ nhỏ. "Đáng chết, kim tệ của chúng ta."
Raymond thấy dòng chữ như vậy thì bỗng chốc tỉnh táo lại, hắn giương cung bắn về phía Ywen:
"Đồ vô lại, dám đi tiểu trên đồ ăn của ta, ta giết chết ngươi..."
Chiếc lưới của John cũng lặng lẽ chụp về phía Hắc Miêu của Ywen.
Đứng trước lợi ích thì làm gì còn bạn bè...
Ywen không thể không phản kháng một cách bị động.
Đáng chết!
Đến cùng vẫn bị cuốn vào.
Nhìn hai đồng bọn bị tiền tài làm cho choáng váng đầu óc, Ywen chợt bừng tỉnh, chỉ số thông minh của con chim trắng này không hề thấp, mà còn cực kỳ cao, cứ tiếp tục như vậy thì cả ba họ đều bị thương hết, đừng ai hòng bắt được con chim trắng!
Hắn có lòng muốn giải thích, nhưng vừa mở miệng thì lại biến thành:
"John, ta cũng phải sám hối với ngươi, năm mươi đồng tiền vàng mà ngươi bị mất lần đó không phải là bị kẻ trộm lấy, mà bị ta lấy đi..."
"Tên trộm chết tiệt nhà ngươi, đó là học phí mà ta phải đưa cho lão sư đấy."
Hai mắt của John chằng chịt tơ máu:
"Mạng Nhện Dày Đặc!"
Tiếng lời vừa dứt.
Tấm lưới của hắn lập tức chia thành bốn phía, ngăn cản Hắc Miêu chạy trái chạy phải từ các góc độ.
Raymond thì lại nhân cơ hội bắn một mũi tên trúng Hắc Miêu ở trong lưới.
Hắc Miêu kêu gào thảm thiết một tiếng, Ywen cũng lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Bảy xúc tu khổng lồ.
Đỗ Cách nắm lấy cơ hội, sử dụng bảy xúc tu khổng lồ đã được chuẩn bị kỹ từ lâu với John đang dùng lưới.
Vì chỉ có chưa tới hai ngàn tỉnh thần lực, nên cũng không thể điều khiển nhiều sức mạnh Hải Thần.
Nhưng lực lượng nguyên tố lại trải rộng khắp thế giới này, hơn nữa còn có sự hỗ trợ của võ hồn, nên việc ngưng tụ mấy đám nguyên tố nước cũng nhanh chóng hơn các thế giới khác.
Khoảng cách bảy đến tám mét vẫn nằm trong phạm vi điều khiển của bảy xúc tu khổng lồ.
Phốc!
John đang dốc hết tâm tư bây bắt Ywen nên hoàn toàn không đề phòng việc bị Đỗ Cách đánh lén.
Đương nhiên, hắn có đề phòng thì cũng không phòng ngự được.
Chiến sĩ ở thế giới này ở lại vào võ hồn, hoàn toàn không có phòng ngự đối với thân thể.
Mấy cái lỗ ở trên người đều bị dòng nước rót đầy, John vừa sợ lại vừa hoảng, cứ gãi cổ họng của mình, muốn ho ra dòng nước tiến vào trong cổ họng mình nhưng không làm nên chuyện gì.
Thân thể bị thương nặng, cũng không chú ý điều khiển võ hồn.
Thế là để con Hắc Miêu kia lao ra, hung ác cào một cái lên trước ngực hắn, máu tươi chợt tuôn ra thấm đẫm quần ao...
Bảy xúc tu khổng lồ đã được che giấu nên Raymond hoàn toàn không thấy gây khó dễ từ bên trong, đủ loại thù hận và lợi ích khiến hắn đánh mất năng lực suy nghĩ, chỉ thấy hắn thêm hai mũi tên vào cung: "Ha ha ha, hai người các ngươi đều phải chết... Ặc!"