Chương 1015: Hắn Còn Dễ Đối Phó Hơn
Chương 1015: Hắn Còn Dễ Đối Phó HơnChương 1015: Hắn Còn Dễ Đối Phó Hơn
Ngươi thật sự không coi trọng nàng tí nào!
La Diễm oán thầm một tiếng, hỏi:
"Khí độc thì sao?"
"Nếu như từ khóa của Tu duy trì được tác dụng lâu dài, thân thể của nàng sẽ tự động bài độc, khả năng độc chết nàng không lớn."
Đỗ Cách vươn ngón tay, rút một con dao găm ra rồi cắt cánh tay của mình.
Sau đó, cánh tay của hắn khoi hẳn trong tích tắc ngay trước mắt La Diễm.
La Diễm thấy cảnh này thì khóe mắt không khỏi co giật một cái.
"Ví dụ, từ khóa của ta là trào lưu."
Đỗ Cách cười cười:
"Chỉ cần sức ảnh hưởng của ta vẫn còn đó thì năng lực hồi phục vẫn vậy."
Cuối cùng hắn vẫn nhịn không được mà bẫy La Diễm.
Lỡ như có một ngày La Diễm luẩn quẩn trong lòng mà muốn đối phó hắn, diệt trừ sức ảnh hưởng của hắn ở toàn mạng thì chắc chắn thuộc tính khiêm tốn của hắn sẽ tăng vọt.
"Mạc Thắng Dân thì sao?"
La Diễm hỏi.
"Hắn còn dễ đối phó hơn."
Đỗ Cách mỉm cười:
"Chỉ cần có ba chiếc cơ giáp tiến hành hỏa lực bao trùm từ xa với hắn thì cơ bản hắn không thể chạy được. Trên thực tế, phần lớn người chơi đều có thể được giải quyết bằng cách sử dụng hỏa lực bao trùm. Tiền đề là tuyệt đối không thể để bọn họ xúm lại với nhau, chỉ cần trên năm người thì ngươi sẽ không thể biết tổ hợp kỹ năng của bọn họ có thể mang tới hiệu quả thần kỳ cỡ nào đâu.”
La Diễm liếc nhìn Đỗ Cách đầy đăm chiêu.
Một lát sau, hắn hỏi:
"Lâm Hồng, hiện tại Mạc Thắng Dân và Từ Uyển đều muốn triệu tập người thuộc tỉnh cầu bọn họ, dốc sức phục vụ Bích Tinh, ngươi thấy chuyện này thế nào?"
"Nếu như ngươi không sợ bị cắn lại thì có thể theo."
Đỗ Cách nhìn về phía La Diễm, lắc đầu:
"Hiện tại, Từ Uyển và Mạc Thắng Dân vẫn có thể hạn chế lẫn nhau, nhưng nếu để bọn họ thật sự triệu tập người phe mình đến, chưa nói đến cục phòng thủ quốc thủ, mà khắp toàn bộ Bích Tỉnh cũng chưa chắc có ai có thể làm gì."
"Vậy ngươi nói xem nên làm gì?"
La Diễm hỏi.
"Khuấy đục nước!"
Đỗ Cách nói:
"Để bọn họ tìm người thông qua chiến võng, bất kể có ai hưởng ứng thì cũng đều nói tọa độ cho ta biết, ta sẽ đi giết bọn họ giúp ngươi. Chỉ cần trên mười người mất mạng, ta bảo đảm những người còn lại cũng không dám mạo hiểm."
"Nếu ta nhớ không lầm, đám người chơi các ngươi mà giết chết nhau thì sẽ gia tăng kinh nghiệm nhỉ!"
La Diễm nhìn Đỗ Cách, sắc mặt hơi cổ quái.
"Không sai, bọn họ đều vì tư lợi của riêng mình, nhưng ta thì suy nghĩ trăm phần trăm vì Bích Tinh."
