Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 860 - Chương 891: Ngươi Chết Rồi

Chương 891: Ngươi Chết Rồi Chương 891: Ngươi Chết RồiChương 891: Ngươi Chết Rồi

"Vâng."

Raleier phấn chấn tỉnh thần, khẽ gật đầu:

"Ngươi cần ta làm gì?"

Đỗ Cách quay đầu nhìn Giáo Hoàng.

Giáo Hoàng đột nhiên run rẩy và nói:

"Holly vương, ta có cơ hội sửa đổi làm lại cuộc đời sao?"

"Đương nhiên."

Đỗ Cách gật đầu:

"Cơ hội của mọi người đều công bằng..."

Không đợi Đỗ Cách nói xong, Giáo Hoàng thở phào nhẹ nhõm, kích động chỉ vào Norbu:

"Holly vương, Norbu cũng giống như ngươi, hắn cũng là Tà Thần đến từ thế giới khác, là do hắn dụ dỗ ta mới khiến ta đến thảo phạt ngươi..."

Ngươi chết rồi!

Đại công tước Lynch nhìn Giáo Hoàng như thể cười trên nỗi đau của người khác, cái gì mà Norbu giống như ngươi, đều là Tà Thần đến từ thế giới khác chứ, cho dù biết hắn là Tà Thần, nhưng đó là điều có thể nói ra sao?

Đó chính là Holly vương vĩ đại!

Chỉ có điều.

Tà Thần đến từ thế giới khác là cái quái gì?

Không phải Đỗ Cách đến từ Ma Giới sao?

Hắn dường như đã nghe thấy tin tức gì đó không thể tin được... ...

Mẹ kiếp!

Sắc mặt Nobu trở nên trắng bệch.

Hắn đột nhiên giơ hai tay lên, ra hiệu rằng mình vô hại.

Sau đó, sau đó cúi rạp xuống đất, làm ra tư thế hèn mọn nhất:

"Holly vương vĩ đại, ta là Tà Thần Norbu đến từ thế giới khác, sự nhân từ của ngài, sức mạnh của ngài đã chỉnh phục ta, ta sẵn sàng một lòng quy thuận ngài, nghe theo sự phân công của ngài, làm đầy tớ cho ngài, ta sẵn sàng cố gắng làm mọi thứ cho ngài, chỉ xin ngài rộng lượng tha mạng cho ta."

Thần thức của Đỗ Cách luôn bao phủ xung quanh, nhịp tỉm Norbu đập loạn xạ, mỗi khi hắn gặp nạn, nhịp tim của hắn đều sẽ đập loạn xạ vì kích động.

Khi bản thân chiếm thế thượng phong, hô hấp của tên này sẽ chậm lại, hắn đã nhìn ra tên này không bình thường từ lâu rồi, chỉ là hắn đang muốn đợi giải quyết xong chuyện của Thiên sứ rồi mới quay lại xử lý Norbu, nhưng không ngờ hắn ta lại bị Giáo Hoàng bán đứng trước.

Tên này cũng rất biết điều, không những không vạch trần thân phận của mình mà còn công khai và ngấm ngầm bày tỏ rằng mình sẽ nghe lời, cũng là nhân tài.

Người tốt thường sẽ được báo đáp! Hình tượng một người dĩ hoà vi quý mà hắn gieo trồng ở hai chiến trường dị tỉnh trước đó đã đến mùa thu hoạch, cho dù đó là một chiến sĩ dị tỉnh đến từ những tỉnh cầu khác, gặp phải hắn vẫn sẽ không liều chết với hắn, đây chính là điều hắn muốn, từng bước phá hủy âm mưu của Vũ Trụ Giải Trí.

"Norbu, đừng sợ, trong mắt ta, tất cả chúng sinh đều bình đẳng, Tà Thần thì sao chứ? Chỉ cần có thể hối cải để làm con người mới thì Tà Thần cũng có thể trở thành thần linh chính thống."

Đỗ Cách mỉm cười, phất tay cuốn lên một dòng nước lên, đỡ hắn ta đứng dậy.

"Tạ ơn Holly vương vĩ đại."

Nobu cung kính cảm ơn:

"Lòng nhân từ của ngài toả sáng như ánh mặt trời trên bầu trời, ngài mới đúng là Thần Thái Dương trên bầu trời."

"Norbu, trong lòng ngươi đã biết ta là người như thế nào là được rồi, không cần nói ra."

Đỗ Cách mỉm cười liếc nhìn hắn, nói:

"Bên cạnh ta không cần những người hay a dua nịnh hót."

"Vâng, Holly vương đáng kính."

Norbu thở phào nhẹ nhõm rồi ngoan ngoãn lui sang một bên, chờ đợi Đỗ Cách giải quyết những chuyện khác xong xuôi, lúc đó hắn ta sẽ có cơ hội làm bày tỏ tình cảm, giữa các chiến sĩ dị tỉnh có rất nhiều câu chuyện không thích hợp để người ngoài nghe thấy, chút nhận thức này hắn ta vẫn phải có.

Đỗ Cách không để ý đến Norbu nữa, mà lại nhìn Giáo Hoàng:

"Giáo Hoàng Rummen, ngươi đã làm sai một chuyện, xưa nay ta không phải là Tà Thần gì đó, thần lực của ta đến từ Hải Thần, cha tôi là Wels Araus, là một người địa phương sinh ra và lớn lên ở tỉnh cầu này, sau này đừng nghĩ sai nữa."

"Vâng."

Giáo Hoàng đưa tay ra lau mồ hôi trên trán, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khổ sở.

Hắn là người xúc phạm Đỗ Cách nhiều nhất, cũng chính là hắn dẫn là người đã đưa Raleier tới để bị Đỗ Cách lạm dụng.

Hai người quyền lực nhất đều bị hắn đắc tội, Giáo Hoàng đã hoảng sợ từ lâu, làm sao hắn có thể suy nghĩ thấu đáo như vậy trong thời gian ngắn?

"Rummen, tiếp theo chúng ta sẽ đi tuần tra các nơi, sứ mệnh của ngươi là sám hối tội ác của mình với tất cả mọi người ở mọi nơi, lấy bản thân để cảnh tỉnh tất cả những ai muốn phạm tội, khuyên bảo bọn họ phải một lòng hướng thiện, nếu không kết cục sẽ giống như ngươi, ngươi có làm được không?"

Đỗ Cách nhìn Giáo Hoàng và trịnh trọng nói.

Giáo Hoàng ngơ ngác nhìn Đỗ Cách, sám hối ở khắp nơi, vậy hẳn còn chút danh tiếng nào không?

"Ngươi không muốn?"

Đỗ Cách cau mày:

"Hãy nghĩ đến những người bị ngươi hại chết và sỉ nhục kia, hình phạt của ta dành cho ngươi đã nhẹ lắm rồi."

ỨỰc ực!

Giáo Hoàng nuốt một ngụm nước bọt:

"Ta đồng ý."

Thà chết tử tế còn hơn sống, rất nhiều người ngồi ở địa vị cao, nội tâm càng mạnh mẽ, sự tôn nghiêm đối với bọn họ là thứ mà có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Bình Luận (0)
Comment