Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 942 - Chương 973: Sẽ Không Có Lần Sau

Chương 973: Sẽ Không Có Lần Sau Chương 973: Sẽ Không Có Lần SauChương 973: Sẽ Không Có Lần Sau

"Mười bước giết một người, ngươi có biết mình đang làm gì không? Trên chiến trường, vũ khí tuột khỏi tay đồng nghĩa với việc ngươi sẽ trở thành bia sống..."

Giản Vệ Lương ra sân, mở băng tần công cộng ra và dạy bảo:

"Người như ngươi cho dù trở thành phi công ở chiến võng cũng là sự sỉ nhục với tất cả phi công."

"Giám khảo, ta cũng không muốn ném kiếm bản to ra, nhưng vị trí mà ngươi nhảy lên quá ngay ngắn, vì vậy ta không thể không ném kiếm ra."

Đỗ Cách ngại ngùng giải thích:

"Huấn luyện viên yên tâm, lần sau ta sẽ không làm như vậy nữa."

"§ẽ không có lần sau, ta sẽ không để một kẻ như ngươi vượt qua sát hạch."

Giản Vệ Lương tức giận hét lên, đồng thời thực hiện động tác né tránh, giơ khẩu pháo máy lên, trước tiên nhắm vào Đỗ Cách rồi bóp cò súng.

Hắn biết rõ trình độ của học viên.

Chỉ cần thực hiện các động tác tránh né trong chiến thuật thông thường, ở khoảng cách xa như vậy, những học viên chưa tập luyện qua bắn súng khi di chuyển thì không thể nào bắn trúng hắn được, hơn nữa, hắn hiểu rõ về sự linh hoạt.

Nhưng một giây sau.

Mắt của Giản Vệ Lương đã không nhìn thấy bóng dáng Đỗ Cách đâu nữa.

Ngay sau đó.

Ầm!

Một tiếng động vang lên.

Giản Vệ Lương lại bị đá khỏi trường thi.

Lần này, lời nhắc nhở trước mặt hắn đổi thành "Ngài đã bị đánh chết."

Cao thủ giả heo ăn thịt hổ* à?

Đồng nghĩa với việc một người rất mạnh mẽ cải trang thành tân binh, khiến đối thủ mất cảnh giác.

Đồng nghĩa với việc một người rất mạnh mẽ cải trang thành tân binh, khiến đối thủ mất cảnh giác.

Khoảnh khắc này.

Biểu cảm của Giản Vệ Lương trở nên nghiêm túc hơn nhiều, hắn lại bấm vào video chiếu lại, nhưng khi xem lại, phổi suýt chút nữa tức đến nổ tung.

Tại thời điểm hắn nổ súng, đối phương hoảng sợ né tránh, phát đạn bắn vào hắn thậm chí còn không nhìn vào ống ngắm, đó chỉ đơn giản là một cú bắn ngẫu nhiên trong khi né tránh.

Thậm chí cũng có thể là súng cướp cò cũng khó nói.

Chính đối phương đã vô tình bắn ra viên đạn này, xuyên qua khoang điều khiển của hắn, ghim vào mi tâm của hắn...

Nếu như hắn không thực hiện bất kỳ hành động chiến thuật né tránh nào thì viên đạn này sẽ bay qua từ nơi cách hắn ba mét!

Đúng là vận khí cứt chó! Giản Vệ Lương lớn tiếng chửi bới, sau đó tiếp nhận đơn xin của Đỗ Cách lần thứ ba.

Lần này.

Hắn không nói nhảm thêm nữa, chỉ nói ba chữ:

"Bắt đầu đi!"

Sau đó.

Hắn giơ khẩu pháo máy lên, đứng yên và bắn vào Đỗ Cách.

Lần này hắn không hề thực hiện bất kỳ động tác chiến thuật nào, hắn không tin tốc độ bắn của hắn sẽ thua một tân binh ở đối diện?

Sau đó nữa.

Lại một tiếng nổ nữa.

