Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 925 - Chương 956: Khen Thưởng

Chương 956: Khen Thưởng Chương 956: Khen ThưởngChương 956: Khen Thưởng

"Không thể."

Bạch Long nói:

"Ta đã nói rồi, bởi vì ngươi tùy hứng khiến công ty gặp nhiều rắc rối, nên không ai bảo vệ được ngươi cả. Nếu như bởi vì điều đó mà liên lụy đến ta thì ta sẽ trút lửa giận lên Khải Nguyên Tỉnh..."

Đỗ Cách trầm mặc lần thứ hai.

Chốc lát sau, hắn lại nói:

"Bạch Long đại nhân, còn nhận được khen thưởng tài nguyên của lần này không?"

"Còn."

Bạch Long lại rót cho mình một ly rượu, hắn xoay ly vài lần rồi uống một hơi cạn sạch:

"Không cắt xén khen thưởng là quy tắc cơ bản, công ty cũng sẽ không thay đổi. Ta tuân thủ quy tắc của trò chơi, vì thế ta hi vọng ngươi cũng tuân thủ quy tắc ở trong trò chơi, hiểu chưa?"

"Đã hiểu."

Đỗ Cách gật đầu, hít sâu một hơi rồi hỏi:

"Bạch Long tiên sinh, ngài đã nói nếu ta giành được nhiều hạng nhất trong chiến trường dị tỉnh vào trước hai mươi lăm tuổi thì sẽ cho ta một công việc ở Giải trí Phiếm Vũ Trụ, lời hứa này còn có tác dụng không?"

"Đương nhiên là còn."

Bạch Long nở nụ cười:

"Đó là phần thưởng xứng đáng dành cho ngươi."

"Ta rõ rồi."

Đỗ Cách tươi cười:

"Cảm ơn Bạch Long đại nhân."

"Còn câu hỏi gì không?"

Bạch Long hỏi.

"Bạch Long tiên sinh, ta muốn biết chiến trường dị tỉnh sẽ ra sao sau khi kết thúc?"

Đỗ Cách thuận thế làm tới, hỏi.

"Chờ ngươi vào công ty thì tự nhiên sẽ biết."

Bạch Long cười cười lắc đầu, sau đó vung tay lên đưa Đỗ Cách ra ngoài. ...

Sau khi được Bạch Long đưa ra ngoài, Đỗ Cách vẫn giữ nguyên biểu cảm đau xót, nhưng tâm trạng lại bình tĩnh hơn bao giờ hết.

Đúng là Bạch Long rất mạnh, nhưng hiện tại hắn không còn mù mịt về hoàn cảnh của mình như trước nữa.

Từ khi nghe được tin tức từ một phần hồn và lời quở trách của Bạch Long, Đỗ Cách đã xác định được rằng Giải trí Phiếm Vũ Trụ cực kỳ ở lại vào hắn.

Vừa muốn dùng hắn để kiếm tiền mà vừa sợ hắn không tuân thủ quy tắc, làm xằng làm vậy, phá hỏng chương trình này!

Để hình dung chính xác thì có lẽ chính là vừa đau vừa sướng! Đây là một chuyện tốt đối với hắn, ít nhất trước khi hắn gây ra chuyện lớn thì sự an toàn không đáng lo ngại.

Chẳng qua.

Tạm thời không thể dùng mấy thủ đoạn liên quan đến sức mạnh Hải Thần, có lẽ hắn sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng khi ép đối phương cuống lên, nhưng chắc chắn sẽ bị trừng phạt.

Vì đại cục, bớt sử dụng sức mạnh Hải Thần cũng không ảnh hưởng lớn đến hắn.

Hơn nữa, Đỗ Cách cũng không hiểu lắm, đến cùng một phần hồn của hắn tồn tại thì có được tính là hắn sống sót hay không.

Nếu như được, điều Đỗ Cách hi vọng nhất là một linh hồn hoàn chỉnh hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Phiếm Vũ Trụ. ...

"Đỗ ca ra rồi."

Nam Hữu Long và các chiến sĩ dị tỉnh còn lại đã chờ ở bên ngoài từ lâu, khi thấy Đỗ Cách đi ra thì các chiến sĩ dị tỉnh còn ồn ào một trận, sau đó mới phấn khởi xông lên.

Đỗ Cách liếc mắt một cái, lần này có một trăm chiến sĩ vào chiến trường dị tỉnh thì còn lại mười sáu người.

Cũng may mấy gương mặt quen thuộc như Cao Minh và Diêu Đồng vẫn còn đó, không thể không nói rằng chiến trường dị tỉnh thật sự rất tàn khốc...

"Đỗ ca."

"Đỗ ca."

Đám Cao Minh dồn dập chào hỏi Đỗ Cách.

Đỗ Cách đáp lời từng người một.

Chờ bọn họ yên tĩnh lại thì Nam Hữu Long mới đi tới, hỏi:

"Đỗ Cách, Bạch Long lại tìm ngươi?"

"Ừm."

Đỗ Cách gật gù.

"Tìm ngươi vì chuyện gì?"

Nam Hữu Long hỏi.

"Không có chuyện lớn gì, trách mắng ta một trận, đẩy chuyện chiến trường dị tỉnh lần này kết thúc sớm lên đầu ta."

Đỗ Cách cười cười:

"Nam tham mưu trưởng, ngươi cứ yên tâm đi, tuy chiến trường dị tỉnh kết thúc sớm nhưng tài nguyên vẫn được phân phát như thường lệ..."

Lúc này.

Xung quanh Đỗ Cách yên tĩnh như chết.

Không chỉ Nam Hữu Long mà tất cả mọi người đều bày ra vẻ mặt kỳ lạ.

"Mịa, người so với người sẽ chết, hàng so với hàng sẽ vứt, lần này ta thật sự phục rồi."

Diều Đồng nói:

"Ta cho rằng Đỗ Cách có thể chơi đến mức khiến trường mô phỏng sập đã là rất đáng gờm rồi, không ngờ vào chiến trường dị tỉnh mà vẫn có thể chơi đến sập, phục rồi, thật sự phục rồi!"

"May mà Đỗ Cách chơi đến mức khiến chiến trường dị tỉnh sập." Một chiến sĩ dị tỉnh gãi gãi đầu, vui mừng nói:

"Lúc đó ta gặp phải hai chiến sĩ dị tỉnh của tỉnh cầu khác, suýt chút nữa đã bị bọn họ giết chết rồi. Nếu không có Đỗ Cách thì e là lần này ta không về được. Đỗ Cách, ngươi là ân nhân cứu mạng của ta."

"Nên ta mới nói, sau này chúng ta vào chiến trường dị tỉnh mà không cần làm gì, để một mình Đỗ Cách tỏa sáng là được rồi."

Một chiến sĩ dị tỉnh khác vừa cười ha hả vừa nói.

"Đỗ Cách, ngươi lại làm gì trên chiến trường dị tỉnh?"

Khác với chiến sĩ dị tỉnh cười đùa vui vẻ, miệng Nam Hữu Long lại khô khốc liên tục, vô thức lau mồ hôi hột trên trán.
Bình Luận (0)
Comment