Đỗ Cách cười nhìn La Diễm, nói:
"Dù sao để ta gia tăng kinh nghiệm, khống chế cục diện ở trong tối cũng tốt hơn là giao Bích Tỉnh cho những kẻ không đứng đắn kia.
La cục trưởng, hiện tại trên Bích Tinh có quá nhiều người chơi, nhất định phải đánh cho bọn họ không dám ló đầu ra, khiến bọn họ xuất hiện lẻ tẻ, thế thì cục chiến lược phòng thủ quốc thổ mới có thể khống chế cục diện, mới thật sự có thể kéo dài thời gian.
Ngươi đừng cố gắng mời chào mọi người làm việc cho ngươi, khống chế số lượng người chơi trong vòng ba trăm tên là hợp lý, dù dùng bọn họ để đối phó với nền văn minh HiII thì cũng đến nỗi để bọn họ gây họa cho Bích Tỉnh."
"Hiện tại, ngày càng nhiều chiến sĩ dị tỉnh bắt đầu ló đầu trên chiến võng, nếu có thế lực khác mời chào bọn họ thì làm sao bây giờ?"
La Diễm hỏi.
"La cục trưởng, đó chính là nhiệm vụ của cục chiến lược phòng thủ quốc thủ chúng ta đấy!"
Đỗ Cách nở nụ cười:
"Nếu như bọn họ thật lòng phục vụ cho Bích Tỉnh thì cũng thôi, một khi phát hiện bọn họ có dấu vết gây rối, lúc đó chúng ta cũng chẳng thể quyết định nên ám sát hay nên mang bọn họ ra nghiên cứu đâu."
"Lâm Hồng, ngươi là người của tỉnh cầu nào?"
La Diễm đột nhiên hỏi.
"Khải Nguyên Tĩnh."
Đỗ Cách nói.
"Là Khải Nguyên Tỉnh có Đỗ Cách sao?"
Trong lòng La Diễm hơi lay động.
"Đúng vậy."
Đỗ Cách gật đầu.
"Vậy tại sao trong tin tức ngươi nói cho chúng ta biết không nhắc tới Đỗ Cách?"
La Diễm hỏi.
"Rất đơn giản."
Đỗ Cách nhún vai:
"Bởi vì lần này Đỗ Cách có vào chơi đâu."
La Diễm sửng sốt.
"La cục trưởng, Đỗ Cách đã dẫn dắt Khải Nguyên Tỉnh giành được chiến thắng trong ba trận, Khải Nguyên Tỉnh chúng ta đã thắng được rất nhiều tài nguyên, ở trong trận lần này thì chúng ta là phe ít gánh nặng nhất."
Đỗ Cách mỉm cười: "Đỗ Cách đã nổi tiếng như vậy, hiển nhiên sẽ bị tất cả mọi người nhằm vào, đã thế tại sao chúng ta còn muốn để một đại công thần vào trò chơi mạo hiểm chứ?
"Nói cũng đúng."
La Diễm tán thành gật đầu, nhưng vẻ mặt của hắn hoàn toàn không thể hiện rằng hắn tin hay không tin.
"Đó cũng là lý do tại sao ta đồng ý kéo dài trò chơi."
Đỗ Cách nhìn về phía sân huấn luyện, thản nhiên nói:
"Không có áp lực tài nguyên, sống ở thế giới của các ngươi càng lâu thì ta càng lời, nếu như có thể sống từ năm đến mười năm trở lên thì ta sẽ có được một cuộc sống.
Muốn có chất lượng cuộc sống tốt thì tất nhiên ta hi vọng thế giới của các ngươi hòa bình ổn định. Ta không muốn hai năm sau Bích Tỉnh bị tiêu diệt, ta bị ép trở lại Khải Nguyên Tỉnh đâu. Vì thế, La cục trưởng, ngươi hoàn toàn có thể đẹp bỏ sự nghi ngờ đối với ta, dốc sức dồn tâm tư vào việc đối phó với người chơi thuộc những tỉnh cầu khác.”