Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Chương 51


Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm ở viện nghiên cứu.
Diệp Tử Yên bước vào liền lễ phép chào hỏi: “ Viện trưởng”
“ Em mau ngồi đi, thầy đã nghe Michael nói về em, Rất xuất sắc”
“ Viện trưởng quá lời rồi” Diệp Tử Yên khiêm tốn nói
“ hôm nay lần đầu đến, tôi bảo Lý Điềm đưa em đi tham quan”
vừa dứt lời Lý Điềm liền bước vào: “ Viện trưởng gọi em ạ”
“ Cậu đưa cô ấy đi tham quan làm quen với môi trường làm việc đi”
Lý Điềm khẽ nhìn qua Diệp Tử Yên rồi kinh ngạc: Không phải là Diệp Tử Yên sao? cậu ấy về nước rồi?
Diệp Tử Yên cũng kinh ngạc, không ngờ Lý Điềm năm xưa bây giờ lại làm chung một lĩnh vực với cô a.

Trái đất đúng là rất tròn: “ Lý Điềm, lâu rồi không gặp”
Lý Điềm cũng cười:” Tôi đưa cậu đi tham quan”
“ Được”
“Diệp Tử Yên chuyện cậu về nước bọn Lưu Phi đã biết chưa” đang đi Lý Điềm hỏi cô
Diệp Tử Yên:” Tôi chưa nói cho họ.

Mấy năm nay Lưu Phi và Lục Nhất Bạch thế nào”
“ Hai cậu ấy nay làm vận động viên quốc gia rồi a.

Năm đó cả hai đều đậu khoa thể dục đại học Bắc Kinh làm thầy cô đều kinh ngạc.


Đúng là hoài niệm mà”
“ Vậy sao”
Lý Điềm nói tiếp: “ Vừa hay, tối nay 12F họp lớp cậu nhất định phải đến nha.

Dù sao 5 năm cậu đều vắng mặt.

Hôm nay liền cho bọn Lưu Phi một cái kinh hỉ”
Diệp Tử Yên nhớ lại khoảng thời gian năm 12 ấy, đúng là khó quên a: “ Tôi sẽ đến”

Tối đến, câu lạc bộ Hoàng Thành đế đô
Lưu Phi đang ngồi nói chuyện với mọi người thì Lý Điềm bước vào: “ Lý Điềm cậu đến trễ đấy.

Mau lên tự phạt 3 ly đi”
Lý Điềm cười: “ Lại là chiêu này, hôm nay không so đo với cậu.

Xem tôi đưa ai tới này” Lý Điềm vừa nói vừa kéo Diệp Tử Yên vào
Lưu Phi thấy cô liền dụi mắt: “ Yên tỷ không phải chứ, Chị về nước lúc nào a”
Cả bọn lớp 12F cũng ngạc nhiên: là Diệp Tử Yên sao?
Diệp Tử Yên bước vào: “ Chào mọi người, đã lâu không gặp”
Lưu Phi liền chạy đến nói: “ Yên Tỷ à, cũng quá không thành thật rồi a.


Rõ ràng về nước nhưng không thông báo gì.

Sao lại để tên họ Lý đưa tới chứ.

Không công bằng a”
“ Không phải bây giờ gặp rồi sao” Lý Điềm chen ngang
“ Không giống nhau.

Lý Điềm cậu đừng tưởng bây giờ làm trong viện nghiên cứu quốc gia thì tôi không dám đánh cậu”
Lục Nhất Bạch lúc này lên tiếng: “ 12F năm xưa chính thức đông đủ rồi.

Còn muốn ồn ào đến bao giờ”
Lưu Phi cười hề hề nói: “ Yên Tỷ mau ngồi mau ngồi, chúng ta uống rượu a”
Lưu Phi thấy Diệp Tử Yên miệng liền không thể ngừng: “ Yên tỷ năm đó em cùng lão đại đều thi được 430 điểm đấy.

Có phải rất lợi hại không”
Diệp Tử Yên không tiếc lời khen cậu: “ Lợi hại”
“ Năm đó đúng là rất vui a.

Không ai ngờ 12F chúng ta có người đỗ Bắc Đại.

Yên tỷ tất cả đều nhờ có tỷ a”
“Tôi sao? Tôi cũng chẳng làm gì”
Hàn Diệp Mỹ cũng chen vào: “ Diệp Tử Yên, hội thao năm đó chúng ta đứng nhất, lần đầu tiên tôi có cảm giác đè đầu lớp khác, đúng là rất sảng khoái a”
Lý Điềm cũng nhớ lại chuyện năm xưa: “ Đúng vậy, 12F chúng ta thế nhưng đứng nhất, đều nhờ cậu gom bọn mình lại với nhau”
Lưu Phi lúc này cũng cười nói: “ Không phải lúc biểu diễn trao giải có người bị đau bụng không lên nổi sân khấu sao?”
Hàn Diệp Mỹ biết anh đang nói mình liền kiêu ngạo hất cầm: “ Năm đó, nếu không phải Sở Viêm nhờ cậy, tôi cũng không giả vờ đau bụng a”..

Bình Luận (0)
Comment