Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 850 - Chương 881: Lịch Sử Đen Tối

Chương 881: Lịch Sử Đen Tối Chương 881: Lịch Sử Đen TốiChương 881: Lịch Sử Đen Tối

Khoa trương!

Norbu oán thầm.

Chẳng qua, ánh mắt hắn nhìn về phía Đỗ Cách vẫn tràn ngập sự kính phục.

Có lẽ, chỉ có sự đầu tư và chuyên tâm này mới là bí quyết cho sự thịnh vượng lâu dài của hắn!

Nhưng vào lúc này, hắn thật sự không dám nhảy ngược, vì hắn vẫn chưa thức tỉnh kỹ năng, Giáo Hoàng không giết chết Đỗ Cách được nhưng chỉ cần trở tay tung một chiêu kiếm là có thể hất hắn đi luôn!

thuật ngữ trong trò chơi Tam Quốc Sát, những người chơi không phải Chúa Công sẽ làm ra hành động để người khác nghĩ mình là Phản Tặc (ví dụ như cố ý đâm Chúa Công một đao). ...

Chết!

Ta giết ngươi!

Khuôn mặt Giáo Hoàng trở nên dữ tợn, rít gào ở trong lòng, nhưng vừa mở miệng thì lại đổi thành "ta có tội...".

Vừa nói ra lời này xong, hắn lại càng giận dữ và xấu hổ hơn. ....

Giáo hoàng bổ một nhát.

Đỗ Cách hộc máu, sau đó mắng Giáo Hoàng.

Giáo hoàng lại bổ một nhát.

Cứ lặp đi lặp lại như vậy, khi Giáo Hoàng nói đến chuyện hắn nhìn lén nữ hài tử tắm rửa vào năm mười ba tuổi thì tất cả người vây xem ở trên tường thành đều rời đi.

Mà ở lại hiện trường, rốt cuộc giáo chủ bị kích động bởi hành vi anh hùng của Đỗ Cách cũng bừng tỉnh.

Ánh mắt của họ dần trở nên kỳ lạ, một suy nghĩ chợt nảy ra ở trong lòng họ.

Chắc không phải cái tên ở đối diện đang đùa bốn Giáo Hoàng đấy chứ?

Bị trúng nhiều kiếm Thần Thánh như vậy, đừng nói là một người vừa mới thức tỉnh võ hồn bảy sao, dù là thần thực thụ thì cũng bị đánh chết rồi, nhưng dường như võ hồn của hắn không hề suy yếu tí nào... ...

Khi bị mọi người nhìn bằng ánh mắt như nhìn tên hề, cuối cùng Giáo Hoàng cũng ý thức được rằng có gì đó không đúng, hắn ngừng chém lại, mặt trầm như nước:

"Ngươi đùa bỡn ta?"

Mặc dù có Mũ Thần Dụ bổ sung tỉnh thần lực, nhưng sử dụng Kiếm Thần Thánh không ngừng nghỉ như vậy vẫn khiến hắn cảm thấy hơi suy yếu.

Sau khi nghĩ rõ ràng, hắn còn tỉnh táo hơn cả lúc sám hối, nên càng tức giận hơn.

Nhưng lời vừa nói ra cũng không phải là ta có tội.

Khiến Giáo Hoàng sững sờ, sám hối kết thúc rồi? Ngay sau đó, mặt hắn càng đen hơn, bởi vì trước năm mười ba tuổi thì hắn thật sự là một đức con ngoan có phẩm hạnh tốt đẹp, lập chí trở thành một giáo chủ...

Nhưng bây giờ lại không nhớ về thời gian tốt đẹp trong quá khứ.

Tự bộc bạch nhiều lịch sử đen tối như vậy, tình cảnh của hắn đã đến bên bờ sinh tử.

Nhất định phải giải quyết mầm họa ở trước mặt.

Nếu không, e là hắn có chết cũng không biết mình chết như thế nào, Thái Dương Thần chỉ đang ngủ say thôi, chứ đâu phải chết rồi. ...

Tra Xét kết thúc!

Đỗ Cách chậc lưỡi, nói lâu như vậy, tội ác của Giáo Hoàng cũng thật sự là tội chồng tội...

Cũng không biết có phải mắt Thái Dương Thần bị mù rồi hay không, mà lại chọn một kẻ tàn ác như thế làm Giáo Hoàng.

Thái Dương Thần.

Phi!

Trực tiếp đổi tên thành chó mắt mù cho xong.

Chẳng qua, ngẫm lại thì cũng bình thường, người có thể bò lên vị trí cao như vậy, có ai mà không phải là kiểu bề ngoài vẻ vang tốt đẹp, bên trong lại đầy rẫy tội ác...

"Bị ngươi nhận ra rồi! Binh không có thế cố định, nước không có hình cố định, nước thì làm sao có thể bị chém chứ?"

Người dụng binh cũng giống như thế nước chảy, luôn vô định, vô hình tuỳ cơ ứng biến, không có quy mô làm mẫu.

Đỗ Cách cười cười rồi đứng lên.

Hắn biết võ hồn không giống với nước thực thụ.

Nhưng câu nói này cũng không phải là nói để cho Giáo Hoàng nghe, mà là cho người xem ở bên ngoài nghe.

Nếu che giấu được từ khóa phân tách thì cứ che giấu thôi, không thể cứ để Bạch Long kiếm cớ cho hắn mãi!

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Hải Thần cao to bỗng chốc chia năm xẻ bảy, nứt thành vô số tiểu Hải Thần. Mỗi một tiểu Hải Thần đều giơ pháp trượng trong tay lên, cười ha ha với Giáo Hoàng. Sau đó, đám Hải Thần thè lưỡi ra, đầu nghiêng sang một bên, bày ra vẻ mặt sắp chết, trông rất sống động...

Đây là chiêu thức mà Đỗ Cách mới lĩnh ngộ được.

Nói chính xác thì là quen tay hay việc.

Mỗi một lần Giáo Hoàng chém hắn đều là một kiểu tôi luyện đối với tỉnh thần lực của hắn.

Tỉnh thần lực của Đỗ Cách vốn không hoạt động, bây giờ toàn bộ tỉnh thần lực của hắn đều hoạt động trở lại, nên hắn có thể chia tỉnh thần lực thành vô số phần mà không hề cảm thấy đau tí nào.

Xét từ một mức độ nào đó, đây chính là hồn kỹ của hắn, chỉ có điều là không có tên mà thôi.

Đỗ Cách không mở bảng cá nhân ra.

Nhưng hắn cảm nhận được rằng chỉ trong chốc lát đó thôi mà ít nhất tỉnh thần lực của hắn đã tăng một phần mười, không hề liên quan đến khen thưởng đến từ người xem, mà đơn giản là sự tăng trưởng tự nhiên sau khi bị hành hạ.

Dù không tăng nhanh bằng sức mạnh tín ngưỡng, nhưng đây là sự gia tăng tự nhiên tách rời với Giải trí Phiếm Vũ Trụ.

Thu hoạch lần này quá phong phú, cảm ơn Giáo Hoàng...
Bình Luận (0)
Comment