Giản Vệ Lương lại bị đuổi ra khỏi trận mô phỏng, vẫn là dòng nhắc nhở quen thuộc kia:

"Ngài đã bị đánh chết."...

Má nó!

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Giản Vệ Lương hoàn toàn sửng sốt, hắn rõ ràng nhìn thấy đối phương ngay cả nòng súng còn chưa nhấc lên, tại sao hắn lại bị bắn chết rồi?

Hắn ta run rẩy mở bản chiếu lại ra, sau đó thấy rằng, đối phương đã bắn ra phát súng khi khẩu pháo máy còn chưa được nâng lên đúng vị trí.

Sau đó.

Viên đạn bắn ra lại vô tình xuyên qua khoang điều khiển của hắn rồi ghim vào tim hắn.

Khóe miệng của Giản Vệ Lương co giật dữ dội vài lần, cả người như phát điên.

Đây là vận khí cứt chó gì vậy?

Hắn điên cuồng mở danh sách sát hạch nhập môn, muốn tiếp nhận đơn đăng ký của Đỗ Cách một lần nữa, phải loại bỏ hoàn toàn con sâu làm rầu nồi canh này mới được.

Nhưng lật từ đầu đến cuối cũng không tìm được tên mười bước giết một người' đâu.

Lúc này hắn mới nhớ ra đối phương đã đánh bại hắn ba lần và đã hoàn thành khảo hạch nhập môn, làm sao có thể xin lần thứ tư...

Có thể để đối phương lấy cách này để vượt qua sát hạch, hắn rất không cam lòng!

Điều quan trọng nhất là dù đối thủ có sử dụng chiêu thức nào, hắn cũng bị đối phương giết chết trong nháy mắt đến ba lần.

Hắn là phi công trung cấp lại bị một học viên nhập môn giết ba lần trong nháy mắt, một khi video như vậy được lan truyền, làm sao hắn còn mặt mũi gặp người khác?

Mọi người sẽ không cho rằng đối phương gặp may, sẽ chỉ nhớ kỹ ba lần hắn bị giết trong nháy mắt đầy nhục nhã, hắn sẽ trở thành trò cười...

Tại sao lại như vậy?

Nét mặt của Giản Vệ Lương nhăn nhó, tâm lý bị suy sụp.

Không. Không thể như vậy được.

Hắn nhất định phải làm gì đó mới được...

Ít nhất thì không thể để đoạn video sát hạch lan truyền.

Phong Trần!

Đúng rồi, Phong Trần, còn tên mười bước giết một người kia nữa, bịt miệng bọn họ lại thì sẽ không còn ai biết chuyện khảo hạch lần này nữa.

Sẽ không ai bận tâm đến việc xem video khảo hạch của người mới nhập môn...

Giản Vệ Lương lấy lại tỉnh thần và lao ra khỏi phòng huấn luyện giống như điên, chạy ra ngoài để tìm Phong Trần và Đỗ Cách.

Nhưng hắn vẫn chậm một bước, lúc hắn đi ra ngoài thì tình cờ nghe thấy Phong Trần nói chuyện với Đỗ Cách, lời nói của Phong Trần tràn ngập tiếng cười nồng nhiệt:

".„. Anh bạn, ta rất khâm phục ngươi, ta dám đánh cược là video khảo hạch nhập môn của ngươi chắc chắn là video nổi bật nhất trong lịch sử."

"Ta cũng không tài giỏi đến thế, chỉ là trùng hợp thôi, ta cũng không ngờ giám khảo cuối cùng lại không né tránh!"

Đỗ Cách cười ngượng ngùng:

"Nếu hắn ta di chuyển một chút, ta cũng không thể bắn trúng hắn ta. Chắc là hắn nhường ta rồi, chính miệng hắn còn nói là sẽ cho ta thấy sự chênh lệch giữa phi công thực thụ và nghiệp dư mà, nhưng kết quả, trong quá trình khảo hạch thì hắn lại nhường cho ta qua cửa, hắn đúng là một người tốt!"
Bình Luận (0)
Comment